Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1843 - Chương 1843 - Hỗn Vương, Sức Mạnh Của Bảy Loại Hoang Cổ Dị Thú Hợp Nhất

Chương 1843 - Hỗn Vương, sức mạnh của bảy loại hoang cổ dị thú hợp nhất
Chương 1843 - Hỗn Vương, sức mạnh của bảy loại hoang cổ dị thú hợp nhất

Chương 1843: Hỗn Vương, sức mạnh của bảy loại hoang cổ dị thú hợp nhất

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao lười nói thêm cái gì, cũng chỉ có thêm một con súc vật kéo xe cho hắn mà thôi.

Kế tiếp lại có một bóng dáng khiến người ta chú ý hiện thân, đó là nhị thiếu chủ của Luân Hồi Hải, Huyền Ly.

Diện mạo của hắn ta có vài phần tương tự với tam thiếu chủ Huyền Mạc mà trước kia Quân Tiêu Dao từng tiếp xúc, khí tức trên người cũng tương tự.

Ở ngực hắn ta mơ hồ như có thần quang đế huy soi chiếu, đó là một khối xương ngực đế cảnh hi hữu cường đại, có cùng nguồn gốc với xương tay đại đế trước kia của tam thiếu chủ Huyền Mạc.

Nhưng so sánh với xương tay đại đế, xương ngực đế cảnh này có khí tức càng thâm thúy siêu nhiên. Dù sao cũng là khối xương cốt gần trái tim nhất.

“Quân Tiêu Dao, nghe đại danh đã lâu, trước đó đệ đệ không nên thân của ta cũng bị các hạ dạy cho một bài học.”

Nhị thiếu chủ Huyền Ly này có thêm vài phần trầm ổn nội liễm so với tam thiếu chủ Huyền Mạ, nhưng một tia lạnh lẽo trong mắt hắn ta vẫn bị Quân Tiêu Dao nhận ra.

“Xem ra ngươi cũng muốn mời ta đến Luân Hồi Hải làm khác.” Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm nói.

“Trên người các hạ thật sự có một khí tức đặc thù, Luân Hồi Hải bọn ta cảm thấy rất hứng thú.” Huyền Ly thâm trầm mà nói.

“Vậy xem ngươi có tư cách này hay không.” Quân Tiêu Dao nói.

Hai người không nói thêm cái gì, nếu Luân Hồi Hải đã theo dõi Quân Tiêu Dao, vậy không có gì để nói nữa.

Lúc này, nam tử áo bào tro lại mở miệng: “Được, hẳn người đã tới đông đủ rồi.”

“Ta tên là Kiếm Thất, là người tiếp dẫn của Kiếm Trủng.” Nam tử áo bào tro tên là Kiếm Thất nói.

“Kiếm Thất... Chẳng lẽ trước hắn ta còn có sáu người?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Thời kỳ cường thịnh nhất của Kiếm Trủng cũng chỉ có mười mấy người, nghe danh hào Kiếm Thất này giống như xếp hạng.

Xếp hạng thứ bảy đã là chuẩn đế, vậy thực lực của Kiếm Trủng cũng cực kỳ khủng bố, khó trách Kiếm Trủng có thể trở thành một trong thập đại vùng cấm Cửu Thiên.

Quân Tiêu Dao lại có thêm nhận thức về thập đại vùng cấm, tuy rằng lấy bối cảnh của Quân gia thì thật sự có thể không sợ bất cứ vùng cấm nào. Nhưng cũng không có nghĩa là vùng cấm thật sự yếu kém, nội tình của họ cũng vượt qua thế lực bất hủ Tiên Vực, thậm chí có thể làm thế lực bá chủ sinh ra kiêng kị.

“Kế tiếp, ta nói đại khái một chút.”

“Ở Kiếm Trủng, trừ một ít linh dược cây cối, cơ duyên bảo địa, cổ di tích ra thì còn có một ít kiếm tổ tiên Kiếm Trủng bọn ta để lại.”

“Trong đó phần lớn có chứa kiếm hồn, nếu được tán thành hoặc là luyện hóa, đều có chỗ tốt cực lớn.”

“Mặt khác, ở sâu trong Kiếm Trủng có một ngọn núi Thiên Kiếm, nếu có thể rút kiếm trên đỉnh núi Thiên Kiếm ra thì có tư cách gia nhập Kiếm Trủng.”

“Ngoài ra, còn có một thanh kiếm đặc thù, nếu có thể khiến thanh kiếm kia cộng minh thì có thể trở thành truyền nhân của Kiếm Trủng.”

Kiếm Thất nói ra quy tắc đại khái, sau đó ông ta nhìn lướt qua những thiên kiêu ở đây.

Có tư cách gia nhập Kiếm Trủng cũng chỉ có vài người, nhưng phần lớn bọn họ đều sẽ không gia nhập Kiếm Trủng.

Dù sao sau lưng họ cũng có thế lực vùng cấm, không có khả năng lại gia nhập Kiếm Trủng.

Đối với bọn họ thì đây chỉ là một cuộc rèn luyện mà thôi.

Ánh mắt của Kiếm Thất dừng lại trên người Quân Tiêu Dao và Diệp Cô Thần.

Ở đây, trong số những người không có bối cảnh là vùng cấm, còn không phải sinh linh Cửu Thiên thì chỉ có hai người bọn họ có tư cách nhất.

“Tuy rằng Thần Tử Quân gia này có danh khí khá lớn, nhưng không biết có bao nhiêu phần lĩnh ngộ ở phương diện kiếm đạo.” Kiếm Thất thầm nghĩ.

Thực lực cường đại và thực lực kiếm đạo cường đại là hai việc khác nhau.

Có lẽ thực lực của Quân Tiêu Dao nghịch thiên, nhưng không có nghĩa là kiếm đạo của hắn cũng nghịch thiên.

Mà sau khi nhìn về phía Diệp Cô Thần, trong mắt Kiếm Thất hiện lên một tia suy tư.

“Thật sự... có liên quan đến vị kia sao?”

Nghe Kiếm Thất nói xong, các thiên kiêu ở đây đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn, có chút nóng lòng muốn thử.

Kiếm Thất nâng thiết kiếm trong tay lên, chém một cái vào hư không.

Chỉ thoáng chốc, hư không như tấm vải bị cắt ra, một thông đạo không gian xuất hiện.

Kiếm Thất dẫn đầu bước vào, những thiên kiêu còn lại nhìn thoáng qua nhau, sau đó cũng sôi nổi chen chúc bước vào trong đó.

Đám người Quân Tiêu Dao cũng tiến vào.

Qua một thời gian, đám người Quân Tiêu Dao đã đi ra từ thông đạo không gian.

Ập vào mặt chính là một luồng kiếm khí sắc bén tới cực điểm.

Lúc này đám người Quân Tiêu Dao mới đưa mắt nhìn ra, phát hiện bọn họ đã ở một mảnh trời sao thần bí thâm thúy.

Nơi xa là một ngân hà mênh mông cuồn cuộn vắt ngang qua vòm trời đen nhánh. Khi nhìn kỹ, mọi người hoảng sợ phát hiện cái gọi là ngân hà kỳ thật là được tạo thành từ vô số kiếm khí.

Mỗi một kiếm khí đều như một con cá bạc bơi nhanh trong ngân hà, nhìn sơ qua đã thấy ít nhất là hàng tỉ kiếm khí!

“Ồ... Đó chính là Kiếm Khí Tinh Hà vờn quanh Kiếm Trủng trong lời đồn sao?”

“Nghe nói nếu chuẩn đế rơi vào trong đó cũng sẽ lập tức bị muôn vàn kiếm khí tập sát, sẽ bị phân cách thành vô số hạt bụi.”

Một ít tu sĩ Cửu Thiên ở đây cũng có chút kinh ngạc cảm thán.

Không ai trong thập đại vùng cấm Cửu Thiên là đơn giản, ai cũng có nội tình của từng người.

Kiếm Khí Tinh Hà này chính là một trong những nội tình của Kiếm Trủng, vĩnh hằng vờn quanh bên ngoài Kiếm Trủng, nó được coi như đại trận bảo hộ Kiếm Trủng, có uy lực rất lớn.

Quân Tiêu Dao nhìn thấy nơi này thì đã rõ vì sao thập đại vùng cấm có thể trường tồn hậu thế, quan sát vạn cổ mênh mông.

Từ một góc núi băng này cũng có thể nhìn ra những vùng cấm đều đó rất không đơn giản, cũng khó trách mỗi một lần đại náo động xảy ra đều giống như mạt thế hạo kiếp.

Nhưng điều duy nhất đáng được ăn mừng chính là, không phải tất cả thập đại vùng cấm đều tham dự náo động. Tỷ như Kiếm Trủng, trước nay họ chưa từng tham dự, vẫn luôn đứng quan sát mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment