Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1875 - Chương 1875 - Hy Vọng Công Tử Thu Ta Làm Đồ Đệ

Chương 1875 - Hy vọng công tử thu ta làm đồ đệ
Chương 1875 - Hy vọng công tử thu ta làm đồ đệ

Chương 1875: Hy vọng công tử thu ta làm đồ đệ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chuyện ở Luân Hồi Hải đã trôi qua, tin tức này cũng làm kinh động Cửu Thiên.

Quân Tiêu Dao dùng một quyền siêu thần nghiền áp ba thiếu chủ của Luân Hồi Hải.

Những người ban đầu còn không xem trọng Quân Tiêu Dao, nghe được tin tức này đều trầm mặc.

Tuy rằng Thất Thải Đạo Nhân thành danh đã lâu, nhưng hiện tại hai người đối đầu, ai thắng ai thua thật sự rất khó nói.

Một tin tức kinh người khác chính là về truyền nhân của Kiếm Trủng - Diệp Cô Thần.

Có người của thế hệ trước úp úp mở mở, nhìn về hướng Kiếm Trủng mà cảm thán: “Người duy nhất đã từng đi ngược chiều, người phản kháng, tồn tại bị lịch sử hoàn toàn chôn vùi và hủy diệt. Độc Cô Kiếm Thần còn có khả năng trên tái hiện thế gian không?”

Độc Cô Kiếm Thần là một cái tên bị cố tình hủy diệt. Nhưng kỳ thật, rất nhiều tu sĩ Cửu Thiên thế hệ trước đều biết rõ trong lòng, đó là một mãnh nhân như thế nào.

Nhất đại cuồng nhân, một người một kiếm, tiếu ngạo Cửu Thiên, trực tiếp lấy sức của một người để kéo toàn bộ Kiếm Trủng đến trình tự cực cao.

Có thể nói, thiên kiếm Vô Danh nói cũng không sai. Sở dĩ Kiếm Trủng có thể vững vàng được xếp vào một trong thập đại vùng cấm, không thể không kể đến công lao của Độc Cô Kiếm Thần.

Nhưng một thần thoại kiếm đạo vốn có thể lưu danh sử sách lại trực tiếp bị xoá khỏi lịch sử, thậm chí còn trở thành tấm gương phản diện đối với một ít vùng cấm tài.

Chuyện này bi thương đến mức nào?

Có thể nói, nếu việc này xảy ra ở Tiên Vực, mà không phải Cửu Thiên thì tên tuổi của Độc Cô Kiếm Thần tuyệt đối sẽ không kém hơn đám người Vô Chung, Loạn Cổ. Ông ta sẽ đời đời kiếp kiếp được vạn linh Tiên Vực cúng bái, hiến tế.

Chỉ tiếc đối với Cửu Thiên mà nói, Độc Cô Kiếm Thần là một kẻ phản kháng, người đi ngược dòng, cho nên ông ta mới biến mất khỏi lịch sử.

Dù cho đối mặt với ngàn vạn người, ta cũng dũng cảm bước tới!

Đây là niềm tin thuộc về Độc Cô Kiếm Thần!

Mà hiện tại, một ít tu sĩ thế hệ trước nghe thấy tin tức về Diệp Cô Thần thì trong mơ hồ như thấy được bóng dáng của Độc Cô Kiếm Thần.

Có lẽ có một chút khả năng rằng bóng dáng đã từng một người một kiếm, trường kiếm thí Cửu Thiên sẽ hiện thân lần nữa!

...

Ngay vào lúc toàn bộ Cửu Thiên ồn ào huyên náo vì chuyện của Luân Hồi Hải, Quân Tiêu Dao và Diệp Cô Thần, Tư Đồ Tuyết đều về tới Kiếm Trủng.

Chuyện kế tiếp phải làm chính là giải quyết Thất Thải Đạo Nhân, sau đó chính là chờ đợi dị động của vùng đất Quy Khư.

Quân Tiêu Dao mơ hồ cảm thấy thu hoạch của hắn ở vùng đất Quy Khư sẽ không nhỏ, thậm chí còn có thể cởi bỏ rất nhiều nghi hoặc trước kia của hắn.

Lúc sau, Quân Tiêu Dao cũng nán lại ở Kiếm Trủng.

Trong tưởng tượng của những người bên ngoài, hiện giờ Quân Tiêu Dao đang tích cực chuẩn bị để đánh một trận với Thất Thải Đạo Nhân. Nhưng kỳ thật Quân Tiêu Dao lại đang lười biếng ở Kiếm Trủng.

Trừ ngẫu nhiên luận bàn hai chiêu với Diệp Cô Thần thì chính là để Nhan Như Mộng hầu hạ, đi đến linh tuyền ngâm nước.

Ngâm nước tắm gội vẫn luôn là sở thích của Quân Tiêu Dao, chỉ tiếc hành trình của hắn luôn rất chặt chẽ, hoàn toàn không có thời gian.

Hiện tại thật vất vả mới có thời gian tạm thời nghỉ ngơi, tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không lãng phí trong chuyện tu luyện.

Nếu để ngoại giới biết trạng thái của Quân Tiêu Dao thì tuyệt đối sẽ câm nín, dù sao cũng có lời đồn rằng đối thủ của hắn, Thất Thải Đạo Nhân được Thánh Linh Chi Khư giao cho tài nguyên tốt nhất, hắn ta cũng luôn khắc khổ tu luyện, tranh thủ lại tăng lên một tiểu cảnh giới trước khi quyết chiến,.

So sánh một cách không hình tượng thì Thất Thải Đạo Nhân giống như một thí sinh vùi đầu học tập trước khi đến kỳ thi đại học.

Mà Quân Tiêu Dao sớm đã được cử đi học Thanh Hoa Bắc Đại, cho nên cả ngày ăn không ngồi rồi mà lười biếng.

Có thể nói đây là sự tự tin tuyệt đối của Quân Tiêu Dao, hắn không cho phép mình thua bất cứ người cùng thế hệ nào, mặc dù tuổi của Thất Thải Đạo Nhân cũng không nhỏ.

Nhan Như Mộng cũng không biết nói gì, không biết trận quyết chiến ở Đoạn Thiên Cốc lần này đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt.

Kết quả Quân Tiêu Dao thân là một trong hai vai chính lại lười nhác như thế.

Nhưng điều này cũng thể hiện sự tự tin của Quân Tiêu Dao, mà loại tự tin này rất có lực hấp dẫn đối với nữ nhân.

Nhan Như Mộng nhìn Quân Tiêu Dao, có chút xuất thần, gương mặt ửng đỏ.

Lúc này Diệp Cô Thần lại tiến tới.

“Quân huynh, có người tìm ngươi .”

“Ai?” Quân Tiêu Dao hoang mang.

Hình như hắn không mấy bao nhiêu người quen ở Cửu Thiên thì phải?

Quân Tiêu Dao đi ra Kiếm Trủng xem xét, phát hiện rõ ràng là tiểu tu sĩ nữ giả nam trang trước kia, Côn Linh Ngọc.

Nàng ăn mặc như một nam tử áo xanh, mặt mày như họa, thanh tú lệ chất, đôi mắt xinh đẹp linh động, trông có vẻ rất có linh khí.

“Thì ra là ngươi.”

Trước đó Côn Linh Ngọc từng nhắc nhở hắn đừng đi Luân Hồi Hải. Nhưng hiện tại, trong đôi mắt Côn Linh Ngọc đều là sùng bái, lập loè ngôi sao nhỏ.

Nhan Như Mộng đứng bên cạnh cũng câm nín, chẳng lẽ lại có một con cá mắc câu?

Nhưng, ngay sau đó, Côn Linh Ngọc bỗng chắp tay và nói với Quân Tiêu Dao: “Hy vọng Quân công tử có thể thu ta làm đồ đệ.”

“Cái gì?” Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy hết biết nói gì.

Vừa xuất hiện là muốn bái sư là như thế nào?

Côn Linh Ngọc siết nắm tay thanh tú lại, đôi mắt đẹp lập loè quang huy mà nói: “Thực lực của Quân công tử quá mạnh, phỏng chừng còn mạnh hơn cả ca ca ta, nếu có thể làm sư phụ của thật sự thì không thể tốt hơn!”

Côn Linh Ngọc rất hưng phấn, nhớ tới cảnh tượng Quân Tiêu Dao dùng một quyền đánh tan tam đại thiếu chủ của Luân Hồi Hải, nàng ta cảm thấy quá là soái.

“Xin lỗi, ta không có hứng thú.” Quân Tiêu Dao quyết đoán cự tuyệt.

Bình Luận (0)
Comment