Chương 1851: Quét dọn rác rưởi
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Oanh!
Hai người va chạm, như đất nứt trời tan.
Cũng may nơi này là Kiếm Trủng, còn là bí địa núi Thiên Kiếm có quy tắc kiên cố, cho nên cũng sẽ không bị hủy diệt.
Hỗn Vương như đạn pháo mà đập thật mạnh xuống đất, bảy cái đầu thú cùng bị chấn ra máu tươi.
Bàn về sức mạnh nhục thân, cụ thể là sức mạnh tượng thần, Hỗn Vương mạnh hơn Hung Vương và Sát Vương rất nhiều. Nhưng nhục thân của Quân Tiêu Dao còn biến thái hơn cả thái cổ đại hung, thậm chí có thể nói là cổ kim vô song.
“Lại đến!” Hỗn Vương không cam lòng, lập tức thúc giục toàn bộ sức mạnh của mình.
Bảy cái đầu thú của hắn ta liên tục sáng lên, thúc giục bí lực.
Đầu Toan Nghê sáng lên, tức khắc như có một con sư tử hoàng kim rít gào xông ra, xé rách hư không.
Đầu Quỳ Ngưu sáng lên, tiếng rống như sấm, chấn nát vạn dặm trời cao.
Đầu Nghiệt Long sáng lên, hắc khí khủng bố bốc lên, hóa thành một con hắc long, hành vân bố vũ.
Có thể nói, mỗi một cái đầu của Hỗn Vương đều đại diện cho một loại sức mạnh đặc thù, bảy đại dị thú hợp nhất càng khủng bố vô biên.
Nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao thì tất cả chỉ có như vậy.
“Đầu của ngươi hơi nhiều, kéo xe cho ta có chút chướng mắt, trảm hết đi.” Dưới chân Quân Tiêu Dao, Đại La Kiếm Thai lao ra ngang trời.
Hắn cũng tung ra thần thông kiếm đạo mới vừa học được, Sát Na Phương Hoa.
Gần như trong một phần vạn giây, một tia kiếm quang đã cắt qua mênh mông!
Thời gian như đọng lại vào thời khắc này, hoặc có thể nói là bị thả chậm vô số lần!
Thân hình cao lớn của Hỗn Vương khựng lại.
Sau đó phụt một tiếng!
Máu tươi bắn vọt ra!
Bảy cái đầu thú cùng lăn xuống!
…
Bầu không khí toàn bộ chân núi Thiên Kiếm đã trở nên tĩnh mịch, không ai ngờ được Hỗn Vương vừa rồi còn hung uy ngập trời, giờ khắc này lại trực tiếp biến thành dáng vẻ như vậy.
Bảy cái đầu thú bị một kiếm chém xuống!
“Đó là kiếm chiêu gì, sao lại khủng bố như thế!”
“Không phải nói Quân Tiêu Dao không tu kiếm đạo sao, cái này gọi là không tu kiếm đạo à?”
Một ít thiên kiêu ở đây đều đã tê rần, đặc biệt là những kiếm tu trong đó.
Một kiếm kia mang đến cho bọn họ một cảm giác run rẩy, đây là kiếm chiêu mà một người không tu kiếm đạo có thể thi triển ra sao?
“Ghê gớm, Quân Tiêu Dao không tu kiếm đạo...” Một ít thiên kiêu kiếm tu cũng không biết nói gì.
“Này...” Ánh mắt Kiếm Đế Tử cũng hơi đanh lại.
Tuy rằng kiếm chiêu do Quân Tiêu Dao thi triển ra làm hắn ta rất bất ngờ, nhưng lực chú ý của hắn đều dừng lại trên Đại La Kiếm Thai của Quân Tiêu Dao.
Giống như Đại La Kiếm Thai đối có phản ứng với bản thể của Kiếm Đế Tử, Kiếm Đế Tử cũng cảm thấy Đại La Kiếm Thai có ý nghĩa cực kỳ quan trọng với hắn.
Nếu có thể luyện hóa Đại La Kiếm Thai vào thân thể thì Kiếm Đế Tử tin chắc mình có thể sinh ra lột xác vượt trội, thậm chí bước lên hàng thứ năm Long Phượng bảng của Cửu Thiên!
Hô hấp của Kiếm Đế Tử trở nên hơi dồn dập.
Có thể nói hàng thứ năm Long Phượng bảng của Cửu Thiên là năm ngôi sao mới lóa mắt nhất Cửu Thiên.
“Kiếm Đế Tử, ngươi còn thất thần làm gì!” Hỗn Vương lạnh giọng quát.
Tuy rằng bảy cái đầu thú của hắn ta bị đồng loạt trảm rớt, nhưng dù sao đó chỉ là bảy đại dị thú bị hắn cắn nuốt.
Tuy rằng Hỗn Vương đã bị thương nặng, nhưng còn không đến mức chết.
Quân Tiêu Dao giơ tay lên, thần lực vô song nghiền áp xuống, sức mạnh phong cấm hóa thành xiềng xích trật tự, quấn về hướng Hỗn Vương.
Hắn không muốn giết Hỗn Vương, dù sao trước kia đã nói qua muốn trấn áp Tứ Tiểu Vương của Thú Quật để cùng kéo xe cho hắn.
Tất nhiên Hỗn Vương không cam lòng bị trấn áp, hắn ta kiệt lực phản kháng, nhưng thần lực của Quân Tiêu Dao quá khủng bố, khí huyết cuồn cuộn như đại dương mênh mông.
“Đáng chết, cho dù là Thánh Thể Đạo Thai thì sức mạnh nhục thân cũng không nên biến thái như vậy mới phải!” Hỗn Vương kinh hãi không thôi.
Tất nhiên hắn ta không biết Quân Tiêu Dao còn tu luyện Thể Thư – Một trong cửu đại Thiên Thư. Đủ loại nhân tố chồng lên nhau mới đắp nặn ra nhục thân cổ kim vô song của Quân Tiêu Dao.
Hỗn Vương không cam lòng, thậm chí còn vận dung cả sức mạnh hỗn độn của bản thể hỗn độn.
Có lẽ sức mạnh này là át chủ bài đối với những người khác, nhưng lại như múa rìu qua mắt thợ trước mặt Quân Tiêu Dao, hoàn toàn không có hiệu quả nào cả.
Cuối cùng, Hỗn Vương đã bị trấn áp sau hai ba chiêu.
Cảm giác được ánh mắt nóng cháy của Kiếm Đế Tử dừng lại trên Đại La Kiếm Thai, Quân Tiêu Dao cũng đã nhận ra, phỏng chừng Kiếm Đế Tử cũng đang nhắm vào Đại La Kiếm Thai.
“Quân Tiêu Dao, nếu ngươi dâng kiếm thai này lên, lại xin lỗi Tiểu Thạch Hoàng thì nói không chừng mọi chuyện còn có đường quay lại.” Kiếm Đế Tử nói, trong mắt không nhịn được mà lộ ra sự tham lam.
Cũng không phải bản tính của hắn ta như thế, thân là đế tử của Thánh Linh Chi Khư, hắn ta không có khả năng thiếu tài nguyên. Nhưng hắn cảm thấy Đại La Kiếm Thai này còn quan trọng hơn bất cứ tài nguyên nào.
“Chết đã đến nơi còn nuôi mưu đồ này, ta cho rằng Vương Diễn đã đủ ngu ngốc, không nghĩ tới ngươi càng ngu xuẩn hơn. Kiêu tử Cửu Thiên thật khiến bản công tử thất vọng đến cực điểm.” Quân Tiêu Dao lắc đầu nói.
“Một khi đã vậy, cứ trấn áp ngươi trước đi!” Ánh mắt Kiếm Đế Tử trở nên lạnh lẽo, lập tức ra tay.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao dùng hai ba chiêu đã trấn áp Hỗn Vương, khiến người bất ngờ. Nhưng thu hoạch của hắn ở Kiếm Trủng lớn hơn Hỗn Vương rất nhiều.
Kiếm Đế Tử vừa ra tay đã thi triển ra kiếm quang màu đỏ tươi.
Đó là sát lục chi khí tuyệt đối!
“Hừm, thú vị.” Diệp Cô Thần cũng không lập tức đi lên núi Thiên Kiếm, mà đang ở lại quan sát cuộc chiến.
Đối với hắn mà nói, cuộc chiến giữa Quân Tiêu Dao và Kiếm Đế Tử cũng coi như một loại cơ duyên, sẽ có được lĩnh ngộ.
Giờ phút này Kiếm Đế Tử thi triển ra kiếm chiêu, trong thiên địa như biến thành một mảnh tinh phong huyết vũ.
Kiếm khí sát phạt kinh khủng kia làm ánh mắt Diệp Cô Thần trở nên sáng ngời, nếu không phải đây là đối thủ của Quân Tiêu Dao, hắn đã không nhịn được muốn ra tay đánh một trận.
“Cũng thú vị đấy, xem ra bản thể của ngươi thật sự có chút lai lịch.”