Chương 1853: Táng Thiên Kiếm Thạch
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Không hổ là Quân huynh, nhất thức kiếm chiêu này khiến người ta cảm thán không thôi!”
Diệp Cô Thần vốn cho rằng mình tu luyện thời gian dài như vậy, hẳn có thể đánh thêm một trận với Quân Tiêu Dao.
Nhưng hắn nghĩ sai rồi.
Trong lúc Diệp Cô Thần tiến bộ, tốc độ thăng tiến của Quân Tiêu Dao còn khủng bố hơn nữa.
Không thể nói Diệp Cô Thần không yêu nghiệt, chỉ có thể công nhận Quân Tiêu Dao là dị số không thể nghiền ngẫm theo lẽ thường.
Một thiên kiêu không chuyên tu kiếm đạo mà lại thi triển ra kiếm chiêu khiến tất cả kiếm tu đều phải sửng sốt cảm thán.
Đây là khái niệm gì?
“Sao... Sao như thế...”
Tuy rằng Kiếm Đế Tử bị một kiếm của Quân Tiêu Dao trảm thành hai mảnh, nhưng dù sao hắn cũng là thánh linh, khác với sinh linh tầm thường. Ở mặt bị cắt như có quang hoa dâng trào, muốn khép lại.
“Còn muốn hấp hối giãy giụa sao?” Quân Tiêu Dao nói.
“Không... Ta không tin, không ai có thể sánh bằng thiên phú kiếm đạo của ta!”
Không biết có phải vì bị Như Thị Ngã Trảm trảm trúng bản tâm của Kiếm Đế Tử hay không, vẻ mặt hắn bắt đầu trở nên cuồng loạn, khí tức cả người dâng lên.
Đồng thời, trong mơ hồ như có hư ảnh một khối đá huyết sắc phủ kín vết kiếm hiện lên từ phía sau hắn.
“Đó chẳng lẽ là... bản thể của Kiếm Đế Tử!” Có thiên kiêu không nhịn được mà kinh hô.
Bản thể của Kiếm Đế Tử có lai lịch đặc thù, từ trước tới nay luôn làm người ta tò mò.
Chỉ thấy Kiếm Đế Tử điên cuồng nói: “Bản thể của ta chính là Táng Thiên Kiếm Thạch, có chứa chân ý kiếm đạo cổ kim vô song, ai có thể vượt qua ta ở phương diện kiếm đạo!”
Kiếm Đế Tử gào rống, khiến bát phương chấn động.
“Cái gì, Táng Thiên Kiếm Thạch!”
“Nghe đồn đó là thần vật có chứa tinh túy kiếm đạo cực hạn, không nghĩ tới đây là bản thể của Kiếm Đế Tử!” Rất nhiều người đều cảm thấy bất ngờ.
Táng Thiên Kiếm Thạch chính là một loại kỳ vật thiên địa sinh dưỡng, mặt ngoài phủ kín vết kiếm huyền ảo thiên nhiên, trời sinh chứa tinh túy kiếm đạo.
Có truyền thuyết, thời cổ có tu sĩ từng tìm được một khối Táng Thiên Kiếm Thạch, suốt ngày tu luyện ở bên cạnh, cuối cùng trở thành nhất đại kiếm đạo sát tôn.
Chỉ có được nó thôi đã giúp người ta đắp nặn ra một cường giả kiếm đạo tuyệt thế, càng đừng nói Kiếm Đế Tử có bản thể là Táng Thiên Kiếm Thạch.
“Khó trách...” Quân Tiêu Dao cũng bừng tỉnh.
Khó trách Đại La Kiếm Thai lại có phản ứng với Kiếm Đế Tử.
Táng Thiên Kiếm Thạch thật là chất dinh dưỡng tốt nhất cho Đại La Kiếm Thai.
Tương tự vậy, Đại La Kiếm Thai cũng có sức hấp dẫn rất lớn với Táng Thiên Kiếm Thạch.
“Thiên Táng Chi Chiêu!” Kiếm Đế Tử gào rống, bạo phát ra át chủ bài cuối cùng.
Một kiếm quang huyết sắc cao tới vạn trượng dâng lên từ cơ thể hắn ta, chia cắt cả khung trời thành hai mảnh.
Đây là sát chiêu của bản thể Táng Thiên Kiếm Thạch, có uy năng vô song.
Kiếm này cứ như thật sự có ý cảnh táng thiên diệt địa, nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì cũng chỉ là phản công lúc sắp chết mà thôi.
Đại La Kiếm Thai của Quân Tiêu Dao chém xuống, kiếm quang cuồn cuộn như sông dài, cọ rửa tinh vũ.
Kết cục không có gì bất ngờ xảy ra, Kiếm Đế Tử lại bị đánh bay, cả người bắt đầu nứt nẻ ra như đồ sứ.
Đến lúc này, Kiếm Đế Tử lâm vào điên cuồng mới đột nhiên tỉnh táo lại, một sự sợ hãi tập kích trái tim hắn ta.
Hắn thật sự thấy được sát ý đạm mạc trong mắt Quân Tiêu Dao.
“Không... Ngươi không thể giết ta...” Kiếm Đế Tử hoảng hốt.
Quân Tiêu Dao chỉ trấn áp đám người Hỗn Vương, nhưng sao đến phiên hắn lại là giết chết?
“Ngươi còn không có tác dụng làm súc vật kéo xe, giá trị duy nhất chính là làm tài liệu bị luyện hóa.” Quân Tiêu Dao chém một kiếm về phía giữa mày Kiếm Đế Tử, muốn diệt sát cả nguyên thần chân linh của hắn ta.
“Không...” Kiếm Đế Tử vội vàng muốn tung ra át chủ bài hộ thân.
Thân là đế tử của Thánh Linh Chi Khư, tất nhiên hắn ta cũng có một ít vật hộ thân, nhưng một kiếm của Quân Tiêu Dao dung nhập Sát Na Phương Hoa, tốc độ quá nhanh.
Kiếm Đế Tử còn không có thời gian phản ứng, hắn ta thật sự không nghĩ tới Quân Tiêu Dao ra tay quả quyết như thế, căn bản không có chút chần chờ và do dự nào cả.
Chẳng lẽ Quân Tiêu Dao không sợ Thánh Linh Chi Khư trả thù?
Phốc!
Kiếm quang xuyên qua mi tâm của Kiếm Đế Tử, tiêu diệt nguyên thần chân linh của hắn ta.
Vẻ mặt của Kiếm Đế Tử đọng lại, sinh cơ trên người chợt tắt, sau đó ánh sáng dâng trào, hóa thành bản thể, một khối đá màu đỏ sậm phủ kín vết kiếm xuất hiện - Chính là Táng Thiên Kiếm Thạch.
Đại La Kiếm Thai của Quân Tiêu Dao chém tới.
Trên Đại La Kiếm Thai bắn ra ánh sáng phi tiên, luyện hóa tất cả tinh túy của Táng Thiên Kiếm Thạch, dung nhập vào trong kiếm thai.
Sau khi tinh túy của Táng Thiên Kiếm Thạch dung nhập, hoa văn phi tiên trên Đại La Kiếm Thai càng thêm rõ ràng.
Thậm chí mũi kiếm vốn có vẻ khá thô cùn cũng trở nên sắc bén lên, phun ra nuốt vào sự sắc nhọn tuyệt thế.
Một uy áp cuồn cuộn hiện lên, đó là khí tức của đế binh!
…
Khi Quân Tiêu Dao đánh dấu Đại La Kiếm Thai, Đại La Kiếm Thai đang ở cấp bậc chuẩn đế binh. Theo lý thuyết, chuẩn đế binh muốn tăng lên thành đế binh thì cực kỳ khó khăn.
Nhưng trên đường Quân Tiêu Dao đi đến cũng đã dung nhập rất nhiều bảo liêu khoáng vật vào Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh và Đại La Kiếm Thai trung. Thậm chí còn chém giết một ít thánh linh để hai binh khí hấp thu.
Mà hiện tại, sau khi luyện hóa kỳ vật là Táng Thiên Kiếm Thạch, rốt cuộc Đại La Kiếm Thai cũng sinh ra biến hóa vượt trội, bước về phía cấp bậc đế binh.
Trong phút chốc, uy áp cuồn cuộn thổi quét thiên địa, trong hư không có quang vũ rơi xuống.
Ánh sáng phi tiên như thất luyện quấn quanh Đại La Kiếm Thai.
Quân Tiêu Dao như có thể cảm giác được, Đại La Kiếm Thai kia cuồn cuộn sức mạnh.
Đây là một thần binh có tiềm lực vô song.
Mà sau khi Đại La Kiếm Thai tấn chức lên thành đế binh, Quân Tiêu Dao cũng nhận ra muốn hoàn toàn phát huy sức mạnh của Đại La Kiếm Thai thì cảnh giới của bản thân cũng phải càng cao mới được.
Nhưng chuyện này cũng không là gì đối với Quân Tiêu Dao cả, hắn tin rằng chỉ cần có thể đặt chân vào chuẩn đế chi cảnh là có thể bắt đầu phát huy ra uy lực của đế binh.
Chuẩn đế căn bản không phải mục tiêu đối với Quân Tiêu Dao, mà là một cảnh giới nhất định sẽ đặt chân đến.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao cảm nhận được sự biến hóa của Đại La Kiếm Thai, những người còn lại đều trợn tròn mắt.
Quân Tiêu Dao đánh bại Kiếm Đế Tử cũng không có gì, nhưng mà còn giết rồi luyện hóa như vậy thì ảnh hưởng sẽ rất lớn.
Giống như Quân Tiêu Dao trấn áp đám người Sát Vương, Hung Vương, nhưng Thú Quật cũng không có tới gây chuyện với hắn, bởi vì chỉ cần còn mạng thì còn đường quay lại, thanh danh bị chút tổn thất còn có thể tìm về.
Nhưng Kiếm Đế Tử lại trực tiếp bị đánh chết, hơn nữa trở thành tài liệu rồi bị luyện hóa.
Nếu để Thánh Linh Chi Khư biết được thì tuyệt đối sẽ tức giận, sao có thể để yên chuyện này?
Mọi người như đoán trước được đại phong ba sẽ sinh ra sau này, mà Quân Tiêu Dao vẫn giữ vẻ mặt hết sức bình thản, giống như không có việc gì.
“Có dữ dội quá không?” Tư Đồ Tuyết đứng bên cạnh Diệp Cô Thần cũng hơi giương miệng, có chút ngạc nhiên. Đế tử của vùng cấm sinh mệnh mà nói giết là giết, quá mức quả quyết dứt khoát.
“Tính cách của hắn là như vậy.” Diệp Cô Thần cũng lắc lắc đầu.