Chương 2213: Yến hội tư nhân của Đạm Đài Thanh Toàn
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đạm Đài Thanh Toàn còn cho rằng lúc trước Quân Tiêu Dao cứu mạng nàng, sau này nhiều lần thay nàng hóa giải tình cảnh xấu hổ, còn nể mặt nàng mà khoan dung đối đãi với Sở Tiêu. Về tình về lý, Đạm Đài Thanh Toàn cũng nên chiêu đáp tạ Quân Tiêu Dao thật tốt.
Quân Tiêu Dao cũng không chối từ mà đáp ứng.
Còn Sở Tiêu, tuy rằng Đạm Đài Đế Tộc không thích hắn ta, nhưng dù sao hắn cũng là bằng hữu tốt nhất của Đạm Đài Thanh Toàn.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao cũng hoàn toàn không để ý đến hắn ta, thậm chí coi như khoan dung.
Cho nên Đạm Đài Đế Tộc cũng không làm gì Sở Tiêu, nhưng lại không ít châm chọc mỉa mai.
Sở Tiêu vẫn chưa rời đi, không phải hắn có máu thích bị hành hạ, cam nguyện ở chỗ này để Đế Tộc xem thường. Mà là hắn còn có rất nhiều lời muốn nói với Đạm Đài Thanh Toàn.
Hiện tại Đạm Đài Thanh Toàn lại đang chiêu đãi Quân Tiêu Dao trong yến hội tư nhân.
Nghĩ đến đây, Sở Tiêu có chút đau lòng.
Tuy rằng hắn cho rằng, với sự rụt rè của Đạm Đài Thanh Toàn thì không có khả năng xảy ra chuyện gì, nhưng tóm lại lòng vẫn có khúc mắc.
Trong lúc Sở Tiêu cảm thấy thống khổ dày vò, bên này, trong đình hóng gió ở hoa viên riêng của Đạm Đài Thanh Toàn, Quân Tiêu Dao và Đạm Đài Thanh Toàn sóng vai mà ngồi.
Rượu ngon món ngon, phát ra hương thơm.
Nhưng càng thơm vẫn là mùi thơm truyền đến từ mỹ nhân bên cạnh.
Đạm Đài Thanh Toàn rot rượu, sau khi uống xong mấy chén rượu ủ vạn năm, mặt ngọc đỏ bừng, giống như bôi phấn.
Quân Tiêu Dao thì bưng trà khẽ nhấp một ngụm.
Hắn thích trà, không thích uống rượu.
Rượu loạn nhân tính, còn quấy rầy suy nghĩ, mà trà thì làm người ta duy trì tỉnh táo mọi lúc.
Giai nhân bên cạnh hơi say, nét mặt đã rất quyến rũ.
Mà Quân Tiêu Dao mặt ngoài mang theo ý cười ôn hòa, đáy mắt lại yên lặng như giếng sây.
Chỉ vì trong lòng hắn còn cất giấu một người, một người mà hắn vô cùng quý trọng, nhất định phải đi tìm.
Cho nên mặc dù giai nhân ở bên, trong lòng hắn vẫn quạnh quẽ tiêu điều.
Đạm Đài Thanh Toàn trong men say đã kể lại một số chuyện cho Quân Tiêu Dao.
Nàng ra ngoài rèn luyện, ngoài ý muốn đi tới thế giới Thanh Dương, sau đó trùng hợp gặp được một thiếu niên nghèo túng.
Sau đó nàng cũng chính mắt chứng kiến thiếu niên nghèo túng quật khởi từng bước mà trưởng thành, biến thành Sở Tiêu của hiện tại.
Quân Tiêu Dao sớm đã biết rõ chuyện này, kịch bản này hết sức bình thường.
Nhưng...
Hình như Đạm Đài Thanh Toàn cũng không biết sau lưng Sở Tiêu còn có nhân quả càng sâu.
Đây mới là điểm làm Quân Tiêu Dao cảm thấy hứng thú nhất, hắn mơ hồ cảm thấy, có lẽ thân phận của Sở Tiêu không chỉ đơn giản là người khống chế Thời Thư.
Yến hội đang tiếp diễn, mà yến hội tư nhân này chỉ có Quân Tiêu Dao và Đạm Đài Thanh Toàn.
Thậm chí trước đó Đạm Đài Minh Châu muốn gia nhập cũng bị Đạm Đài Thanh Toàn cự tuyệt.
Quân Tiêu Dao biết, kỳ thật dựa theo kịch bản thì nói không chừng đến cuối cùng nha đầu Đạm Đài Minh Châu này cũng bị Sở Tiêu thu vào hậu cung.
Nhưng đáng tiếc, Quân Tiêu Dao đã phá hủy tất cả kịch bản.
Hiện tại cô nàng Đạm Đài Minh Châu này đã sớm biến thành người hâm mộ đáng tin của Quân Tiêu Dao, thậm chí còn nhiều lần châm chọc mỉa mai Sở Tiêu, , làm Sở Tiêu cực kỳ khó chịu, lại không thể làm gì được.
Yến hội đi được nửa đoạn thì đã đến đêm dài.
Không biết có phải Đạm Đài Thanh Toàn uống nhiều quá hay không mà cả người cứ mơ hồ choáng váng, theo bản năng dựa vào người Quân Tiêu Dao.
Tuy rằng tu sĩ muốn uống say rất khó, nhưng hủ rượu ủ vạn năm này quá mạnh. Hơn nữa Đạm Đài Thanh Toàn không cố tình bức cồn ra khỏi cơ thể, cho nên vẻ say rượu lúc này của nàng cũng cực kỳ quyến rũ.
Quân Tiêu Dao lại hết sức thản nhiên, giai nhân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.
Đạm Đài Thanh Toàn vốn là một trong những thủ đoạn hắn mượn sức Đạm Đài Đế Tộc. Mặt khác cũng là thủ đoạn khống chế Sở Tiêu.
Một đêm qua đi, Quân Tiêu Dao cứ ngồi để Đạm Đài Thanh Toàn dựa vào như vậy.
Sau khi trời sáng, đôi mắt Đạm Đài Thanh Toàn nhập nhèm, hậu tri hậu giác mới nhớ tới đã xảy ra cái gì, vội vàng đứng dậy và nói: “Xin lỗi, Quân công tử, Thanh Toàn thất lễ.”
Đạm Đài Thanh Toàn cắn môi, sao mình lại uống nhiều như thế, thậm chí còn thất lễ mà dựa vào vai Quân Tiêu Dao.
“Không có việc gì, có lẽ Thanh Toàn cô nương không biết vẻ mặt lúc ngủ của mình như mẫu đơn say nằm, làm người ta vui tai vui mắt.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.
Một câu thuận miệng chính là lời ngon tiếng ngọt.
Ở phương diện tán tỉnh, Quân Tiêu Dao tuyệt đối đã là nhân vật cấp tông sư hết sức điêu luyện, thậm chí hắn chưa bao giờ cố tình đi tán, nhưng luôn có thể nhắm vào điểm yếu hại.
Gương mặt trắng nõn của Đạm Đài Thanh Toàn phiếm hồng, được Quân Tiêu Dao khen ngợi như thế làm nàng có chút thẹn thùng.
Mà làm Đạm Đài Thanh Toàn cảm thán chính là, mặc dù là dưới tình huống đêm qua, Quân Tiêu Dao cũng không có có hành động quá đà gì với nàng.
Cái gì gọi là chính nhân quân tử, khiêm khiêm như ngọc, Đạm Đài Thanh Toàn xem như đã rõ. Phẩm cách của Quân Tiêu Dao tuyệt đối không cần gì bàn cãi nữa.
Nhưng...
Không biết vì sao, Đạm Đài Thanh Toàn lại cảm thấy có chút trống vắng.
Chẳng lẽ mị lực của nàng còn chưa đủ?
Đôi khi nữ nhân mâu thuẫn như thế đó.
“Được, Thanh Toàn cô nương, ta cũng nên trở về.” Quân Tiêu Dao đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
“Nếu Quân công tử không ngại thì gọi ta là Thanh Toàn cũng được.” Đạm Đài Thanh Toàn lấy hết can đảm là nói.
“Được, Thanh Toàn.” Quân Tiêu Dao nói.
Sau đó Đạm Đài Thanh Toàn đưa Quân Tiêu Dao ra ngoài, trên đường bọn họ lại hàn huyên một ít.
“Đúng rồi, Quân công tử, hình như không lâu sau Tắc Hạ Học Cung sẽ mở ra sơn môn, tuyển nhận học sinh. Trước kia một số thiên kiêu của Bát Đại Đế Tộc sẽ đi đến đó bái sư học nghệ, không biết Quân công tử có cảm thấy hứng thú hay không?” Đôi mắt Đạm Đài Thanh Toàn lưu chuyển, dò hỏi.