Chương 2211: Để Sở Tiêu làm cu li chuột tầm bảo, một công đôi việc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nếu là bằng hữu của Thanh Toàn cô nương, tất nhiên Quân mỗ sẽ không so đo gì.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Đạm Đài Thanh Toàn nghe vậy thì trong lòng ấm áp.
Đây đã là lần thứ mấy? Từ lúc hắn cứu mạng nàng, đến đưa cho Đạm Đài Ngọc Long quà mừng thọ trân quý, hiện tại lại vì nàng mà không so đo sự khiêu khích của Sở Tiêu, những điều này đủ để chứng minh có lẽ nàng có một phần vị trí trong lòng Quân Tiêu Dao.
Nghĩ đến đây, trái tim Đạm Đài Thanh Toàn cũng không khỏi rối loạn, bên tai ửng đỏ.
Mà Sở Tiêu nhìn thấy vẻ mặt của Đạm Đài Thanh Toàn thì tim đau như cắt.
Hắn bị thương, phản ứng đầu tiên của Đạm Đài Thanh Toàn không phải tiến đến chiếu cố hắn, mà là nói cảm tạ với Quân Tiêu Dao, đa tạ hắn khoan hồng độ lượng.
Sở Tiêu thật sự không thể chấp nhận nổi chuyện này.
Nhưng hiện tại hắn còn có một chuyện càng quan trọng phải.
“Trả hồ lô cho ta!” Sở Tiêu cắn răng, gian nan phun ra những lời này.
Chuyện quan trọng nhất trước mắt là đòi lại Càn Khôn Hồ Lô, đây là thứ giúp hắn quật khởi. Mất đi Càn Khôn Hồ Lô, Sở Tiêu sẽ hoàn toàn mất đi chỗ dựa lớn nhất của mình.
Nghe được lời này, Đạm Đài Thanh Toàn cũng nhìn về phía kia Càn Khôn Hồ Lô.
Ở thế giới Thanh Dương, có thể nói nàng đã chứng kiến con đường quật khởi của Sở Tiêu, cho nên tất nhiên cũng biết Càn Khôn Hồ Lô kia đã làm bạn với Sở Tiêu rất lâu.
Còn tác dụng của Càn Khôn Hồ Lô thì Đạm Đài Thanh Toàn không đi tìm hiểu, dù sao ai cũng có bí mật của mình.
Nhưng nàng biết, đây nhất định là thứ rất quan trọng đối với Sở Tiêu, hơn nữa hẳn là một chí bảo.
Nghĩ đến đây, Đạm Đài Thanh Toàn không khỏi yếu ớt nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Nói thật, cho dù Quân Tiêu Dao thật sự muốn lấy hồ lô này cũng là chuyện rất bình thường, dù sao cũng là Sở Tiêu khiêu khích trước.
Quân Tiêu Dao có thể tha cho hắn một mạng đã xem như nể mặt Đạm Đài Thanh Toàn. Hiện tại lại muốn đòi lại Càn Khôn Hồ Lô, cả Đạm Đài Thanh Toàn cũng ngượng ngùng mở miệng, thật sự có chút mất mặt.
Vẻ mặt của Đạm Đài Thanh Toàn làm trái tim Sở Tiêu bỗng co rút đau đớn.
Tuy rằng hắn cảm thấy Đạm Đài Thanh Toàn thật sự hơi thay đổi, nhưng hiện tại tốt xấu gì Đạm Đài Thanh Toàn cũng đang giúp hắn.
Điều này làm trái tim vốn quặn đau của Sở Tiêu tăng thêm một tia nhu tình.
Ít nhất Đạm Đài Thanh Toàn vẫn để ý hắn.
Nhưng thân là một người nam nhân, lại phải dựa nữ nhân để giúp mình, có thể nói lòng tự trọng của Sở Tiêu bị đả kích rất lớn.
Nhưng cũng hết cách, dù sao Càn Khôn Hồ Lô cũng là quan trọng nhất đối với hắn.
Nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu như mèo con đáng thương của Đạm Đài Thanh Toàn, Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Kỳ thật hắn đã không tính chiếm lấy Càn Khôn Hồ Lô này.
Nguyên nhân sao, cũng rất đơn giản, đó là vừa vặn lại để Đạm Đài Thanh Toàn nợ một ân tình. Đối với nữ nhân mà nói, thủ đoạn chinh phục tốt nhất chính là ôn nhu như đao.
“Nếu hắn là bằng hữu của Thanh Toàn cô nương, vậy ta cũng không có khả năng nhận lấy thứ này.”
Tiếng nói vừa dứt, Quân Tiêu Dao trực tiếp ném Càn Khôn Hồ Lô lại cho Sở Tiêu.
Dù là Sở Tiêu cũng ngây ngẩn cả người.
Hắn tiếp nhận Càn Khôn Hồ Lô, tuy mặt ngoài không lộ ra gì, nhưng lại âm thầm vội vàng lấy thần niệm nhìn quét tra xét Càn Khôn Hồ Lô.
Hắn phát hiện Càn Khôn Hồ Lô vẫn như thường, thậm chí cả tờ lá vàng giấu sâu trong trong đó cũng bình yên vô sự.
“Sao lại thế này, sao hắn lại dứt khoát mà giao ra Càn Khôn Hồ Lô như thế, chẳng lẽ hắn không tra xét ra huyền cơ của Càn Khôn Hồ Lô?” Sở Tiêu thầm nghĩ.
Bản năng của hắn cảm thấy không đúng chỗ nào, nhưng lại không thể nói rõ.
Càn Khôn Hồ Lô không phải đơn giản, trong đó có đủ loại trận pháp và cấm chế. Thậm chí Sở Tiêu cần thúc giục Càn Khôn Thiên Địa mới có thể hiện hóa ra tới.
Sở Tiêu nghĩ, nói không chừng Quân Tiêu Dao thật sự không tra xét ra bí mật chân chính của Càn Khôn Hồ Lô nên mới dứt khoát mà trả cho hắn như thế.
Nhưng Sở Tiêu không biết, lấy Tam Thế Nguyên Thần và thủ đoạn linh hồn Hằng Sa Cấp của Quân Tiêu Dao thì hắn đã sớm hủ rõ toàn bộ Càn Khôn Hồ Lô rồi.
Mà Quân Tiêu Dao cũng đã phát hiện tờ lá vàng kia, đó chính là một trong Cửu Đại Thiên Thư - Thời Thư.
Mà các loại thần thông có thể ảnh hưởng thời gian của Sở Tiêu như Phù Quang Lược Ảnh, kim quang định thân…. cũng được lĩnh ngộ ra từ Thời Thư trung.
Nhưng...
Tờ lá vàng này chẳng qua chỉ là một phần trong Thời Thư mà thôi, không phải là Thời Thư hoàn chỉnh.
Điều này làm Quân Tiêu Dao có chút thất vọng.
Nếu hắn chiếm lấy một tờ Thời Thư này cũng thực phiền toái, bởi vì hắn lại phải đi tìm những tàn trang còn lại của Thời Thư.
Nhưng Sở Tiêu thân là người khống chế Thời Thư, cũng là người có được trang lá vàng này đầu tiên, vận mệnh định sẵn hắn ta sẽ có liên lụy khí vận với Thời Thư.
Nói cách khác, chỉ cần Sở Tiêu nguyện ý đi tìm thì hắn ta sẽ tìm được những tàn trang còn lại của Thời Thư.
Đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Mà Quân Tiêu Dao vốn đang muốn tìm bốn hồn của Khương Thánh Y, luôn phân tán tinh lực của hắn, hắn đâu còn thời gian rỗi mà đi tìm phần còn lại của Thời Thư kia chứ?
Cho nên cách làm của Quân Tiêu Dao rất đơn giản, trực tiếp trả Càn Khôn Hồ Lô và cả tờ Thời Thư kia cho Sở Tiêu, để Sở Tiêu tự đi tìm kiếm Thời Thư.
Chờ Sở Tiêu tìm xong thì mình lại đến chiếm chung một lần, vậy không thích hơn sao?
Cũng giống trước kia Quân Tiêu Dao vứt bỏ Hồng Mông Tử Khí Chủng, hắn lười tự chăm chút cho Hồng Mông Tử Khí Chủng nên chỉ để lại thủ đoạn trong đó rồi vứt bỏ nó, để nó tự đi tìm người có duyên.
Đến lúc trở thành Hồng Mông thụ, Quân Tiêu Dao trực tiếp đi lấy là được.
Hắn để lại một tia ấn ký nguyên thần bí ẩn trên Càn Khôn Hồ Lô, nếu Quân Tiêu Dao cần đến thì có thể biết được vị trí của Sở Tiêu vào mọi lúc.
Mà Sở Tiêu hoàn toàn không biết gì về sắp xếp của Quân Tiêu Dao.
Đạm Đài Thanh Toàn lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, lại hành lễ nói: “Thanh Toàn đa tạ công tử.”
Rõ ràng Quân Tiêu Dao nề mặt nàng nên mới làm như vậy, điều này làm Đạm Đài Thanh Toàn cảm thấy thật thụ sủng nhược kinh.