Chương 2283: Phật thai hoàn mỹ bị cướp đi
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một vị nam tử trẻ tuổi mặt mũi chất phác tương tự xuất hiện, lá Thanh Dương Thần Phù kia rơi xuống trong tay. Chính là Sở Tiêu sau khi dịch dung!
“Lại còn có trợ thủ!”
Vẻ mặt Tịnh Phật Tử cực kỳ khó coi.
“Ha ha ha, Tịnh Phật Tử, ta cho phép ngươi cứ thế rời đi vậy sao?”
Sở Phi Phàm đánh văng Tử Kim Bát, phá lên cười ha ha.
Gã không thể không thừa nhận, tên Tịnh Phật Tử này đúng là không dễ đối phó.
Nếu như gã muốn đè ép thì đương nhiên vẫn có khả năng, nhưng sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian. Đến lúc đó nếu như thu hút những kẻ khác tới thì biến số sẽ lớn lắm.
Nhưng mà… nhờ có trợ giúp của Sở Tiêu nên việc đối phó tên Tịnh Phật Tử này đã đơn giản hơn rất nhiều.
“Năm đó ngay cả Đấu Thiên Chiến Hoàng còn phải bỏ mạng trong tay Đạo Hoàng, ngươi cũng sẽ không thành công đâu!”
Tịnh Phật Tử lạnh giọng nói.
“Ồ, khi đó là khi đó, bây giờ Giới Hải cũng không mấy yên bình, cái gọi là loạn thế xuất anh hùng chính là đạo lý này đấy.” Sở Phi Phàm nói xong thì trực tiếp ra tay.
Sở Tiêu cũng ra tay cùng lúc.
Hai người này đều là người có vận khí lớn.
Tuy Tịnh Phật Tử mạnh, nhưng gặp trúng hai đứa con của khí vận hợp tác thì chỉ có thể nói là rất xui xẻo.
Cuối cùng một tiếng ầm vang lên. Cả cơ thể kim thân quý giá của Tịnh Phật Tử cũng nổ tung, máu xương bắn ra tung tóe.
Sở Phi Phàm đưa tay ra giữa, chụp lấy một vật sáng lấp lánh ở trung tâm.
Đó là một đoàn sáng màu vàng, bọc lấy một người tí hon màu vàng ở bên trong. Mặt mũi mơ hồ, rõ ràng còn chưa có hoàn toàn thành hình. Nhưng loại khí tức hoàn mỹ kia lại vô cùng thần kỳ.
Đây chính là bản nguyên Phật giáo, Phật thai hoàn mỹ.
Nhìn qua giống như là của Nguyên Anh tu luyện ra, hào quang màu vàng kim chói mắt, hoàn mỹ không có khiếm khuyết.
“Ha ha, tốt!”
Sở Phi Phàm rất hài lòng.
Ở bên kia, Sở Tiêu nhìn thấy Phật thai hoàn mỹ này, trong mắt cũng không nhịn được lộ ra chút vẻ thán phục. Dù sao đây chính là thiên phú bản nguyên của Phật môn cơ đấy.
Có ai trông thấy mà không nóng mắt đâu chứ?
Sở Phi Phàm dường như đã chú ý tới ánh mắt của Sở Tiêu. Gã cất Phật thai hoàn mỹ vào, cười nhạt lên tiếng:
“Cái Phật thai hoàn mỹ này cũng không có bao nhiêu tác dụng với Sở Tiêu lão đệ.”
“Nhưng lần này còn phải đa tạ ngươi đã hiệp trợ, sau này ta sẽ cho ngươi mượn một trang Thời Thư đó lĩnh ngộ.”
“Chỉ là cho ta mượn lĩnh ngộ thôi sao?”
Chân mày Sở Tiêu nhướng lên.
Hắn ta giúp Sở Phi Phàm đánh chết Tịnh Phật Tử, để Sở Phi Phàm đạt được thiên phú bản nguyên Phật môn quý giá hiếm có: Phật thai hoàn mỹ.
Kết quả Sở Phi Phàm chỉ là đưa một trang Thời Thư kia cho hắn ta mượn thôi ư?
Thế này cũng hơi quá đáng rồi đấy.
Sở Phi Phàm thì cười nhạt một tiếng nói: “Sở Tiêu lão đệ đừng gấp, chờ ngươi giúp ta tìm được tất cả bản nguyên Tam giáo rồi, ta tất nhiên sẽ tặng tàn trang Thời Thư cho ngươi mà.”
“Chẳng những vậy mà ta còn giúp ngươi đi tìm những tàn trang Thời Thư khác.”
Sở Tiêu nghe Sở Phi Phàm nói xong mới lên tiếng: “Vậy thì hy vọng Phi Phàm huynh nói lời giữ lời.”
“Đó là đương nhiên, chúng ta chính là huynh đệ cùng tộc kia mà.”
Sở Phi Phàm khẽ mỉm cười.
Sau khi gã thu Phật thai hoàn mỹ vào thì vung tay vẫy một cái, dọn sạch dấu vết ở chỗ này.
“Được rồi, vẫn còn một chuyện quan trọng cần phải làm.”
Sở Phi Phàm đi lướt nhanh qua.
Sở Tiêu dõi theo bóng lưng Sở Phi Phàm rời đi, đáy mắt thoáng lướt qua một tia nham hiểm:
“Hừ, trước tiên cứ tạm thời để cho ngươi đắc ý đi.”
“Đến lúc đó, cả Thời Thư, bản nguyên Tam giáo và Chiến Hoàng Huyền Công đều là của Sở Tiêu ta!”
Sở Tiêu nhủ thầm trong bụng, cũng đi lên đuổi theo.
Nhưng bọn chúng không hề hay biết, ngay sau khi bọn chúng rời đi ước chừng một khắc.
Ở chỗ ban đầu, trong một khối xương còn sót lại lớn cỡ ngón út đột nhiên phát ra một sợi linh hồn chập chờn.
Chợt, một bóng người cực kỳ mờ nhạt hiện ra, bất ngờ chính là Tịnh Phật Tử!
“Sở Tiêu, chính là kẻ đó, nghe đồn trước đó kẻ này đã giết chết Hàn Bình An.”
“Còn một kẻ khác tên là Sở Phi Phàm, hơn nữa còn xưng hô là huynh đệ cùng tộc.”
“Lẽ nào… là có liên quan đến đế tộc Sở thị đã xuống dốc đó?”
“Nhưng bất kể thế nào, chuyện hôm nay có liên quan rất lớn, nhất định phải báo cáo lên.”
“Còn có chuyện của thiếu nữ Bạt nhân đó nữa, cũng phải báo cáo chung luôn.”
“Ai, chẳng lẽ Giới Hải thật sự phải nghênh đón thời buổi rối ren rồi sao, yêu ma quỷ quái các lộ đều đã xuất hiện hết.”
Tịnh Phật Tử liên tục thở dài.
Cho dù là Sở Phi Phàm cũng không ngờ rằng Tịnh Phật Tử vẫn còn lưu lại một tia nguyên thần.
Đương nhiên không phải là hắn ta thiếu cẩn thận.
Mà vì đây là bí kỹ của Phật môn, Tịch Diệt Hồn Pháp đã khiến cho người ta tưởng rằng nguyên thần đã hoàn toàn mất hẳn.
Nhưng sự thật không có, vẫn còn giữ lại một tia lửa nguyên thần.
“May mà ta đã từng tu tập Tịch Diệt Hồn Pháp, nếu không thì e rằng đã hồn bay phách tán mất rồi.”
“Tuy Phật thai hoàn mỹ đã bị cướp mất nhưng vẫn cần phải báo tin lên.”
Ngay lúc một tia nguyên thần của Tịnh Phật Tử chuẩn bị bỏ chạy.
Ở xa xa, một bóng người đột nhiên đáp xuống chỗ này.
Tịnh Phật Tử giật mình. Hắn ta còn tưởng là nhóm Sở Phi Phàm quay lại, nhưng khi nhìn rõ bóng người kia, hắn ta mới nhẹ nhàng thở ra. Trong mắt lộ vẻ mừng rỡ.
Bởi vì người xuất hiện rõ ràng là Quân Tiêu Dao!
Với thực lực của hắn thì chắc ăn đủ để đối phó với hai kẻ kia, thậm chí còn có khả năng giúp hắn ta đoạt lại Phật thai hoàn mỹ.
“Vân Tiêu thiếu chủ!”
Thần niệm chập chờn của Tịnh Phật tử truyền tới tiếng gọi.
“Tịnh Phật Tử, sao ngươi lại trở nên thê thảm như vậy, còn sót lại mỗi một tia nguyên thần thôi sao?”
Chân mày Quân Tiêu Dao hơi nhướng lên.
“Vân Tiêu thiếu chủ có điều không biết, xảy ra chuyện lớn rồi!” Tịnh Phật Tử nói.
“Chuyện lớn, chuyện lớn gì?” Quân Tiêu Dao cười nhạt.
“Chẳng hay Vân Tiêu thiếu chủ có biết Đấu Thiên Chiến Hoàng hay không?”
“Biết.”
“Bây giờ có kẻ đã kế thừa Chiến Hoàng Huyền Công. Ta vừa bị ám toán, Phật thai hoàn mỹ đã bị cướp mất. Hàn Bình An trước đây chắc cũng là do hắn xuống tay.”