Chương 22: Căn nguyên chi khí, Thanh Dương Thần Phù
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cái gọi là căn nguyên chi khí, chính là binh khí hội tụ sức mạnh căn nguyên một thế giới. Tỷ như căn nguyên chi khí của thế giới Nam Đẩu chính là chuẩn Tiên Khí Nam Đấu Quyền Trượng, hiện tại đang nằm trong tay Vân Khê.
Mà cấp bậc của thế giới Thanh Dương không cao bằng thế giới Nam Đẩu, cho nên căn nguyên chi khí này cũng chỉ là Thanh Dương Thần Phù cấp bậc Đế Binh.
Khi cảm giác được khí tức căn nguyên thế giới này, rất nhiều tu sĩ toàn trường đều bừng tỉnh.
“Khí tức này, xem ra nam tử trẻ tuổi kia là một chủ nhân thế giới.”
“Người trẻ tuổi như vậy mà đã được thế giới ý chí tán thành, trở thành chủ nhân thế giới, cũng có vài phần bất phàm.”
“Nhưng xem khí tức này thì hẳn chỉ là thế giới tiểu thiên mà thôi.”
Rất nhiều người đang nghị luận.
Trở thành chủ nhân thế giới là mộng tưởng của vô số sinh linh Giới Hải.
Nhưng chủ nhân thế giới cũng có phân chia cao thấp.
Cấp bậc của chủ nhân thế giới vi trần thấp nhất.
Chủ nhân thế giới tiểu thiên cũng chỉ cao hơn một bậc mà thôi, tuy rằng vẫn được người ta tôn kính, nhưng hiển nhiên địa vị không tính cao cấp nhất.
Đặc biệt là đối mặt với các thế lực siêu nhiên như Bát Đại Đế Tộc thì càng không đáng nhắc tới.
Mà chủ nhân thế giới đại thiên thì có địa vị khá cao, gần như có thể xem như một phương chư hầu của Giới Hải.
Cho dù là ở Đế Tộc, chủ nhân thế giới đại thiên cũng là tồn tại tôn quý được ngồi trên ghế khách quý.
Kỳ thật muội muội Vân Khê của Quân Tiêu Dao cũng đã xem như một chủ nhân thế giới đại thiên.
Còn chủ nhân vũ trụ đơn thể cao hơn một bậc thì càng cường đại hơn. Cho dù là Bát Đại Đế Tộc thì phạm vi thế lực chủ yếu của họ cũng chỉ nằm trong một vũ trụ đơn thể mà thôi.
Kỳ thật địa vị của chủ nhân vũ trụ đã không yếu hơn một số cổ tộc và thế lực bất hủ.
Sở Tiêu trước mắt là chủ nhân một thế giới tiểu thiên, điều này nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Mà Sở Tiêu trực tiếp tung ra Đế Binh căn nguyên, Thanh Dương Thần Phù, hiển nhiên là cực kỳ thận trọng với Quân Tiêu Dao.
Lấy cảnh giới của hắn, tuy không thể phát huy toàn bộ uy lực của Đế Binh, nhưng dùng để trấn áp Quân Tiêu Dao cũng đủ rồi.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì tung ra thủ đoạn rất đơn giản, hắn không dùng đến Đại La Kiếm Thai hoặc là Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh. Bởi vì nhục thân hiện tại của Quân Tiêu Dao vốn không yếu hơn Đế Binh.
Hắn trực tiếp đánh ra một chưởng.
So với đối phó Hạ Hầu Chấn trước đó, sức mạnh mười vạn thế giới Tu Di chồng lên nhau, giống như tầng tầng lớp lớp sóng triều thế giới cuồn cuộn lao ra.
Chỉ một thoáng, Sở Tiêu biến sắc.
Sức mạnh này quá khủng bố, quang huy của Thanh Dương Thần Phù như bị đánh tan.
Một lực phản chấn vô cùng khủng bố thông qua Thanh Dương Thần Phù, trút thẳng xuống Sở Tiêu.
Sở Tiêu lập tức hộc ra một ngụm máu tươi.
“Sở Tiêu!” Sắc mặt Đạm Đài Thanh Toàn hơi thay đổi.
Tuy rằng lần này Sở Tiêu hành sự hơi lỗ mãng không lý trí, nhưng dù sao cũng là bằng hữu tốt nhất của nàng.
“Sở Tiêu, dừng tay trước đi.” Đạm Đài Thanh Toàn khuyên nhủ.
Mà Sở Tiêu nghe thấy lời này thì sắc mặt lại càng khó coi.
Hắn nghe ra hàm ý trong lời nói của Đạm Đài Thanh Toàn chính là hắn không bằng Quân Tiêu Dao.
Nghĩ đến đây, một ngọn lửa vô danh phun trào từ trái tim, đốt cháy ngũ tạng lục phủ của hắn.
Nữ nhân hắn yêu nhất lại cho rằng, hắn không bằng nam nhân khác.
Mà nói một cách nghiêm khắc thì nam nhân kia còn là túc thù của gia tộc hắn.
Điều này làm lý trí ngày thường của Sở Tiêu suy yếu rất nhiều, hắn trực tiếp tung ra một thứ, quang huy lưu chuyển.
Chính là Càn Khôn Hồ Lô.
“Trấn!” Sở Tiêu thúc giục Càn Khôn Hồ Lô.
Thân là chí bảo thời gian, tác dụng của Càn Khôn Hồ Lô không chỉ cung cấp Càn Khôn Thiên Địa cho hắn, còn có rất nhiều tác dụng khác.
Tỷ như hiện tại, sau khi Sở Tiêu buông ra một chữ “Trấn” thì trong Càn Khôn Hồ Lô trực tiếp dâng lên một mảnh kim quang, giáng về hướng Quân Tiêu Dao.
Mà Quân Tiêu Dao đặt một bàn tay sau người, cũng không cố tình tránh né.
Ngay lập tức, Quân Tiêu Dao cảm giác được bị một luồng pháp tắc trói buộc.
Đó là pháp tắc thời gian.
Tuy rằng nó rất mỏng manh, còn chưa thể xoay chuyển thời không, vượt qua con sông dài thời gian, nhưng nói thế nào cũng là pháp tắc thời gian, dù chỉ có một tia cũng đã cực kỳ hiếm thấy.
Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một nụ cười nhẹ, rốt cuộc hắn đã xem như hoàn toàn xác nhận. Sở Tiêu chính là người khống chế Thời Thư – Một trong Cửu Đại Thiên Thư!
Mỗi một Cửu Đại Thiên Thư đều đại diện cho một cực hạn chi đạo. Mà sở dĩ mọi phương diện của Quân Tiêu Dao đều vô cùng hoàn mỹ, kỳ thật cũng có liên quan đến năm quyển Thiên Thư hắn đoạt được.
Thể Thư làm nhục thân vốn hoàn mỹ của hắn thăng hoa tới một cảnh giới tiền vô cổ nhân.
Hồn Thư làm linh hồn nguyên thần của hắn cường đại đến không gì sánh kịp.
Mấy quyển Thiên Thư khác cũng làm Quân Tiêu Dao đạt tới cực hạn nào đó trên các phương diện khác nhau.
Cho nên Quân Tiêu Dao nhất định phải có được Cửu Đại Thiên Thư, mà làm hắn vui sướng chính là, Sở Tiêu chính là người khống chế Thời Thư.
Cho dù là trong Cửu Đại Thiên Thư, Thời Thư cũng là loại rất thượng thừa.
Dù sao sức mạnh thời gian là quyến năng mờ mịt nhất, cố định nhất, khó nắm lấy nhất trên thế giới này.
Nhưng điều duy nhất làm Quân Tiêu Dao nghi hoặc chính là, hình như pháp tắc thời gian mà Sở Tiêu tung ra từ hồ lô quá mức mỏng manh, hơn nữa có cảm giác tàn khuyết, như không được hoàn chỉnh.
Nhưng trước mắt, Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ nhiều như vậy, kim quang dâng lên từ Càn Khôn Hồ Lô ẩn chứa pháp tắc thời gian.
Trong kim quang mông lung, Quân Tiêu Dao đọng lại như bị thi triển định thân thuật.
Nếu cẩn thận nhìn lại sẽ phát hiện chút pháp tắc thời gian kia như biến thành từng xiềng xích mảnh khảnh, quấn quanh Quân Tiêu Dao.
Sở Tiêu thấy thế thì trong mắt hiện lên một tia sắc bén.
Hắn cố nén thương thế, lại ra tay lần nữa, một tay thúc giục Thanh Dương Thần Phù, trấn áp về hướng Quân Tiêu Dao.
Kim quang định thân kia cũng là át chủ bài của Sở Tiêu, hao phí rất nhiều sức mạnh căn nguyên của thế giới Thanh Dương, mới ngưng tụ ra từ Càn Khôn Hồ Lô.
Mỗi lần ngưng tụ ra cũng chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi.
Sau khi sử dụng thì cần lấy năng lượng ngưng tụ lần nữa. Cho nên Sở Tiêu chỉ có một lần cơ hội trấn áp Quân Tiêu Dao.