Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1854 - Chương 1854 - Bước Lên Đỉnh Núi Thiên Kiếm

Chương 1854 - Bước lên đỉnh núi Thiên Kiếm
Chương 1854 - Bước lên đỉnh núi Thiên Kiếm

Chương 1854: Bước lên đỉnh núi Thiên Kiếm

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ở Tiên Vực, sự cường thế của Quân Tiêu Dao đã thâm nhập lòng người, không nghĩ tới hiện tại hắn lẻ loi một mình ở Cửu Thiên cũng vẫn cường thế như vậy.

“Quân công tử thật quá dũng mãnh...”

Cơ Thanh Y cũng không biết nói cái gì cho phải. Sau khi gia nhập vùng cấm sinh mệnh, nàng mới hiểu được rốt cuộc họ khủng bố đến mức nào.

Nhưng cho dù là vậy cũng không thể khiến Quân Tiêu Dao cố kỵ và kiêng dè chút nào cả.

Chỉ có thể nói có chỗ dựa thật tốt.

“Được rồi, lên núi Thiên Kiếm đi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Bên kia, Hỗn Vương vốn có hung uy ngập trời, hiện tại đã hoàn toàn khiếp đảm.

Ít nhất hắn ta còn để lại một cái mạng, Kiếm Đế Tử thì cả bản thể cũng bị luyện hóa, biến thành tài liệu.

So ra thì Hỗn Vương còn cảm thấy có chút may mắn, cũng may mình còn có thể làm súc vật kéo xe, còn có chút giá trị thực dụng.

Như vậy cũng có vẻ không tồi?

“Quân huynh, thật là càng ngày càng muốn luận bàn với ngươi một trận.” Diệp Cô Thần nói.

Tuy rằng biểu hiện của Quân Tiêu Dao rất kinh người, nhưng lại càng kích thích chiến ý của hắn.

“Chờ lên núi Thiên Kiếm xong cũng không muộn.” Quân Tiêu Dao cười nhạt và nói.

Kỳ thật hắn có chút tò mò về thân thế lai lịch của Diệp Cô Thần, nói không chừng có thể tìm được đáp án ở núi Thiên Kiếm.

Tiếp theo đám người Quân Tiêu Dao cũng bắt đầu trèo lên núi Thiên Kiếm.

Núi Thiên Kiếm có uy áp cực mạnh, khi bước vào như có ảo cảnh vô tận xuất hiện.

Mấy vạn kiếm quang như núi gầm biển thét mà đánh úp lại, mỗi khi bước ra một bước như có các loại uy áp, ảo cảnh, khảo nghiệm xuất hiện

Với yêu cầu hà khắc như vậy, cũng khó trách mỗi một đời Kiếm Trủng chỉ có ít ỏi vài người như vậy.

Những thiên kiêu còn lại đều dần dần không kiên trì nổi mà ngã xuống nửa đường.

Sau đó Tư Đồ Tuyết cũng không kiên trì được, tuy rằng nàng là kiêu nữ của Tư Đồ thế gia, nhưng hiển nhiên không có năng lực để lên tới đỉnh núi.

“Tiểu Diệp Tử, ta không được rồi, ngươi phải cố lên.” Tư Đồ Tuyết thở hồng hộc mà nói.

Diệp Cô Thần khẽ gật đầu.

Trên núi Thiên Kiếm này là không thể trợ giúp người khác, là vì tránh cho mấy tên du thủ du thực gia nhập Kiếm Trủng.

Tiếp theo người kiên trì không được chính là Nhan Như Mộng, thực lực của nàng được Quân Tiêu Dao gia tăng, không nói đứng đầu trong thế hệ trẻ, nhưng ít nhất cũng phi thường ưu tú.

Nhưng còn một ít chênh lệch mới có thể gia nhập Kiếm Trủng, hơn nữa Nhan Như Mộng cũng không phải kiếm tu, cho nên tất nhiên không thể lên tới đỉnh.

Đến cuối cùng, chỉ có ba người còn leo lên, đó là Quân Tiêu Dao, Diệp Cô Thần vàCơ Thanh Y.

Tất nhiên không cần bàn nhiều về Quân Tiêu Dao, mọi người đã quá rõ thực lực của hắn. Tuy không phải kiếm tu, lại khủng bố hơn cả kiếm tu.

Mà không có mấy người nhìn thấy trước đó Diệp Cô Thần đối chiến với Huyền Ly, cho nên đối với việc Diệp Cô Thần có thể kiên trì đến nơi đây, một ít thiên kiêu cũng khá kinh ngạc.

Mà Cơ Thanh Y cũng khiến người ta bất ngờ.

Thứ nhất, nàng là một nữ tử.

Thứ hai, nàng cũng không phải kiếm tu.

Một nữ tử không phải kiếm tu mà lại có thể kiên trì đến cuối cùng.

Không thể không nói thật khiến người ta cảm thấy bất ngờ.

“Vị tiên tử kia của Tiên Ma Động Thiên thật sự có chút bản lĩnh đấy.”

“Hình như nàng cũng được tiếp dẫn lên từ Tiên Vực.”

Cơ Thanh Y thu hút một ít sự chú ý, Quân Tiêu Dao cũng đang dùng khóe mắt quan sát Cơ Thanh Y.

Chuyện này thật sự nằm ngoài dự kiến của hắn, bắt đầu từ ở Hoang Thiên Tiên Vực, nữ tử này đã có tâm tư thâm trầm, thận trọng từng bước.

Trên đường đi đến, địa vị của Cơ Thanh Y càng ngày càng cao, từ kiêu nữ Cơ gia đến Thánh Nữ Nhân Tiên Giáo.

Sau khi Qúy Đạo Nhất chết, nàng ta còn trở thành truyền nhân của Nhân Tiên Giáo. Hiện tại lại biến thành kiêu nữ của vùng cấm Tiên Ma Động Thiên.

Có thể nói, con đường nàng ta đi luôn đánh đâu chắc đấy. Nhưng người bên cạnh nàng đều bị xúi quẩy, tỷ như Qúy Đạo Nhất kia.

Đương nhiên, trong mắt Quân Tiêu Dao thì những trò tính kế nhỏ nhặt trong lòng Cơ Thanh Y cũng chỉ có như thế. Chỉ cần không chọc tới hắn thì làm thế nào cũng được.

“Ai, Thanh Y chỉ có thể đi đến đây, chúc hai vị có thể thành công leo lên đỉnh.”

Ở vị trí chỉ còn cách đỉnh núi Thiên Kiếm không đến trăm trượng, rốt cuộc Cơ Thanh Y cũng ngừng lại, trên vầng trán trắng nõn ứa ra một ít mồ hôi.

“Cũng biết một vừa hai phải.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Hiện tại Cơ Thanh Y đã là người của Tiên Ma Động Thiên, mặc dù nàng ta có thể leo lên đỉnh, rút ra một thanh kiếm trong đó, nhưng cũng không có khả năng gia nhập Kiếm Trủng.

Đến cuối cùng chỉ còn lại Quân Tiêu Dao và Diệp Cô Thần.

“Hay là lần này có hai vị thiên kiêu lên tới đỉnh núi?” Ở chân núi, mọi người đều đang chú ý.

Hai người cùng lên lên đỉnh là chuyện cực kỳ hiếm thấy. Dù sao trong một đời có thể xuất hiện một yêu nghiệt kiếm đạo tuyệt thế đã thực không tồi, càng đừng nói là hai vị.

Có thể nói Diệp Cô Thần là số phận sắp đặt.

Còn Quân Tiêu Dao chính là dị số không thể đoán trước.

Tới khoảng cách này, Quân Tiêu Dao phát hiện mỗi khi hắn bước ra một bước, phía trước sẽ có một hư ảnh hình người hiện hóa, nhìn qua như là cường giả của lịch đại Kiếm Trủng.

Mỗi một hư ảnh đều sẽ xuất một kiếm.

Nói cách khác, muốn bước lên đỉnh núi cần tiếp được kiếm chiêu của lịch đại cường giả Kiếm Trủng, chuyện này cực kỳ khó khăn.

Cũng khó trách người có tư cách gia nhập Kiếm Trủng lại ít ỏi như vậy, nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì vấn đề này không lớn.

Mà Diệp Cô Thần cũng lộ ra ánh mắt kiên định.

Hắn càng tới gần đỉnh núi Thiên Kiếm thì trong lòng càng rung động, cảm giác giống như có thứ gì đang kêu gọi hắn, đang chờ đợi hắn.

Rốt cuộc là cái gì?

Bình Luận (0)
Comment