Chương 2114: Cơ duyên của Tô Vũ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau khi Tô Vũ luyện hóa tên Bạt tộc kia xong, hắn có thể cảm giác được cỗ lực lượng tinh thuần đó đang lưu chuyển ở trong ngọc bội.
Bất kỳ lúc nào hắn cũng có thể luyện hóa được.
Mà vị cường giả của thế lực bất hủ ở bên cạnh thấy Tô Vũ dùng ngọc bội luyện hóa sinh linh Bạt tộc, đáy mắt cũng thoáng lóe lên vẻ giật mình.
Sau đó, vị cường giả thế lực bất hủ kia đột nhiên lộ ra vẻ mặt tươi cười nói: “Vị tiểu hữu này đã giúp đỡ lão phu một phen, lão phu nhất định báo đáp hậu hĩnh…”
Vị cường giả của thế lực bất hủ này đã bị thương rất nặng, cả nguyên thần cũng đã bị thương.
Nhưng Tô Vũ vẫn mặt mày lạnh nhạt, cứ thế sử dụng ngọc bội bắt đầu luyện hóa vị cường giả thế lực bất hủ này.
“Ngươi…”
Cường giả thế lực bất hủ kia trợn to mắt, rất tức giận.
“Hừ, từ trước đến nay không phải người của những thế lực bất hủ các ngươi luôn mắt chó coi thường người khác sao, bây giờ lại cần con kiến đến cứu à? Hơn nữa, ngươi cho rằng ta không biết ngươi đang dòm ngó ngọc bội của ta sao?”
Biểu cảm trên mặt Tô Vũ hoàn toàn rét lạnh.
Hắn một mạch lịch luyện đi tới, đã sớm không còn là kẻ lỗ mãng trước đó nữa.
Vị cường giả của thế lực bất hủ kia cũng nhanh chóng bị ngọc bội luyện hóa.
Nhân tộc, Bạt tộc, đại cường giả của hai lực lực lượng đều bị ngọc bội luyện hóa.
Chờ Tô Vũ tiêu hóa hai cỗ lượng lực này xong, thực lực cảnh giới của hắn chắc chắn sẽ đột nhiên tăng mạnh.
Tên Hạng Liệt đã đánh hắn bị thương trước đó sẽ không còn đủ tư cách trở thành kẻ địch của hắn nữa.
“Ta nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ, sau đó đi đi tìm nàng. Bất luận kẻ nào ngăn cản ta đều phải bị ta giẫm ở dưới chân.”
Tay Tô Vũ niết ngọc bội, giọng điệu kiên quyết.
Thời gian ước chừng bảy ngày trôi qua.
Một vị thiếu niên có gương mặt thanh tú, thắt lưng đeo ngọc bội từ trong phạm vi kẽ nứt hư không đi ra.
Đương nhiên chính là Tô Vũ.
So với trước đó, Tô Vũ của giờ phút này có thêm một loại Thần vận vô hình, khiến cho người ta có chút nhìn không thấu.
“Đây chính là cảm giác của lực lượng sao?”
Tô Vũ giơ tay lên, cảm nhận lực lượng đang cuồn cuộn dâng trào trong lòng bàn tay của mình.
Sau khi luyện hóa hai vị cường giả Nhân tộc và Bạt tộc xong, cảnh giới thực lực của Tô Vũ đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, tuyệt đối không yếu hơn các thiên kiêu cấp bậc đứng đầu của các thế lực bất hủ lớn.
Theo lý thuyết, với điều kiện thân thể của hắn thì hẳn là không thể chịu được lực lượng của hai đại cường giả mới đúng.
Nếu như cưỡng ép tu luyện thì sẽ có nguy cơ bị nổ tan xác mà chết.
Nhưng Tô Vũ thật giống như không có chuyện gì, luyện hóa dòng lực lượng này một cách tự nhiên.
“Chẳng lẽ nguyên nhân nằm ở môn công pháp mà ông lão đã đưa cho ta tu luyện lúc trước?” Tô Vũ nghĩ thầm.
Sư tôn của hắn, vị lão nhân kia trước khi chết đã từng nói.
Công pháp mà ông ta tu luyện là công pháp mà người sáng lập Nam Đẩu Tinh Tông, chủ nhân cũ của thế giới Nam Đẩu đã từng tu luyện.
Còn hắn là nhân vật duy nhất phù hợp với môn công pháp này mà ông lão tìm được.
Cũng là nhờ môn công pháp này nên Tô Vũ mới có thể không chút trở ngại luyện hóa dòng lực lượng khổng lồ không thuộc về mình này.
“Bây giờ thực lực của ta chắc chắn không hề thua kém những thiên kiêu đến từ thế giới cao hơn đó…”
Tô Vũ siết chặt quyền, nhớ đến ánh mắt ở trên cao nhìn xuống, kỳ thị hắn của Hạng Liệt.
Hắn cũng nhớ đến bóng dáng thiếu nữ xinh đẹp tựa thiên sứ phát ra quầng sáng êm dịu đó.
“Tiếp theo, đi đến Huyền Tông!” Tô Vũ lẩm bẩm.
Lúc ông lão sắp chết đã nói với hắn. Tông chủ Huyền Tông Trung Vực chính là bạn cũ của ông ta.
Tông chủ Huyền Tông sẽ giúp cho hắn đi lên thế giới cao hơn.
Bóng dáng Tô Vũ biến thành một vệt sáng cầu vồng, lẩn hướng nơi xa.
Huyền Tông chính là một phe thế lực siêu cấp của Trung Vực.
Địa điểm cũng không khó tìm.
Chỉ mới mấy ngày Tô Vũ đã đi tới phạm vi thế lực của Huyền Tông.
Dõi mắt nhìn lại dãy núi liên miên, muôn hình vạn trạng.
Ban công cung điện trải rộng, hết sức rộng rãi khoáng đạt.
Tô Vũ đi tới đằng trước sơn môn.
“Đây là sơn môn của Huyền Tông, người không có phận sự dừng bước!”
Ở cửa ra sơn môn có đệ tử Huyền Tông lớn giọng quát lên.
“Ta tên Tô Vũ, sư phụ của ta chính là tông chủ của Nam Đẩu Tinh Tông, đến để cầu kiến tông chủ Huyền Tông.” Tô Vũ hơi chắp tay nói.
“Cái gì Nam Đẩu Tinh Tông, nghe cũng chưa từng nghe qua. Bộ Trung Vực chúng ta có thế lực siêu cấp này sao?”
Đệ tử canh giữ sơn môn hơi tỏ vẻ coi thường.
Nét mặt Tô Vũ lạnh lẽo, khí tức chấn động, khí Bá Vương phóng ra ngoài.
Ầm!
Những đệ tử kia cứ thế bị chấn nằm sấp xuống!
“Chậm đã, dừng tay, chúng ta đi thông báo!” Có đệ tử mặt mày tái mét lên tiếng.
Vị thiếu niên này đến cùng là thần thánh phương nào mà khí tức lại kinh khủng như thế?
Rất nhanh đã có chấp sự của Huyền Tông đi đến đây. Hắn ta nhìn Tô Vũ, trên mặt có vẻ hốt hoảng, sau đó dẫn hắn đi ra mắt tông chủ Huyền Tông.
Không bao lâu, Tô Vũ đã gặp được tông chủ Huyền Tông.
“Thì ra ngươi chính là truyền nhân mà ông ấy đã chọn…”
Ánh mắt tông chủ Huyền Tông sâu xa nhìn Tô Vũ, ông ta càng nhìn thì lại càng ngạc nhiên.
Thiếu niên trước mặt, thân là thổ dân Linh Vân Tinh, vậy mà sao ông ta lại cảm giác khí tức không hề thua kém những thiên kiêu của một ít thế lực bất hủ đó nhỉ?
“Tiền bối, yêu cầu của ta không có gì khác, chỉ hy vọng có thể bước vào thế giới lớn rộng rãi hơn.” Tô Vũ chắp tay nói.
Tông chủ Huyền Tông trầm ngâm.
Ông ta ngược lại biết rõ, lai lịch của ông lão kia quả thật có chút bất phàm.
Truyền nhân mà ông ta lựa chọn đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy.
Hơn nữa khí tức của Tô Vũ quả thực cũng đã thể hiện sự không đơn giản của hắn.
Nếu như có thể kết thiện duyên với thiên kiêu có tiềm lực bực này, nói không chừng tương lai thật đúng là sẽ có thu hoạch.
“Chính xác, với thiên phú của ngươi, không nên mai một ở trên Linh Vân Tinh này.”
“Ta ngược lại có một cơ hội có thể để ngươi đi đến thế giới cấp bậc cao hơn.” Tông chủ Huyền Tông suy nghĩ một chút rồi nói.
“Thật sao, đa tạ tiền bối!” Ánh mắt Tô Vũ sáng lên.