Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1859 - Chương 1859 - Sứ Mệnh Của Diệp Cô Thần

Chương 1859 - Sứ mệnh của Diệp Cô Thần
Chương 1859 - Sứ mệnh của Diệp Cô Thần

Chương 1859: Sứ mệnh của Diệp Cô Thần

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhưng làm Quân Tiêu Dao bất ngờ chính là, sắc mặt của Diệp Cô Thần vẫn rất bình tĩnh, cũng không có bất cứ dao động nào.

Theo lý thuyết, biết được mình là một sợi linh hồn của cường giả siêu cấp, thần thoại kiếm đạo thì người bình thường không chấn động cũng sẽ rất mừng rỡ.

Nhưng vẻ mặt của Diệp Cô Thần vẫn trước sau như một, cũng không vì nhân quả giữa mình và Độc Cô Kiếm Thần mà có bất cứ vui sướng nào

“Diệp Cô Thần, vận mệnh đã được định sẵn, ngươi đã trở lại. Cuối cùng ngươi sẽ hoàn thành sứ mệnh của Độc Cô Kiếm Thần, lại trở thành thần thoại kiếm đạo mới!”

Kỳ vọng của Vô Danh đối với Diệp Cô Thần rất cao, thậm chí nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì ngày sau Diệp Cô Thầntuyệt đối có thể trở thành trụ cột của Kiếm Trủng!

Nhưng Diệp Cô Thần lại hơi lắc lắc đầu.

“Ta chỉ là ta, không phải bất cứ kẻ nào. Không phải kiếm ma kiếp trước, Độc Cô Vô Bại. Càng không phải thần thoại kiếm đạo, Độc Cô Kiếm Thần.”

Giọng điệu của Diệp Cô Thần rất bình tĩnh.

Sau khi chặt đứt quá khứ, trọng tố chân ngã, Diệp Cô Thần đã hiểu rõ con đường của mình.

Hắn phải đi con đường của mình, lập đạo của mình!

Thoát khỏi tất cả bóng dáng tiền nhân!

“Hai chuyện này cũng không xung đột, ngươi vẫn là ngươi, nhưng cũng có thể là Độc Cô Kiếm Thần. Kiếm của hắn đã nằm trong tay ngươi, tàn khu của hắn vẫn nằm ở nơi sâu nhất Kiếm Trủng.”

Hình như Vô Danh đã liệu trước được phản ứng của Diệp Cô Thần, dù sao cũng là một sợi linh hồn của Độc Cô Kiếm Thần.

Mà tính cách của Độc Cô Kiếm Thần cũng tương tự như Diệp Cô Thần.

Không đi đường của người xưa, không luyện pháp của tiền nhân!

Diệp Cô Thần tự nghĩ ra Vạn Thần Kiếp chính là chứng minh lời hắn nói.

Nếu Diệp Cô Thần thực vui sướng mà tiếp nhận thân phận là Độc Cô Kiếm Thần của mình, vậy ngược lại Vô Danh sẽ hoài nghi rốt cuộc Diệp Cô Thần có phải hồn của Độc Cô Kiếm Thần hay không.

“Diệp huynh, ngươi có thể đi con đường của mình, nhưng cũng không cần bài xích. Luyện vạn đạo, tu luyện vạn pháp, cuối cùng ngộ ra chân lý của bản thân, đây cũng là một loại phương pháp.” Quân Tiêu Dao nói.

Hắn mơ hồ cảm thấy, có lẽ trong náo động sau này, Diệp Cô Thần sẽ sắm vai một nhân vật cực kỳ quan trọng.

Dù sao cường giả có gan ngăn cản náo động thật sự không nhiều lắm, đa số cường giả đều bo bo giữ mình.

Tuy rằng Quân Tiêu Dao không phải loại đại anh hùng ngày nào cũng lòng mang thương sinh, nhưng dù sao hắn cũng có thù hận với đám vùng cấm.

Những vùng cấm như Thánh Linh Chi Khư, Đế Vẫn Thần Sơn, Thú Quật thì không cần phải nói.

Phỏng chừng lời nguyền Hoang Cổ Thánh Thể cũng có dính líu gì đó với Trường Sinh Đảo.

Hắn không cho rằng khi náo động thật sự tiến đến, những vùng cấm đó sẽ dễ dàng buông tha cho mình.

Quân Tiêu Dao không muốn làm anh hùng cứu vớt thương sinh, nhưng chính hắn lại bị động cuốn vào trong đó.

Cho nên hiện tại, có thể có thêm một phần sức mạnh thì càng tốt. Chắc hẳn Diệp Cô Thần có năng lực phát huy ra sức mạnh của Độc Cô Kiếm Thần.

Nghe Quân Tiêu Dao nói thếm Diệp Cô Thần cũng khẽ gật đầu.

Cái này cũng là lời nói thật.

Diệp Cô Thần cũng có vài phần bội phục vị Độc Cô Kiếm Thần kia.

“Được rồi, một khi đã như vậy, mọi chuyện quyết định như thế đi, tất nhiên Diệp Cô Thần là tư cách trở thành truyền nhân của Kiếm Trủng, nhưng mà...”

Vô Danh thay đổi đề tài, nhìn về phía Quân Tiêu Dao và nói: “Tuy dựa theo quy định của Kiếm Trủng, một đời chỉ có một truyền nhân chân chính, nhưng lần này có thể phá lệ. Nếu tiểu hữu nguyện ý thì cũng có thể trở thành truyền nhân của Kiếm Trủng, hưởng thụ đãi ngộ ngang hàng với Diệp Cô Thần.”

Nụ cười lúc này của Vô Danh cực kỳ giống một con cáo già.

Diệp Cô Thần thì không cần nhiều lời, vốn chính là một sợi linh hồn của Độc Cô Kiếm Thần, có nhân quả sâu đậm với Kiếm Trủng, trở thành truyền nhân là điều đương nhiên.

Nhưng Quân Tiêu Dao thực sự làm Vô Danh có chút tiếc tài.

Tuy hắn không chuyên tu kiếm đạo, nhưng thực lực kiếm đạo lại càng khủng bố hơn một số yêu nghiệt kiếm tu.

Thậm chí theo Vô Danh đánh giá, thiên phú ở phương diện kiếm đạo của Quân Tiêu Dao sẽ không yếu hơn Độc Cô Kiếm Thần. Nếu Quân Tiêu Dao chuyên tu kiếm đạo thì tuyệt đối lại là một thần thoại kiếm đạo như Độc Cô Kiếm Thần.

Nhưng đáng tiếc, hiện tại xem ra Quân Tiêu Dao cũng không có chấp nhất đặc biệt gì đối với kiếm đạo cả.

Quân Tiêu Dao nghe vậy cũng chỉ uyển chuyển cười nói: “Đa tạ Vô Danh tiền bối nâng đỡ. Tuy rằng vãn bối cũng lấy kiếm làm vũ khí, cũng tu luyện kiếm chiêu, nhưng thật sự không có chấp niệm đặc thù ở phương diện kiếm đạo. Thật sự kém xa Diệp huynh, một lòng hướng kiếm, cả đời vì kiếm.”

Diệp Cô Thần nghe đến đó thì trong đôi mắt đen nhìn về phía Quân Tiêu Dao cũng toả ra một tia sáng.

Cái gì kêu là bằng hữu và đối thủ chân chính?

Tôn trọng kiếm đạo của mình mới là đối thủ và bằng hữu chân chính.

Tuy Quân Tiêu Dao không cho rằng mình là kiếm tu, nhưng sự tôn trọng của hắn đối với kiếm đạo làm Diệp Cô Thần và Vô Danh đều hơi động dung.

“Ha ha, cũng do lão hủ cưỡng cầu, chỉ đáng tiếc cho một khối ngọc thôi tốt nhất mà thôi.” Vô Danh ha ha cười.

Tuy rằng có chút đáng tiếc, nhưng nói thật, lấy thiên phú của Quân Tiêu Dao thì dù tu luyện cái gì, phỏng chừng cũng có thể đạt tới đỉnh cao.

Hơn nữa ông ta cũng biết, lấy thân phận tôn quý của Quân Tiêu Dao thì thân phận truyền nhân của Kiếm Trủng có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

“Tuy vãn bối không trở thành truyền nhân của Kiếm Trủng, nhưng mang một danh phận ở Kiếm Trủng cũng không có vấn đề gì.”

Quân Tiêu Dao cũng biết sở dĩ Vô Danh muốn mượn sức mình, trừ thiên tư kiếm đạo yêu nghiệt của mình ra thì phỏng chừng còn có một nguyên nhân, chính là thế lực Quân gia sau lưng hắn.

Dù sao Quân gia cũng là một gia tộc có thể làm kinh sợ Cửu Thiên, nếu Kiếm Trủng chấp nối được quan hệ này thì sẽ ổn hơn một chút.

“Ha ha, vậy thì không thể tốt hơn, tiểu hữu cũng đã rút kiếm ra, tất nhiên có tư cách trở thành người của Kiếm Trủng.” Vô Danh cười nói.

Bình Luận (0)
Comment