Chương 2051: Một băng quan táng Vô Chung
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Câu nói của Vô Chung Đại Đế lời nói chứa đựng sự thâm tình và quyến luyến.
Bóng hình mông lung của ông ấy, biến thành từng điểm ánh sáng, rơi xuống giữa băng quan (quan tài bằng băng), tụ họp cùng Tây Vương Mẫu.
Sau đó, băng quan này, chủ động phá không ra, biến mất trong chỗ sâu vũ trụ tinh không mênh mông bát ngát.
Khi còn sống không thể cùng ngươi đi khắp thiên sơn vạn thủy.
Sau khi chết cùng ngươi đồng táng phiêu lưu vạn cổ tinh không.
Một băng quan, táng Vô Chung, táng Tây Vương Mẫu.
Cũng làm cho tình yêu của bọn họ, trở thành một thần thoại vĩnh hằng, phiêu lưu trong vũ trụ vô tận, truyền tụng vạn cổ.
Giờ khắc này, thiên địa vắng vẻ, chúng sinh không nói gì.
Chỉ có vô số nước mắt, đang rơi xuống.
Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, và rất nhiều nữ tử, rất nhiều nam tử, không cách nào ngừng nước mắt lại được.
Truyền thuyết tình yêu của Vô Chung Đại Đế và Tây Vương Mẫu, rốt cục tại thời khắc này, hoàn toàn đặt dấu kết thúc.
Đồng táng băng quan, phiêu lưu vạn cổ.
Có lẽ, đây cũng là một loại cách thức hoàn mỹ khác...
"Đại Đế, ngài đã quá mệt mỏi rồi, xin ngài an tâm mà đi..."
"Cung tiễn, Vô Chung Đại Đế!"
Chín đại Tiên Vực, vô số sinh linh, tại thời khắc này, hoặc là quỳ xuống, hoặc là uốn gối, hoặc là chắp tay, cung tiễn Vô Chung Đại Đế.
Ông ấy đã dành tất cả mọi thứ cho Tiên Vực.
Bây giờ cuối cùng cũng đạt được ước muốn, mãi mãi ở bên người mà mình yêu thương nhất.
Cả khuôn mặt Khương Thánh Y đều là nước mắt.
Không biết là bởi vì kết cục của Tây Vương Mẫu mà rơi lệ.
Hay là bởi vì chính kết cục của nàng mà rơi lệ.
"Tiêu Dao..."
Nhìn Quân Tiêu Dao, nước mắt Khương Thánh Y mông lung, vô hạn tình thâm.
Mà giờ khắc này Quân Tiêu Dao, không hề rơi lệ.
Không phải là bởi vì tính cách hắn đạm mạc, không tình cảm chút nào.
Mà là bởi vì, hắn không có quyền bi thương, không có nơi dư thừa nào để rơi lệ.
Mặc dù Vô Chung Đại Đế đồng táng băng quan theo Tây Vương Mẫu.
Nhưng Chuông Vô Chung khắp nơi đầy vết nứt, lại rơi vào trong tay Quân Tiêu Dao.
Bên trong, truyền đến giọng nói của Vô Chung Đại Đế lưu lại từ trước đó.
"Cuối cùng ta cũng có thể nghỉ ngơi, có thể đi cùng với nàng ấy rồi, sau này phải dựa vào ngươi rồi."
"Ngoài ra, còn có tai hoạ ngầm ở trong thế giới Giới Hải, ta đã lưu lại một chút tin tức ở trong Chuông Vô Chung, cũng nhờ cả vào ngươi."
"Thế gian có luân hồi, nhưng ta không hi vọng, ngươi tiếp tục vòng luân hồi của ta, ngươi... Phải đánh vỡ luân hồi này!"
Nghe thấy những lời này, Quân Tiêu Dao im lặng.
Hắn không có tư cách bi thương, càng không có chỗ trống để phiền muộn.
Hơn nữa điều càng quan trọng hơn chính là...
Ánh mắt Quân Tiêu Dao bỗng nhiên nhìn về phía Thành Tiên Môn!
Ầm!
Còn không đợi Tiên Vực vạn linh dịu đi sau cái chết của Vô Chung Đại Đế.
Một tiếng chấn động, truyền ra từ bên trong Thành Tiên Môn.
Bất chợt, trong sự quan sát của tất cả mọi người.
Tinh hồng huyết vụ vô cùng vô tận, dâng lên từ bên trong Thành Tiên Môn.
Bóng dáng Mạt Thế Chủ, xuất hiện từ trong đó.
Ông ta lại còn sống mà bước ra từ trong Thành Tiên Môn!
"Mạt Thế Chủ còn sống!"
Rất nhiều tu sĩ Tiên Vực, như đọa hầm băng, trái tim hoàn toàn chìm xuống vực sâu.
Tất nhiên bọn họ sẽ không ai trách Vô Chung Đại Đế không giải quyết được Mạt Thế Chủ.
Dù sao Vô Chung Đại Đế, cũng dùng sinh mệnh đã bị thiêu đốt để chiến đấu.
Mà Mạt Thế Chủ, lại quá cường đại.
Nhưng sự hi sinh của Vô Chung Đại Đế, cũng hoàn toàn không phải là không có tác dụng gì.
Bởi vì giờ khắc này, áo bào đen trên người Mạt Thế Chủ đều vỡ vụn, khí tức hỗn loạn, thân phụ thương thế.
Hơn nữa còn có thể rõ ràng cảm giác được, khí tức của Mạt Thế Chủ đã giảm xuống rất nhiều.
Hiển nhiên tiêu hao rất nhiều năng lượng tích trữ.
"Đáng chết, Vô Chung Đại Đế, ngươi quả nhiên là một người điên!"
"Trong kịch bản diệt thế của bản toạ ta, tại sao có thể xuất hiện một dị loại như ngươi chứ!"
Mạt Thế Chủ tức đến mức thở hổn hển, quả là vô cùng hiếm thấy.
Nhưng cũng có thể lý giải.
Dù sao ông ta cũng hao phí rất nhiều tuế nguyệt kỷ nguyên, hấp thu sức mạnh náo động chư thế mới khôi phục được như hiện giờ.
Kết quả Vô Chung Đại Đế lại khiến cho ông ta bị thương tích.
Mặc dù không đến mức khiến ông ta trọng thương đến mức bị phong ấn.
Nhưng cũng khiến ông ta phải trả cái giá đắt, sức mạnh hạ thấp rất nhiều.
"Nhưng cũng may, ông ta quá ngu xuẩn."
"Nếu như ông ta tiếp tục ẩn núp tu luyện, nói không chừng thật sự có thể trở thành Hoang Đế thứ hai, không..."
"Thời kỳ đỉnh phong của ông ta, cũng không hề yếu hơn Hoang Đế." Mạt Thế Chủ lẩm bẩm.
Nghe những lời này rất nhiều sinh linh trên mặt đều lộ ra vẻ tức giận.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hàm chứa sự sắc lạnh trước nay chưa từng có.
"Ông thì biết cái gì, ông thật sự cho rằng Vô Chung tiền bối không hiểu được chuyện ẩn núp tu luyện sao."
"Chỉ có điều trong lòng ông ấy sớm đã nghĩ đến cái chết, đương nhiên, ta cũng không trông cậy vào việc dựa vào suy nghĩ của ông, mà có thể lý giải được tình cảm của nhân loại."
"Ha ha, oắt con nhanh mồm nhanh miệng, nhưng các ngươi không nắm được tình trạng hiện giờ sao."
"Không có Đông Hoa Đế Quân, không có Vô Chung Đại Đế..."
"Chỉ bằng mấy người các ngươi, dựa vào pháp thân thân thể tàn phế, mới có thể miễn cưỡng đánh một trận chiến sâu kiến, mà cũng dám ở trước mặt bản tọa, phát ngôn bừa bãi sao?"
Khóe miệng Mạt Thế Chủ nhếch lên cười lạnh.
"Vừa hay bản toạ hiện giờ đang rất tức giận, vậy thì dùng các ngươi để phát tiết đi."
Mạt Thế Chủ, duỗi ra một chỉ, hướng về phía đám người Quân Tiêu Dao.
Một chỉ này, là miệt thị.
Có nghĩa là cho dù Vô Chung Đại Đế thương tổn tới ông ta.
Nhưng dựa vào thực lực của ông ta bây giờ, cũng đủ để một chỉ diệt sát đám người Quân Tiêu Dao.
Một chỉ của Mạt Thế Chủ, như là thần trụ mấy vạn trượng úp xuống, thương khung đều bị nghiền nát, xuyên thủng ra một lỗ thủng khổng lồ.
Quân Tiêu Dao hít thở sâu một hơi, hắn chuẩn bị dùng thượng thương hắc huyết, dung nhập vào bên trong thần linh pháp thân.
Đồng thời chuẩn bị, thôi động tiên pháp, Tiểu Số Mệnh Thuật.
Mặc dù Tiểu Số Mệnh Thuật, sẽ tiêu hao rất nhiều tuổi thọ và số mệnh của hắn.
Là át chủ bài cuối cùng dùng trong trường hợp bất đắc dĩ.
Nhưng bây giờ, rõ ràng là đang phải đối mặt với cục diện nguy hiểm nhất.