Chương 2282: Giáp công của hai đứa con khí vận
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Hả?”
Tịnh Phật Tử nhíu mày.
Nhưng một khắc sau, vẻ mặt Tịnh Phật Tử lại đột ngột biến đổi.
Bởi vì lồng ngực của người trước mặt đột nhiên có ánh sáng mênh mông phun trào, bắn ra ánh sáng thần kỳ.
Một luồng sức mạnh mênh mông hùng hậu, che khuất cả trời đất, cuồn cuộn tràn ra.
“Đây là… Hạo Nhiên Chi Tâm!”
Lúc này mắt Tịnh Phật Tử hoàn toàn trợn lên.
Hắn ta đã biết chuyện Bắc Nho Hàn Bình An của Tắc Hạ Học Cung bất ngờ bỏ mạng vào khoảng thời gian trước.
Mặc dù chuyện này đã làm dấy lên một phen sóng dữ, thế nhưng kỳ thật cũng không có quá nhiều người để ý.
Bởi vì sự thật đã chứng minh, kẻ hãm hại Hàn Binh An là đệ tử ở trong Tắc Hạ Học Cung, một người tên là Sở Tiêu.
Mà vị Sở Tiêu kia hiện vẫn đang trong tình trạng bị truy nã.
Nhưng bây giờ, khi Tịnh Phật Tử nhìn đến Sở Phi Phàm đã dung nhập lực lượng của Hạo Nhiên Chi Tâm mới hốt hoảng nhận ra, chuyện ắt hẳn không hề đơn giản như mọi người nghĩ vậy.
Đây không phải là hãm hại hay là giết người, mà là… một đợt săn giết người có bản nguyên Tam giáo!
“Chẳng lẽ…”
Tịnh Phật Tử lập tức nghĩ đến nhân vật trí dũng vô song đã từng gây ra loạn lạc lớn cho Tam giáo.
Đấu Thiên Chiến Hoàng!
Đó là một kẻ cuồng đi săn giết tinh anh Tam giáo rồi dung hợp bản nguyên Tam giáo.
Gã còn sáng lập ra phủ Chiến Hoàng, mưu đồ thống nhất Tam giáo.
Có thể nói nếu như không phải sau cùng Đạo Hoàng tự mình ra tay thì nói không chừng Đấu Thiên Chiến Hoàng còn có thể gây ra thiệt hại lớn hơn nữa.
Mà bây giờ, thời gian đã trôi qua lâu như vậy. Lẽ nào lại phải lần nữa tái diễn lịch sử?
“Ngươi là ai, là Đấu Thiên Chiến Hoàng chuyển thế hay là kẻ đạt được truyền thừa y bát của Chiến Hoàng?”
Tịnh Phật Tử quát lên.
Một màn này sao mà giống như những kẻ săn giết Tam giáo, mưu đồ chiếm đoạt bản nguyên Tam giáo đến thế.
Tịnh Phật Tử nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc.
Bất kể kẻ trước mặt là Đấu Thiên Chiến Hoàng chuyển thế hay là có được truyền thừa y bát của Chiến Hoàng thì việc này với Tam giáo mà nói, đều rất nguy hiểm.
Suy cho cùng thì Chiến Hoàng Huyền Công của Đấu Thiên Chiến Hoàng cũng có tác dụng khắc chế hóa giải Tam giáo.
So với loại đe dọa khổng lồ này thì loại uy hiếp của Y Y trước đó chắc còn phải tạm thời lùi ra sau nép vào một chút.
“Có khác nhau không, kết quả cuối cùng đều như nhau mà thôi!”
Sở Phi Phàm cất tiếng cười lạnh, thôi động Chiến Hoàng Huyền Công.
Ngay lập tức, võ học Tam giáo tiếp nối dung hợp, càn quét cuốn tới.
Hơn nữa, có lẽ là do Sở Phi Phàm đã hấp thu Hạo Nhiên Chi Tâm nên lúc này, uy lực Chiến Hoàng Huyền Công của hắn phát ra còn mạnh hơn cả lúc trước phó với Hàn Bình An rất nhiều.
Cho dù là Tịnh Phật Tử trong số ngũ đại thiên kiêu vương giả cũng phải thay đổi nét mặt.
Hắn ta cũng vội vàng thôi động Phật thai hoàn mỹ của mình.
Ngay tức khắc, một luồng ánh sáng Phật trùng trùng điệp điệp phổ chiếu mà ra.
Da toàn thân Tịnh Phật Tử tựa như dát lên một tầng giấy thiếp vàng.
Một luồng Phật lực màu vàng kim gột rửa đi ra.
“Vi Đà Phật kiếm!”
Tịnh Phật Tử quát lên một tiếng chói tai. Phật lực màu vàng kim ngưng tụ thành một thanh kiếm dài màu vàng sáng chói, chém xuống Sở Phi Phàm.
“Không hổ là Phật thai hoàn mỹ…”
Sở Phi Phàm cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ kia, khóe miệng nhếch lên lộ ra một nụ cười lạnh.
Gã cũng ra tay, dung hợp chiêu thức Tam giáo, phảng phất như có thể phá hủy tất cả.
Thanh Vi Đà Phật Kiếm tựa như có thể chém sạch toàn bộ tà ác quỷ yêu này rốt cuộc cứ thế tan rã trong chiêu thần thông của Sở Phi Phàm!
Việc này khiến cho con ngươi Tịnh Phật Tử đột nhiên co rụt lại.
Năm đó sở dĩ Đấu Thiên Chiến Hoàng có thể làm mưa làm gió khuấy loạn Tam giáo cũng là do Chiến Hoàng Huyền Công mà gã tự sáng tạo ra có thể phá giải rất nhiều thần thông của Tam giáo, dẫn đến cường giả Tam giáo ở trước mặt Đấu Thiên Chiến Hoàng giống hệt như cọp giấy không chịu nổi một kích.
Mà trước mắt cũng đang là tình huống kiểu này.
Tuy Tịnh Phật Tử có thực lực rất mạnh nhưng lại không làm gì được. Chiến Hoàng Huyền Công của Sở Phi Phàm đã hoàn toàn khắc chế hắn ta, có thể hóa giải rất nhiều thần thông Phật môn.
Ấn quyết trên tay Tịnh Phật Tử lần nữa thay đổi, diễn hóa ra pháp Cổ Phật của Đại Thiên Tự.
Chữ Phạn màu vàng kim lấp lánh đan xen ở trong hư không, biến thành một tôn Phật Đà màu vàng kim vô cùng chói mắt, phảng phất như có thể lấn át chư giới, độ hóa vạn tà.
Đây có thể nói là bí pháp cao nhất của Đại Thiên Tự, uy lực cực mạnh.
Phật Đà màu vàng kim vừa ra, cả trời đất cũng phải rung chuyển.
Nhưng Sở Phi Phàm vẫn như cũ dùng Chiến Hoàng Huyền Công phá hủy.
Mặt ngoài tôn Phật Đà màu vàng kim kia lập tức có vết rạn lan rộng ra.
Nói một cách nghiêm túc thì lực lượng của Hạo Nhiên Chi Tâm đã đủ để chống lại lực lượng của Phật thai hoàn mỹ rồi.
Thế nên kể cả Tịnh Phật Tử có thôi động lực Phật thai hoàn mỹ thì hắn ta vẫn không thể hoàn toàn chiếm ưu thế khi đối đầu với Sở Phi Phàm.
“Tịnh Phật Tử, ngươi cần gì phải giãy giụa chứ?”
Sở Phi Phàm vô cùng ung dung.
Gã thôi động lực lượng, tôn Phật Đà màu vàng kim phủ kín vết rạn kia cứ thế nổ tung!
Tịnh Phật Tử rên lên một tiếng đau đớn, đồng thời đột ngột lùi lại trăm trượng, khóe miệng có máu tươi chảy xuống.
Hắn ta nhìn cục diện trước mắt, cũng biết là tình huống không ổn rồi.
Kẻ kế tục của vị Đấu Thiên Chiến Hoàng này khắc chế thiên kiêu Tam giáo quá nhiều.
Tịnh Phật Tử nghĩ bụng rồi dứt khoát tế ra Tử Kim Bát, ép tới Sở Phi Phàm.
Thân thể cùng lúc lui lại, hắn ta thi triển Thần Túc Thông, muốn rời đi ngay.
Tịnh Phật Tử cũng không phải hạng người ngu xuẩn gì, tình huống trước mắt vẫn nên đi thông báo trước thì hơn.
Thế nhưng… ngay lúc Tịnh Phật Tử thi triển Thần Túc Thông định chạy trốn thì bất chợt, một bóng người ẩn núp ở trong hư không thình lình hiện lên.
Một lá Thần phù phát ra uy thế Đế binh nện thẳng tới Tịnh Phật Tử!
“Cái gì?”
Tịnh Phật Tử bất ngờ không kịp đề phòng nên chỉ có thể thôi động toàn bộ Phật lực tới đối phó.
Hự phụt!
Tịnh Phật Tử lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi!
Mắt hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm vào hư không ở đối diện.