Chương 2210: Kim quang định thân, pháp tắc thời gian
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhìn thấy Sở Tiêu lấy Thanh Dương Thần Phù trấn áp về hướng Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao lại không nhúc nhích trong kim mang, sắc mặt Vân Thanh Lâm, Vân Ngọc Sanh đều hơi thay đổi.
Ngọc dung của Đạm Đài Thanh Toàn cũng có biến hóa.
Tuy rằng Sở Tiêu là bằng hữu tốt nhất của nàng, nhưng Quân Tiêu Dao chính là ân nhân cứu mạng nàng.
Không biết vì sao, Đạm Đài Thanh Toàn cũng không muốn Quân Tiêu Dao thua trong tay Sở Tiêu.
“Thiếu chủ đại nhân!” Đạm Đài Minh Châu cũng siết đôi bàn tay trắng như phấn, vô cùng khẩn trương, như muốn đình chỉ hô hấp.
Mảnh thiên địa này như cũng đóng lại theo kim quang định thân, tất cả mọi người đều nín thở.
Chẳng lẽ thiếu chủ của Vân Thị Đế Tộc trước kia dùng một chiêu đánh tan Hạ Hầu Chấn sẽ té nhào trong tay một hạng người vô danh?
Nếu thật là như vậy thì thật sự khiến người ta mở rộng tầm mắt.
“Thiếu chủ của Vân Thị Đế Tộc sao, xem ra khiêu chiến lần này là ta thắng.” Khóe miệng Sở Tiêu nhếch lên.
“Phải không?” Quân Tiêu Dao cũng hơi mỉm cười.
Ánh mắt Sở Tiêu đanh lại, sau đó bỗng nhận ra một tia không thích hợp.
Quân Tiêu Dao bị kim quang định thân đọng lại sao có thể lộ ra ý cười?
Ngay sau đó, Sở Tiêu hoảng sợ nhìn thấy trên người Quân Tiêu Dao có vô số những phù văn pháp tắc lưu chuyển.
Mỗi một pháp tắc đều bất đồng, nhưng đều vô cùng mênh mông, thâm thúy.
Pháp tắc luân hồi, pháp tắc hư không, pháp tắc đại đạo, pháp tắc sinh tử, pháp tắc tạo hóa, pháp tắc thôn phệ...
Không sai, kim quang định thân mà Sở Tiêu thi triển ra ẩn chứa một tia pháp tắc thời gian chí cao vô thượng, cho dù là trong ba ngàn pháp tắc, pháp tắc thời gian cũng là tồn tại đứng đầu, số một số hai.
Nhưng hảo hán không chịu nổi nhiều người, pháp tắc thời gian cường đại đến mấy cũng không chịu nổi đòn trùng kích pháp tắc của Quân Tiêu Dao.
Đến bây giờ, Quân Tiêu Dao đã lĩnh ngộ ra chừng ba trăm pháp tắc.
Quân Tiêu Dao đã nắm giữ một phần mười ba ngàn pháp tắc, hơn nữa trong đó không thiếu những pháp tắc cường đại như hư không, luân hồi, sinh tử, tạo hóa…
Kỳ thật những pháp tắc đó cũng không yếu hơn pháp tắc thời gian.
Mà Quân Tiêu Dao dùng ba trăm pháp tắc hộ thân, đan chéo với nhau, hóa thành một tầng vách ngăn, trực tiếp dễ dàng chặn lại một pháp tắc thời gian.
Cho nên tất nhiên kim quang định thân này cũng vô dụng, Sở Tiêu mang đầy kinh hãi.
Bởi vì toàn thân Quân Tiêu Dao đắm chìm trong kim quang định thân, cho nên những người còn lại không chú ý tới, chỉ có Sở Tiêu thấy được.
Cả hắn cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Một người sao có thể lĩnh ngộ được nhiều pháp tắc như vậy?
Nhưng hiện tại hắn muốn thau tay cũng đã trễ, Quân Tiêu Dao dễ dàng thoát khỏi kim quang định thân trói buộc, hắn cất bước, không mang theo chút khói lửa nào mà giáng một chưởng về hướng Sở Tiêu.
Phanh!
Tuy Sở Tiêu lấy Thanh Dương Thần Phù ra ngăn cản, nhưng vẫn cảm nhận được một luồng sức mạnh không thể ngăn cản đánh sâu vào mình.
Hắn phun máu tươi, như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.
Nhưng càng làm Sở Tiêu trợn tròn mắt, gân xanh nổi lên chính là, khi hắn bị đẩy lui, Càn Khôn Hồ Lô rời tay, đã bị Quân Tiêu Dao bắt được.
Quân Tiêu Dao không cảm thấy hứng thú với căn nguyên Đế Binh Thanh Dương Thần Phù. Hắn không thiếu Đế Binh, muốn Đế Binh thì cứ tìm Vân Thị Đế Tộc lấy là được.
Cái làm Quân Tiêu Dao cảm thấy hứng thú là Càn Khôn Hồ Lô này.
Oanh!
Thân hình Sở Tiêu va chạm thật mạnh vào một mảnh đất trống, quần áo cả người rách nát, vô cùng chật vật. Hắn chỉ chịu một ít vết thương, cũng không đến mức chết.
Kỳ thật Quân Tiêu Dao có thể dùng một chưởng trực tiếp giết chết hắn, nhưng Quân Tiêu Dao không làm như vậy.
Hiện tại Sở Tiêu vẫn là bằng hữu của Đạm Đài Thanh Toàn, nếu Quân Tiêu Dao trực tiếp giết thì không khỏi không ổn.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao cũng không cần quá để ý cảm nhận của Đạm Đài Thanh Toàn, nhưng hắn tính để Vân Thị Đế Tộc và Đạm Đài Đế Tộc kết minh. Mà Đạm Đài Thanh Toàn chính là một quân cờ quan trọng.
Mặt khác, hình như sau lưng Sở Tiêu còn có nhân quả càng sâu, cũng không chỉ có mâu thuẫn đến từ Đạm Đài Thanh Toàn.
Cho nên Quân Tiêu Dao muốn nhìn xem Sở Tiêu còn có thể mang đến bất ngờ gì cho mình
Thần niệm của Quân Tiêu Dao lập tức đảo qua Càn Khôn Hồ Lô, lấy nguyên thần Hằng Sa Cấp hậu kỳ hiện tại của hắn, cơ bản quét một lần là biết rất nhiều tin tức trong đó.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia suy tư.
“Hình như còn kém rất nhiều...” Quân Tiêu Dao thầm trầm ngâm.
Mà ngoại giới, nhìn thấy Sở Tiêu vẫn thảm bại trong tay Quân Tiêu Dao, mọi người ở đây cũng không cảm thấy quá bất ngờ, tính ra thì đây mới là bình thường.
Nhưng bọn họ đã thực kinh ngạc. Phải biết rằng, vương giả đương thời Hạ Hầu Chấn của Hạ Hầu Đế Tộc cũng bị Quân Tiêu Dao đánh bại bằng một chiêu.
Mà Sở Tiêu này lại triền đấu với Quân Tiêu Dao được hai ba chiêu, còn hóa giải một chiêu phong cấm của Quân Tiêu Dao, hơn nữa khởi xướng phản kích.
Trong mắt mọi người, điều này đã là cực kỳ hiếm có.
“Chậc chậc, tuy người này bại, nhưng sao ta cảm thấy hắn còn mạnh hơn Hạ Hầu Chấn chứ?”
“Người này chỉ có nhiều thủ đoạn hơn Hạ Hầu Chấn một ít thôi, nhưng cũng rất hiếm có.”
“Ở tuổi này mà có thể so được với thiên kiêu Đế Tộc, còn là một vị chủ nhân thế giới tiểu thiên, người này rất thú vị.”
Tuy rằng mọi người ở đây đều cảm thấy Sở Tiêu khiêu khích Quân Tiêu Dao là không biết tự lượng sức mình. Nhưng không thể không nói, sau này Sở Tiêu cũng không xem như hạng người vô danh ở Giới Hải. Có thể chịu được hai ba chiêu từ Quân Tiêu Dao đủ để hắn nổi danh ở Giới Hải.
Nhìn thấy Sở Tiêu bị thương, trong mắt Đạm Đài Thanh Toàn có một tia dao động.
Nhưng nàng vẫn lại hơi hành lễ, nói với Quân Tiêu Dao: “Đa tạ Quân công tử thủ hạ lưu tình.”
Đạm Đài Thanh Toàn cũng biết, khiêu khích một vị Đế Tộc thiếu chủ sẽ có kết cục như thế nào.
Đổi lại là Đế Tộc thiếu chủ khác, trực tiếp giết Sở Tiêu cũng là chuyện thực bình thường, càng đừng nói Sở Tiêu ra tay không chút nhân nhượng nào cả.
Mà đến cuối cùng Quân Tiêu Dao chỉ đánh cho Sở Tiêu bị thương mà thôi, có thể nói đã là rất nhân từ.