Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2267 - Chương 2267 - Huyết Cáp Truyền Thư

Chương 2267 - Huyết Cáp Truyền Thư
Chương 2267 - Huyết Cáp Truyền Thư

Chương 2267: Huyết Cáp Truyền Thư

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau mấy ngàn chiêu giao thủ.

Hàn Bình An phát hiện ra một sự thật lạnh như băng.

Đó chính là, hình như y đánh không lại được nam tử này.

Mặc dù thần thông Nho môn cương chính chính khí.

Nhưng nghiêm chỉnh mà nói, với Bạt tộc và hắc họa tộc quần, thần thông Nho môn sẽ gia tăng lực sát thương.

Nhưng với những người khác, thực ra cũng không cần quá kiêng kỵ.

Chớ nói chi tới nam tử này tinh thông võ học Tam giáo.

Tuyệt học Nho môn mà Hàn Bình An thi triển ra phần lớn đều bị nam tử này phá giải.

Đương nhiên, cũng là vì tạo nghệ Nho môn của Hàn Bình An không cao hơn nam tử này bao nhiêu.

Nếu đổi lại là Quân Tiêu Dao, nam tử này muốn phá giải cũng có khó khăn nhất định.

Vì Quân Tiêu Dao đã lĩnh hội thần thông Nho môn đến một trình độ cực kỳ tinh thâm.

Không đến nôi ngang bằng với mấy vị phu tử nhưng chắc chắn cũng không thua kém bao nhiêu.

Phụt phụt!

Lại là một đòn trọng thương!

Hàn Bình An lại phun ra máu tươi.

Y vốn dĩ đã bị Thiên Chương Thánh Quyển phản phệ, lúc này lại càng sắp dầu hết đèn tắt.

“Chẳng lẽ hôm nay Hàn Bình An ta sẽ chết tại đây sao?”

Hàn Bình An thầm nghĩ.

Đường đường Bắc Nho, chẳng lẽ hôm nay phải vẫn lạc?

“Xem ngươi kìa, có vẻ cực kỳ không cam lòng.”

“Nhưng mà, có thể chết trong tay ta, cũng coi như là vinh hạnh của ngươi. Mà hạo nhiên chi tâm của ngươi, ta sẽ nhận!”

Nam tử áo vàng cười lên sang sảng, bắn ra sức mạnh vô cùng hùng hồn.

“Đáng chết. Dù ta có chết, cũng không thể để các ngươi đạt được âm mưu!”

Hàn Bình An thét dài một tiếng, máu huyết trong ngực trào dâng, ngưng tụ lại thành một thứ như chim bồ câu.

Đây là một thức tiểu thần thông của Nho môn, tên Khuyết Cáp Truyền Thư.

Vào lúc nguy hiểm, có thể truyền tin.

“Hại ta bỏ mình là Sở Tiêu, hắn ta là kẻ âm mưu, có mưu đồ với Nho môn ta!”

Hàn Bình An hô to.

Huyết Cáp Truyền Thư lập tức hóa thành một đạo huyết quang độn đi xa xa.

Mà lúc này, chiêu thức thần thông của nam tử áo vàng cũng hoàn toàn trút xuống.

Ầm!

Đầu Hàn Bình An lập tức bị đập nát!

Sau đó, nam tử áo vàng giương tay vồ một cái, đâm sâu vào lồng ngực Hàn Bình An.

Một trái tim trải đầy đường vân và phù văn màu vàng kim bị moi ra!

“Cuối cùng cũng lấy được rồi, bản nguyên Nho giáo, hạo nhiên chi tâm!”

Nam tử áo vàng không nhịn được mà cười lên ha hả.

Hạo nhiên chi tâm trong tay y phun trào hào quang rực rỡ.

Văn tự màu vàng kim bên ngoài như ẩn như hiện.

Tràn ngập khí tức thần thánh siêu nhiên.

“Đây chính là bản nguyên Nho giáo, hạo nhiên chi tâm.”

Hai mắt nam tử áo vàng sáng tỏ.

Mục tiêu của y không phải chỉ có bản nguyên Nho giáo.

Mà là bản nguyên cả Tam giáo.

Trong Phật môn và Đạo môn cũng có mẫu nguyên kiểu như hạo nhiên chi tâm của Nho giáo, hoặc có thể nói là thể chất đặc thù.

Nam tử áo vàng thu lại hạo nhiên chi tâm, nhìn về phía Xã Tắc vũ trụ phía xa xa.

Ánh mắt đầy thâm thúy.

“Cỗ ba động kia, nếu không có gì bất ngờ thì hẳn là Tiên binh Nho môn, Thiên Chương Thánh Quyển.”

“Nhưng mà, lại không phải do Hàn Bình An đưa tới. Rốt cuộc là người nào?”

“Chẳng lẽ trong Nho môn còn có thứ gì có tư cách thôi động Thiên Chương Thánh Quyển hơn cả hạo nhiên chi tâm của Hàn Bình An sao?”

“Hay là nói, còn có bản nguyên Nho giáo thuần túy hơn cả hạo nhiên chi tâm sao?”

Nam tử áo vàng đang suy tư từ đáy lòng.

“Với cả, Sở Tiêu cũng họ Sở sao? Ta cũng muốn gặp người này.”

Nam tử áo vàng cười a a, tiện tay hất lên, hoàn toàn chôn vùi thi thể Hàn Bình An, hủy thi diệt tích, rồi xoay người rời đi.

Bên Tắc Hạ Học Cung.

Huyết Cáp Truyền Thư kia còn chưa truyền đến.

Nên nơi này vẫn còn bình tĩnh.

Chủ đề người ta đàm luận nhiều nhất đương nhiên là Quân Tiêu Dao.

Mà lúc này Quân Tiêu Dao đang đi tới một nơi cực kỳ đơn sơ

Đây là một ngọn núi hoang, sâu trong Tắc Hạ Học Cung, trên đó chỉ có một mái nhà tranh.

“Vào đi.”

Một âm thanh nhàn nhạt vọng ra.

Quân Tiêu Dao tiến vào trong gian nhà tranh.

Hắn phát hiện có một lão giả mặc áo bào màu mực ngồi xếp bằng trên một bồ đoàn cũ kỹ, mày trắng râu dài, khí định thần nhàn.

Trên người ông không có khí tức mênh mông đặc biệt gì tản ra, càng không có Đế uy nhàn nhạt.

Chỉ như một miệng giếng cổ sâu không thấy đáy.

Nhưng Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được vị lão giả này không hề đơn giản.

Chỉ ít, bản lĩnh của ông cao hơn ba vị phu tử.

“Vãn bối xin chào Thánh phu tử.”

Quân Tiêu Dao khí độ thong dong, không kiêu ngạo không tự ti, hơi chắp tay chào.

“Quả nhiên không hổ là nhi tử của Vân Thiên Nhai. Nói thật, ngươi vượt xa khỏi dự đoán của lão phu.”

Thánh phu tử cười nhạt nói.

Quân Tiêu Dao cũng cười đáp.

“Tiền bối quá khen rồi, vãn bối chỉ may mắn thôi.”

“Có được Hạo Nhiên Thánh Tâm cũng không thể nói là may mắn.”

“Tiền bối tìm ta tới đây hẳn là có chuyện gì muốn nói.”

Quân Tiêu Dao nói thẳng.

Thánh phu tử nhìn Quân Tiêu Dao.

“Ngươi có biết, ngươi có được Hạo Nhiên Thánh Tâm có nghĩa là gì không?”

“Phát triển Nho môn, hưng thắng Nho đạo?”

Quân Tiêu Dao đáp.

“Đúng, nhưng không chỉ có thế.”

“Thực ra, đối thủ của Tắc Hạ Học Cung, hoặc có thể nói là của Tam giáo đi, không hề ít.”

“Hoắc họa tộc quần chỉ là một trong số đó, có một số nhân quả, đến lúc đó sẽ giải thích cho ngươi.”

“Nhưng ngươi chỉ cần biết, hiện giờ ngươi phải cẩn thận một chút.”

Thánh phu tử dặn dò.

“A, chẳng lẽ bản thân Hạo Nhiên Thánh Tâm còn có thể mang tới nguy hiểm sao?”

Quân Tiêu Dao hỏi.

“Ngươi có từng nghe nói tới bản nguyên Tam giáo chưa?”

Thánh phu tử hỏi.

“Chưa từng nghe nói.”

Quân Tiêu Dao đáp.

“Bản nguyên Tam giáo này, nói chính xác ra, có thể gọi là ba loại thiên phú bản nguyên.”

“Chính là hạo nhiên chi tâm, vô hạ Phật thai, vạn đạo chi nguyên phân biệt là thiên phú bản nguyên của ba nhà Nho, Phật, Đạo.”

“Thiên phú bản nguyên của Tam giáo cực kỳ cường đại, tu luyện tới thâm sâu nhất thậm chí còn có thể hiển hóa ra dị tượng tam giáo Thiên Môn, trấn áp hết thảy kẻ địch.”

“Lúc tước, Tam giáo nhờ vào phương pháp này trấn áp chư địch, thậm chí ngay cả nhân vật có địa vị cực lớn cũng từng bị trấn áp.”

Nghe Thánh phu tử giải thích vậy, Quân Tiêu Dao cũng khe khẽ thở dài.

Xem ra, nước Tam giáo sâu hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Trước đó, Quân Tiêu Dao còn tưởng rằng Hạo Nhiên Thánh Tâm này chỉ là một thiên phú tu luyện không tệ.

Hiện giờ xem ra hắn vẫn xem thường thiên phú bản nguyên này rồi.

Nhưng Quân Tiêu Dao chợt nghĩ tới một điểm.

“Nếu thiên phú bản nguyên của Tam giáo cường đại như thế, vậy nếu nó hội tụ tại một người, chẳng phải là vô địch rồi sao?”

Bình Luận (0)
Comment