Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1874 - Chương 1874 - Cấm Kỵ Của Luân Hồi Hải Có Khả Năng Thức Tỉnh

Chương 1874 - Cấm kỵ của Luân Hồi Hải có khả năng thức tỉnh
Chương 1874 - Cấm kỵ của Luân Hồi Hải có khả năng thức tỉnh

Chương 1874: Cấm kỵ của Luân Hồi Hải có khả năng thức tỉnh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Oanh!

Chuẩn đế của Luân Hồi Hải không nhịn được bùng nổ khí tức.

Theo lý thuyết, tới cảnh giới chuẩn đế thì dù thế nào, tâm tính cũng không có khả năng có gợn sóng quá lớn.

Nhưng hiện tại, chuẩn đế của Luân Hồi Hải thật sự bị tức đến nóng nảy.

Đường đường là vùng cấm Luân Hồi Hải, trước nay chưa bao giờ mất mặt như vậy. Cho dù là cấm kỵ vô thượng của bọn họ trầm miên, Luân Hồi Hải cũng có thực lực làm kinh sợ tứ phương.

Cùng lúc đó, nhìn thấy chuẩn đế của Luân Hồi Hải bùng nổ khí tức, vẻ mặt hơi lười nhát của Kiếm Thất kia cũng chậm rãi biến mất, một luồng kiếm ý sắc bén bắt đầu ấp ủ, dâng lên.

Nhìn trận thế như vậy, mọi người ở đây đều nín thở.

Hay là Luân Hồi Hải thật sự muốn xung đột với Kiếm Trủng?

Nếu là như vậy thì phong ba sẽ rất lớn.

Hai đại vùng cấm đối chiến, ảnh hưởng kia sẽ cực kỳ sâu xa.

Ngay vào lúc không khí đang giương cung bạt kiếm, bên tai chuẩn đế của Luân Hồi Hải như truyền đến một tia thần niệm.

Ông ta lộ ra chút kinh nghi, nhìn về phía Quân Tiêu Dao, ánh mắt rất thâm thúy, âm thầm hiện lên một tia sắc bén, sau đó dần dần thu khí tức lại

“Nếu có lần sau thì sẽ không đơn giản như vậy!” Chuẩn đế của Luân Hồi Hải chấn động ống tay áo, lại xoay người rời đi.

“Hả...” Tất cả lai khách Ở đây đều ngẩn ngơ.

Cái này thật là sấm to mưa nhỏ, thùng rỗng kêu to. Họ cho rằng sẽ bùng nổ đại phong ba gì đó, kết quả lại kết thúc như vậy.

Ba huynh đệ Huyền Di cũng cảm thấy không hiểu ra sao, bọn họ không rõ vì cái gì lại buông tha cho đám người Quân Tiêu Dao. Dù sao lần này Luân Hồi Hải bọn họ đã mất mặt đến nhà bà ngoại rồi.

Quân Tiêu Dao lại lạnh nhạt lắc lắc đầu: “Luân Hồi Hải nhặt về một cái mạng.”

Cho dù không có Kiếm Thất, chỉ cần Luân Hồi Hải dám động vào hắn thì Quân Tiêu Dao không ngại làm thập đại vùng cấm biến thành cửu đại vùng cấm. Đặc biệt là cấm kỵ Luân Hồi Hải còn đang trầm miên, đã mất đi một át chủ bài, hắn thật không biết Luân Hồi Hải có gì để kiêu ngạo.

“Diệp huynh, chúng ta đi thôi.” Quân Tiêu Dao nói.

Diệp Cô Thần gật gật đầu.

Trải qua sự kiện lần này, tình nghĩa giữa hắn ta và Quân Tiêu Dao càng không gì phá nổi.

Tư Đồ Tuyết cũng đã rõ tình cảm của mình, nàng sẽ đi theo bên cạnh Diệp Cô Thần, không rời không bỏ.

“Quân Tiêu Dao, ngươi cho rằng ngươi có thể cười bao lâu?” Lúc này, Huyền Di mở miệng.

Trên mặt hắn lộ ra hận ý không cách nào xoá nhoà, thanh danh của ba huynh đệ bọn họ đã hoàn toàn ngã xuống thần đàn vào hôm nay.

Bị Quân Tiêu Dao dùng một quyền đánh tan tác, đã mất mặt đến mức nào.

“Thế nào, còn muốn bị đánh?” Quân Tiêu Dao tùy ý nói.

Từ trước đến nay hắn không có hứng thú quá lớn đối với thủ hạ bại tướng.

“Đoạn Thiên Cốc, chúng ta sẽ đi xem cuộc chiến giữa ngươi và Thất Thải Đạo Nhân, sẽ chính mắt chứng kiến ngươi thê thảm.”

“Khí tức của ba huynh đệ chúng ta dung hợp mới có thể đạt tới Huyền tôn, mà Thất Thải Đạo Nhân đã là một Huyền tôn, hơn nữa còn là tồn tại cực kỳ yêu nghiệt trong Huyền tôn.”

“Ngươi đắc ý không được lâu lắm!” Huyền Di lạnh lẽo nói.

Quân Tiêu Dao không tiếp tục để ý tới hắn ta

Tầm nhìn của một con kiến luôn rất hạn hẹp, hắn không nhìn thấy trời cao bao nhiêu, rộng bao nhiêu.

Mà Quân Tiêu Dao còn cao, còn rộng hơn trời, tầm nhìn và tâm cảnh của hắn đã không phải thế hệ trẻ tuổi có thể so sánh được.

Đám người Quân Tiêu Dao, Diệp Cô Thần, Tư Đồ Tuyết rời đi. Bóng dáng Kiếm Thất cũng biến mất trong hư không.

Đôi mắt của Côn Linh Ngọc xoay chuyển, cũng rời đi theo họ.

Cả trò khôi hài cũng kết thúc như vậy.

Mất mặt nhất tất nhiên là ba huynh đệ Huyền Di, cả Luân Hồi Hải cũng không còn thể diện gì nữa.

Mà tương phản với họ chính là, uy danh của Quân Tiêu Dao và Diệp Cô Thần sẽ tăng vọt.

Quân Tiêu Dao thì không nói, bản thân đã quấy cho Cửu Thiên mưa mưa gió gió, hắn lại làm ra đại sự gì thì mọi người cũng không cảm thấy kinh ngạc và bất ngờ.

Mà Diệp Cô Thần thật là một hắc mã mạnh mẽ mới xuất hiện.

Có thể nghĩ sau khi tin tức này truyền ra, Kiếm Trủng vốn kín tiếng phỏng chừng sẽ được Cửu Thiên chú ý lần nữa.

Sau khi đám người Quân Tiêu Dao rời đi, sâu trong Luân Hồi Hải có mấy bóng dáng được bao phủ trong đế huy ngồi xếp bằng giữa biển đang nói chuyện với nhau.

Chuẩn đế trước đó cũng tới, lộ ra vẻ mặt khó hiểu: “Vì sao chư vị cổ tổ lại muốn thả Quân Tiêu Dao kia rời đi?”

Ông ta cảm thấy rất khó hiểu, mặc dù kiêng kị Quân gia, nhưng ông ta tin nếu Quân gia thật sự dám ra tay thì các vùng cấm Trường Sinh Đảo, Đế Vẫn Thần Sơn tuyệt đối sẽ không ngồi yên làm như không nhìn thấy.

Dù sao tuy rằng thập đại vùng cấm bọn họ không phải bền chắc như thép, nhưng đại khái cũng chia thành hai phái.

Một là phái Thanh Tẩy, cũng chính là vùng cấm chủ đạo đại thanh tẩy, đại náo động, như Trường Sinh Đảo, Đế Vẫn Thần Sơn, Luân Hồi Hải, Thú Quật ….

Hai là người ngoài cuộc, như Kiếm Trủng.

Chuẩn đế của Luân Hồi Hải tin rằng, nếu Quân gia thật sự động thủ với Luân Hồi Hải thì các thế lực Trường Sinh Đảo tuyệt đối sẽ gấp rút tiếp viện, bọn họ chính là những vùng cấm cùng một trận doanh.

“Nghi thức chủ tế sắp sửa mở ra, đây sẽ là một lần xưa nay chưa từng có, cần chuẩn bị sẵn sàng hết. Quân gia nhất định sẽ trả giá đắt, nhưng cũng không phải hiện tại.”

“Thứ hai, có lẽ cấm kỵ vô thượng của Luân Hồi Hải có khả năng thức tỉnh trong đại thanh tẩy lần này!” Một cổ tổ Luân Hồi Hải Trong đó nói, làm chuẩn đế kia hoàn toàn khiếp sợ.

Cấm kỵ vô thượng của Luân Hồi Hải Bọn họ có khả năng thức tỉnh!

Đây quả thực là một tin tức động trời!

Nếu thật sự có thể thức tỉnh, Luân Hồi Hải tuyệt đối có thể khôi phục huy hoàng và vinh quang ngày xưa!

Hơn nữa chủ yếu chính là, sau khi vị cấm kỵ vô thượng kia tỉnh dậy thì sẽ làm cái gì?

Tất nhiên là báo thù, gây chuyện với Vô Chung Đại Đế, mà không tìm thấy Vô Chung Đại Đế thì làm sao bây giờ?

Tất nhiên là tìm truyền nhân của hắn trước, cũng chính là Quân Tiêu Dao.

“Xem ra Quân Tiêu Dao kia sắp gặp xúi quẩy, muốn trách thì trách hắn là truyền nhân của Vô Chung đi.” Chuẩn đế kia cười lạnh và nói.

“Trên người kẻ này còn có bí mật, thậm chí có khả năng liên quan đến sự thức tỉnh của vô thượng Luân Hồi Hải.” Một cổ tổ Luân Hồi Hải mang theo thâm ý mà nói.

Lần này bọn họ buông tha cho Quân Tiêu Dao tuyệt đối không phải bởi vì có lòng tốt gì.

Mà trên người Quân Tiêu Dao còn có bí mật, hiện tại cưỡng bách Quân Tiêu Dao lưu lại cũng không có chỗ tốt, ngược lại có khả năng làm kinh động Quân gia, điều này rất bất lợi cho Luân Hồi Hải.

“Quả nhiên vẫn là chư vị cổ tổ suy nghĩ chu đáo.” Chuẩn đế của Luân Hồi Hải cũng hơi gật đầu.

Dù sao mặc kệ như thế nào, kiếp số của Quân gia và Quân Tiêu Dao trước sau cũng sẽ tiến đến.

Rốt cuộc cấm kỵ vô thượng trầm miên của Luân Hồi Hải bọn họ cũng có khả năng sống lại. Đến lúc đó sẽ là ngày tận thế của Quân Tiêu Dao và Quân gia!

Bình Luận (0)
Comment