Chương 1858: Một tia linh hồn chuyển thế
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giờ phút này, toàn bộ Kiếm Trủng như rung động lên một chút.
Quân Tiêu Dao cũng kinh ngạc mà nhìn về hướng Diệp Cô Thần.
Ban đầu hắn cho rằng có lẽ Diệp Cô Thần có liên quan đến vị đại nhân vật nào đó của Kiếm Trủng, có lẽ là có quan hệ huyết mạch hoặc là con nối dõi hậu đại chuyển sinh gì đấy.
Không nghĩ tới Diệp Cô Thần lại chính là Độc Cô Kiếm Thần.
Nhưng trong đó nhất định còn có bí mật.
Độc Cô Kiếm Thần đã từng tung hoành Cửu Thiên, được gọi là thần thoại kiếm đạo, sao có thể biến thành kiếm ma Tiên Vực, sau này lại chuyển thế thành Diệp Cô Thần.
Đừng nói là Quân Tiêu Dao, ngay cả Diệp Cô Thần cũng cảm thấy hoang mang không thôi.
Nhìn thấy nghi hoặc trong mắt hai người, Vô Danh nói: “Chắc các ngươi cũng đã rõ, Kiếm Trủng khác với những vùng cấm khác, bọn ta chưa từng tham dự náo động.”
“Đúng vậy.” Quân Tiêu Dao gật gật đầu.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn có cái nhìn không tồi với Kiếm Trủng.
“Vậy nếu lão hủ nói, Kiếm Trủng không những chưa từng tham dự náo động, còn từng ngăn cản náo động thì sao?” Vô Danh nói.
“Cái gì?” Quân Tiêu Dao bất ngờ đến cực điểm.
Tuy không phải toàn bộ thập đại vùng cấm Cửu Thiên đều tham dự náo động, nhưng mặc dù không tham dự, họ cũng sẽ không ngăn cản, chỉ biết đứng nhìn mà thôi.
Dù sao nếu ngăn cản thì nhất định sẽ bị các vùng cấm khác căm thù, rất khó tiếp tục lăn lộn ở Cửu Thiên.
“Ý của tiền bối chẳng lẽ là vị Độc Cô Kiếm Thần kia...” Quân Tiêu Dao nói.
“Không sai, Độc Cô Kiếm Thần đã từng ngăn cản náo động, chẳng qua là ở Cửu Thiên chi Thượng, cho nên không được Tiên Vực biết đến.” Vô Danh nói.
“Thì ra là như thế.” Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ tới Độc Cô Kiếm Thần từng ngăn cản náo động.
“Thì ra là thế.” Diệp Cô Thần cũng bừng tỉnh hiểu ra.
Trong những mảnh ý thức trước kia hắn nhìn thấy, bóng dáng kia, cũng chính là Độc Cô Kiếm Thần, từng nói rằng chủ tế giả không nên tồn tại trên thế gian.
Hay có thể người đó đang ngăn cản náo động.
Mà có lẽ chủ tế giả chính là người khởi xướng náo động.
“Tiền bối, chủ tế giả là loại tồn tại ra sao?” Diệp Cô Thần đột nhiên hỏi.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao âm thầm chợt lóe!
Sao Diệp Cô Thần lại đột nhiên nói ra từ chủ tế giả này?
Vô Danh khựng lại, trên nét mặt cũng lộ ra một tia ngưng trọng hiếm thấy.
Thân là nội tình của Kiếm Trủng, làm Vô Danh lộ ra biểu tình như vậy, có thể thấy được sức mạnh của ba chữ chủ tế giả này trầm trọng đến mức nào.
“Vô pháp nghiền ngẫm, vô pháp suy đoán, sức mạnh khổng lồ vô hạn, cấm kỵ vô thượng.”
Bốn chữ “Vô” này thể hiện rõ sự thần bí và cường đại của chủ tế giả!
Nghe đến đó, ánh mắt của Quân Tiêu Dao lộ ra một tia cổ quái.
Hắn cũng từng đánh dấu một chủ tế lệnh, hay là hắn cũng là một chủ tế giả?
Thông qua năm chữ trên chủ tế lệnh, Quân Tiêu Dao đã xác nhận ít nhất có năm vị chủ tế giả.
Vô Danh tiếp tục nói: “Lão hủ cũng không thể lộ ra quá nhiều tình huống cụ thể, cái này liên lụy đến nhân quả quá sâu. Không thể tuỳ tiện nhắc đến chủ tế giả.”
Lời Vô Danh nói làm ánh mắt của Quân Tiêu Dao cũng hơi ngưng trọng.
Xem ra chủ tế giả kia thật sự khủng bố vô biên, thậm chí nhắc đến quá nhiều cũng có khả năng tác động đến nhân quả nào đó.
“Nhưng có thể nói cho các ngươi chính là, chủ tế giả là ngọn nguồn khống chế đại thanh tẩy.” Vô Danh nói.
Ở Cửu Thiên, đại náo động không gọi là đại náo động, mà được xưng là đại thanh tẩy.
Không thể không nói, cái này là một loại châm chọc đối với Tiên Vực, rõ ràng là giết chóc hỗn loạn, hàng tỉ sinh linh đẫm máu.
Mà ở Cửu Thiên lại được gọi là đại thanh tẩy.
“Lúc trước, Độc Cô Kiếm Thần dùng sức mạnh của bản thân để khiêu chiến chủ tế giả.”
“Tuy không thể hoàn toàn ngăn cản náo động, nhưng cũng làm chủ tế giả trả giá đắt.”
“Nhưng cuối cùng, hắn lại mất đi hồn phách, nguyên thần hỏng mất.”
“Chỉ còn thân thể tàn khuyết và một thanh mộc kiếm rơi xuống từ vùng đất Quy Khư.”
“Cũng bởi vậy, lúc sau Kiếm Trủng không can thiệp vào bất cứ chuyện gì về náo động nữa.”
“Chúng ta vốn rằng truyền kỳ về Độc Cô Kiếm Thần đã kết thúc. Nhưng không nghĩ tới hắn còn có một sợi linh hồn chưa từng mất đi, rơi vào Tiên Vực, bước vào luân hồi chuyển thế.”
“Sợi linh hồn kia chính là ngươi, Diệp Cô Thần!”
Vô Danh nhìn về phía Diệp Cô Thần.
Tư duy của Diệp Cô Thần lập tức đọng lại.
Hắn là một sợi linh hồn của Độc Cô Kiếm Thần?
“Nhưng... Vì cái gì?” Diệp Cô Thần khó hiểu.
Vô Danh lại nói: “Theo lý thuyết, Độc Cô Kiếm Thần không thể để lại sợi linh hồn nào cả. Tuy hắn là thần thoại kiếm đạo, nhưng kẻ mà hắn đối mặt không chỉ là một chủ tế giả.”
“Nhưng lão hủ cho rằng, có thể một sợi linh hồn này là chấp niệm bất hủ bất diệt Độc Cô Kiếm Thần. Chấp niệm của hắn không cho phép hắn ngã xuống như vậy.”
“Ngàn vạn kiếp nạn, ngàn vạn khó khăn, tuyên cổ thông thông, chung quy Kiếm Thần sẽ trở về!”
Nói nơi này, cho dù là Vô Danh cũng không nhịn được lộ ra một tia cuồng nhiệt trong giọng nói,
Thân là Thiên Kiếm Tiên Khí chi linh, ông ta luôn chờ đợi ngày thiên kiếm có thể lại được Độc Cô Kiếm Thần nắm trong tay!
Nghe xong lời Vô Danh nói, Quân Tiêu Dao cũng cảm thán, không nghĩ tới hắn có thể tiếp xúc được bí mật như vậy.
Độc Cô Kiếm Thần thật sự có thể coi như một anh hùng vô danh.
Dù sao chỉ cần là cường giả từng ngăn cản náo động ở Tiên Vực đều sẽ lưu danh sử sách, được vạn người kính ngưỡng.
Như Loạn Cổ, Vô Chung, đến nay luôn được vô số sinh linh Tiên Vực quỳ bái.
Mà Độc Cô Kiếm Thần lại ngăn cản náo động ở Cửu Thiên chi Thượng, cho nên không được sinh linh Tiên Vực biết đến.
Mà sinh linh Cửu Thiên lại đứng ở phe vùng cấm sinh mệnh, tất nhiên cũng sẽ không ưa gì Độc Cô Kiếm Thần, càng không thể tán dương tên tuổi của ông ta.
Độc Cô Kiếm Thần là một anh hùng từng ngăn cơn sóng dữ, ngăn cản chủ tế giả, nhưng lại không có tên tuổi gì.
Không thể không nói, thật sự khiến người ta thổn thức cảm thán.