Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2212 - Chương 2212 - Nan Kham Nhục Nhã

Chương 2212 - Nan kham nhục nhã
Chương 2212 - Nan kham nhục nhã

Chương 2212: Nan kham nhục nhã

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Không cần khách khí như thế, Thanh Toàn cô nương cần thì ta nhất định sẽ đáp ứng.” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.

Một thủ đoạn nhỏ vô cùng đơn giản đã làm Sở Tiêu biến thành chuột tầm bảo, lại làm Đạm Đài Thanh Toàn nợ một ân tình, có thể nói là một công đôi việc.

Có thể nói khả năng khống chế và tính kế nhân tâm của Quân Tiêu Dao đã rất tinh tế tỉ mỉ.

Nghe lời nói mang theo chút mập mờ của Quân Tiêu Dao, trên gò má trắng nõn như ngọc của Đạm Đài Thanh Toàn cũng hiện ra một tia ửng đỏ động lòng người.

Sở Tiêu thấy vật thì nghiến chặt khớp hàm.

Nhưng không có cách nào, kỹ không bằng người, thực lực của Quân Tiêu Dao làm hắn vô cùng khiếp sợ.

Nhưng Sở Tiêu cũng tin tưởng trong lòng Đạm Đài Thanh Toàn vẫn có hắn. Nếu không sẽ không giữ gìn trợ giúp hắn như thế.

Mà quyết tâm của Sở Tiêu cũng càng kiên định, hắn nhất định phải tìm được những tờ lá vàng còn lại. Chỉ có như vậy thì hắn mới có năng lực thật sự chống lại Quân Tiêu Dao.

Sở Tiêu xuất hiện xem như một nốt nhạc đệm, nhưng hành vi khiêu khích của hắn lại càng tôn lên trí tuệ khí độ của Quân Tiêu Dao.

Rất nhiều người đều không khỏi cảm thán, không hổ là thiếu chủ tân nhiệm của Vân Thị Đế Tộc, loại cách cục rộng rãi này thật sự không phải người bình thường có thể làm được.

So ra thì Sở Tiêu có vẻ hơi giống vai hề nhảy nhót.

Điều này làm sắc mặt Sở Tiêu vô cùng khó coi, sau khi nhiệt huyết lạnh đi, hắn cũng phát hiện mình quá xúc động.

Bởi vì nhìn thấy Đạm Đài Thanh Toàn dùng thái độ như vậy đối đãi với một nam tử khác nên hắn hơi mất lý trí.

Nhưng hắn đã kết thù với Quân Tiêu Dao, mặc dù không có nhân tố là Đạm Đài Thanh Toàn, nhưng chỉ thân phân thiếu chủ của Vân Thị Đế Tộc thôi đã đủ để Sở Tiêu phản cảm chán ghét Quân Tiêu Dao.

Dù sao nếu Sở thị Đế Tộc không xuống dốc thì hiện tại, với thiên phú của Sở Tiêu này, không nói trở thành thiếu chủ Sở thị Đế Tộc, nhưng ít nhất cũng là thiên kiêu Đế Tộc vang dội một phương, địa vị sẽ không kém hơn Quân Tiêu Dao trước mặt bao nhiêu.

Nhưng hiện tại tất cả địa vị và vinh quang đều không có, cần tự Sở Tiêu đi tranh thủ.

Sở Tiêu cũng coi như sáng suốt, hắn đè thù hận gia tộc mình thật sâu trong lòng.

“Hôm nay vãn bối tiến đến là vì mừng thọ cho Đạm Đài cổ tổ, chúc Đạm Đài cổ tổ thọ và trời đất.” Sở Tiêu lấy ra một hộp quà.

Mà làm sắc mặt hắn khó coi chính là, khuôn mặt của Đạm Đài Ngọc Long ngồi trên cao tòa được bao phủ trong vầng sáng mơ hồ, nhìn không có biểu cảm gì, thậm chí cũng không đáp lại Sở Tiêu.

Quả thực thái độ khác với lúc Quân Tiêu Dao tặng lễ như một trời một vực.

Mà Đạm Đài Lăng lại hừ lạnh một tiếng, giơ tay tung một chiêu, tiếp nhận hộp quà của Sở Tiêu.

Kết quả mở ra lại chỉ là một viên thánh đan đỉnh cấp.

Đỉnh cấp thánh đan đã xem như bảo vật hi hữu tuyệt đối, khó lòng cầu được ở thế giới tiểu thiên như Thanh Dương.

Nhưng nhìn từ góc độ của Đạm Đài Đế Tộc, nó có vẻ thực buồn cười, quả thực giống như một tên khất cái nhặt được một thỏi bạc, sau đó tặng cho thổ hào làm lễ vật.

“Hừ, dám tặng cho cổ tổ đại nhân loại lễ vật này, phải biết rằng, ở Đạm Đài Đế Tộc chúng ta, thứ này còn không bằng cỏ dại.” Đạm Đài Lăng không e dè mà nhục nhã.

Ai kêu con kiến Sở Tiêu này thiếu chút nữa đã làm hỏng chuyện tốt của Đạm Đài Đế Tộc, nếu Quân Tiêu Dao thật sự vì nguyên nhân này mà xa cách Đạm Đài Thanh Toàn, vậy đó là tổn thất rất lớn đối với Đạm Đài Đế Tộc.

“Ngươi biết Vân Tiêu thiếu chủ tặng lễ vật gì không, cành khô Thế Giới Thụ, nhưng lấy tầm nhìn của con kiến nhà ngươi, chỉ sợ cũng không biết là gì đâu.” Đạm Đài Lăng lạnh nhạt nói.

Mặc dù Sở Tiêu có định lực đến mấy, giờ phút này thân thể cũng run lên nhè nhẹ, cứ như có lửa giận nghẹn trong lòng muốn phun trào.

Đạm Đài Thanh Toàn cắn môi, lúc nàng muốn mở miệng thì Quân Tiêu Dao lại làm dịu không khí mà nói: “Tiền bối nói lời này sai rồi, cái này gọi là thiên lý nga mao (1), lễ khinh tình trọng, có tấm lòng này là đủ rồi.”

(1) Thiên lý nga mao: Công mang cái lông ngỗng đi ngàn dặm - Ý nói đến những việc làm tuy giá trị vật chất ít nhưng ý nghĩa nhiều

Đạm Đài Lăng sửng sốt, không nghĩ tới Quân Tiêu Dao lại nói ra lời này, lão cũng cười ha hả và nói: “Vân Tiêu thiếu chủ nói có lý.”

“Công tử...” Nội tâm Đạm Đài Thanh Toàn rất phức tạp, đây đã là lần thứ mấy Quân Tiêu Dao giải vây giúp nàng?

Hơn nữa, mặc dù Sở Tiêu khiêu khích trước, Quân Tiêu Dao vẫn như quân tử khiêm nhường mà giải thích thay hắn.

Điều này làm Đạm Đài Thanh Toàn vốn đã có ấn tượng cực tốt với Quân Tiêu Dao càng không tìm ra chút tỳ vết nào.

Mà Sở Tiêu chỉ cảm thấy bị vũ nhục sâu sắc, nhưng hắn lại không thể nói cái gì. Dù sao Quân Tiêu Dao có vẻ thật sự đang giải vây giúp hắn.

Đây mới là điểm làm Sở Tiêu khó chịu nhất, lúc tới đây, hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến chỉ cách một năm, lúc gặp lại Đạm Đài Thanh Toàn sẽ là tình cảnh như thế này.

Mà tiệc mừng thọ của Đạm Đài Ngọc Long cũng kết thúc dưới tình huống này.

Có thể nói, vai chính lớn nhất trong tiệc mừng thọ lần này không phải là Đạm Đài Ngọc Long, mà là Quân Tiêu Dao.

Vị thiếu chủ tân nhiệm này của Vân Thị Đế Tộc, con trai của Thiên Nhai Đại Đế, vừa ra tay đã làm kinh diễm chúng sinh.

Một chiêu làm vương giả đương thời của Hạ Hầu Đế Tộc, Hạ Hầu Chấn khuất phục.

Tuổi còn trẻ mà tu vi lại sâu không lường được như thế.

Sau khi tin tức này truyền ra, rất nhiều người đều cho rằng Thiên Nhai Đại Đế có người kế tục.

“Vân Thị Đế Tộc không hổ là đứng đầu Bát Đại Đế Tộc, trước có Thiên Nhai Đại Đế, hiện có Vân Tiêu thiếu chủ.”

“Không sai, thế hệ trẻ là tương lai của Đế Tộc, xem ra tương lai của Vân Thị Đế Tộc vẫn còn thịnh vượng.”

Ban đầu trong Bát Đại Đế Tộc, Vân Thị Đế Tộc có uy danh mạnh nhất, hiện tại Quân Tiêu Dao càng tăng thêm uy danh cuồn cuộn cho Vân Thị Đế Tộc.

Đây cũng coi như một ít hồi báo Quân Tiêu Dao đưa cho Vân Thị Đế Tộc đi, dù sao Vân Thị Đế Tộc cũng không tồi với hắn.

Mà sau khi tiệc mừng thọ qua đi, Quân Tiêu Dao cũng không rời đi.

Bởi vì Đạm Đài Ngọc Long và Đạm Đài Thanh Toàn đều muốn giữ Quân Tiêu Dao lại, muốn chiêu đãi riêng hắn một bữa.

Bình Luận (0)
Comment