Chương 2112: Không có hứng thú với hắn sao?
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Không hay!”
Nét mặt Tô Vũ thay đổi!
Thực lực của con Tang Yêu này đã vượt ra khỏi giới hạn của hắn, nếu như miễn cưỡng chống đỡ thì cho dù có vận may lớn hộ thân cũng khó mà bảo đảm không xảy ra vấn đề gì.
Tim Tô Vũ đập loạn, thân thể như mũi tên bắn ra.
Đang trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một luồng ánh sáng thần thánh bay ngang qua bầu trời, đánh trúng con Đại Bàng Tang Yêu kia.
Mưa máu bay tứ tung!
Tô Vũ sững sờ nhìn theo hướng nơi phát ra ánh sáng thần thánh.
Vẻ mặt của hắn trong nháy mắt hơi dại ra.
Thân thể như bị sét đánh, cứng đờ ở tại chỗ, phảng phất như tất cả trước mắt đều không tồn tại, chỉ còn lại một bóng dáng xinh đẹp uyển chuyển, đẹp đến mức khiến cho trời đất khiếp sợ kia.
Đó là một thiếu nữ, tóc xanh xõa tung, tay áo bồng bềnh, như là Cửu Thiên Thần Nữ giáng xuống cõi trần.
Gương mặt xinh đẹp không hề có chút tỳ vết, giống như ngọc Dương Chi trắng muốt, tinh xảo vô song.
Mắt tựa sao trời, lông mi cong dài, chân mày đậm uốn cong.
Giữa váy xanh phiêu bồng, tựa như hoa sen xanh từ trong bùn nhơ đi ra mà không bị vấy bẩn.
Xinh đẹp đến mức khiến cho người ta phải ngạt thở!
Đầu óc Tô Vũ trống rỗng.
Trên đời này còn có tiên tử như vậy sao?
So với vị thiếu nữ này, những tiểu công chúa Yêu tộc, hoàng nữ vương triều mà hắn gặp được trước đó hoàn toàn không lên được mặt bàn.
Sắc đẹp, khí chất thậm chí còn không bằng một phần vạn của thiếu nữ ở trước mặt!
Giai nhân xinh đẹp tuyệt trần này đến cùng là ai?
Tam quan của Tô Vũ đã được thay mới.
Hơn nữa điều quan trọng nhất chính là, con Đại Bàng Tang Yêu mạnh mẽ đó cuối cùng đã bị một chiêu của thiếu nữ trước mắt miểu sát.
Điều này đủ để chứng minh vị thiếu nữ này cũng không phải là kiêu nữ quê hương Linh Vân Tinh, mà là tồn tại đến từ thế giới cao hơn.
Cả dung mạo lẫn khí chất, thiên phú, thực lực, thân phận đều không thể bắt bẻ.
Tồn tại giống như là Cửu Thiên Thần Nữ vậy!
Tô Vũ cảm giác, bản thân mình thực sự đã bị vẻ đẹp này làm cho ngây ngốc.
Thiếu nữ này đương nhiên là Vân Khê đến đây để lịch luyện.
Vân Khê nhìn thiếu niên đang ngẩn ra ở trước mắt giống như cây gỗ này, chỉ nhìn lướt qua rồi lập tức thu tầm mắt về.
Nếu như trước đó không nhìn thấy ca ca của mình thì có lẽ nàng sẽ cảm thấy thiếu niên trước mặt này có chút đặc biệt.
Cũng không phải do tướng mạo thanh tú mà vì ở trên người hắn luôn có một loại khí chất đặc thù khiến cho người ta không nhịn được hiếu kỳ.
Nhưng sau khi gặp được Quân Tiêu Dao rồi, Vân Khê cảm thấy, ở cả thế giới Nam Đầu này chắc là sẽ không còn gặp được nam tử nào ưu tú hơn ca ca của nàng.
Ánh mắt của Vân Khê đã bị Quân Tiêu Dao dưỡng tới kén chọn.
Nàng chỉ nhìn một lát rồi thu hồi tầm mắt, lập tức muốn rời đi.
Lúc này, Tô Vũ cuối cùng cũng đã tỉnh táo lại.
Hắn thấy Vân Khê hình như muốn rời đi thì vội vàng mở miệng ra nói:
“Đa tạ cô nương ra tay tương trợ, tại hạ tên là Tô Vũ.”
Tô Vũ chắp tay, dáng vẻ vừa có chút câu nệ lại vừa có vẻ ngây ngô.
Nhưng phối hợp với gương mặt thanh tú này của hắn ngược lại có thể gợi lên một chút tò mò và chú ý của nữ hài tử.
Có điều Vân Khê chỉ “ừ” một tiếng, vẫn như cũ muốn rời đi.
Tô Vũ hơi sửng sốt.
Thế này không đúng…
Dọc đường hắn đi đến, những tiểu công chúa Yêu tộc, hoàng nữ hoàng triều mà hắn gặp được đó, đầu tiên đều sẽ sinh ra một chút tò mò về hắn, sau đó sẽ từ từ sinh ra một chút thiện cảm rồi cuối cùng hoàn toàn đắm chìm vào.
Sao thiếu nữ tựa như Cửu Thiên Tiên Tử ở trước mặt này lại có vẻ như không hề có chút hứng thú gì với hắn hết vậy?
Là dáng dấp của hắn quá kém sao, không phải đâu.
Dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ, mặt mũi của hắn cũng rất được nữ hài tử yêu thích.
“Lẽ nào là do xuất thân của nàng quá cao quý nên tầm mắt rất cao chăng?”
Tô Vũ cảm thấy nhất định là nguyên nhân này.
Nhưng hắn có thể chắc chắn rằng, mình với thiếu nữ này là vừa gặp đã yêu.
Thiếu nữ ưu tú như vậy, hoàn toàn xứng với ngôi vị chủ nhân thế giới Nam Đẩu sau này của hắn.
“Khoan đã cô nương, chắc là cô nương từ thế giới cao hơn đến đây.” Tô Vũ hơi mỉm cười nói.
“Thì sao?” Vân Khê lạnh nhạt lên tiếng.
Sở dĩ nàng ra tay, kỳ thật nguyên nhân chính cũng không phải vì muốn cứu thiếu niên này, chỉ là nhìn thấy con Đại Bàng Tang Yêu nên mới ra tay giết thẳng, sau đó mới chú ý tới vị thiếu niên đang bị Đại Bàng Tang Yêu đuổi giết này.
“Là như vầy, tại hạ cũng là vì đánh giết những ma vật Tang Yêu này mà tới, không biết có thể đi chung với cô nương được không?”
“Hơn nữa, vận may của tại hạ có vẻ như rất tốt, nếu như cô nương đồng ý dẫn ta đi cùng thì thu hoạch có lẽ sẽ không nhỏ.”
Tô Vũ mỉm cười, gương mặt thanh tú cộng thêm con ngươi nhìn qua cũng rất trong trẻo. Một vị thiếu niên dạng này đưa ra yêu cầu như vậy. Nếu như đổi lại là nữ tử bình thường thì nói không chừng sẽ đồng ý ngay lập tức.
Nhưng đáng tiếc, tầm mắt của vân Khê cũng không phải thứ mà những nữ tử dung tục đó có thể bì được.
Luận về giá trị nhan sắc, ca ca của nàng đã ở mức trần rồi. Mặc dù thiếu niên trước mặt trông cũng được, nhưng hoàn toàn không có tư cách để so sánh.
Luận về thiên phú, ca ca của nàng là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, thiếu niên này cũng hoàn toàn không cách nào so được.
Luận về thực lực, ca ca của nàng là Chí Tôn mười lăm tuổi, ở cả cái thế giới Nam Đẩu này, trước chưa từng có ai và về sau cũng không ai đạt tới. Thiếu niên này cũng vẫn không có tư cách so sánh.
Do đó Vân Khê thật sự không thể nổi lên hứng thú với Tô Vũ được.
Tô Vũ thấy Vân Khê vẫn giữ nguyên vẻ mặt thờ ơ thì vô thức duỗi tay ra, muốn kéo Vân Khê lại.
Kết quả, một tiếng quát lạnh thình lình vang lên:
“Sâu dân mọt nước từ đâu tới, dám mạo phạm công chúa điện hạ!”
Ầm!
Một đạo kình khí hùng hậu cuồn cuộn mà tới.
Tô Vũ bất ngờ không kịp đề phòng, cứ thế bị đánh bay ra, miệng hộc máu tươi.