Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2343 - Chương 2343 - Ảnh Hưởng Của Khảo Nghiệm Tâm Ma

Chương 2343 - Ảnh hưởng của khảo nghiệm tâm ma
Chương 2343 - Ảnh hưởng của khảo nghiệm tâm ma

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đây… chẳng lẽ cũng là một phần khảo nghiệm sao?”

Y Thương Nguyệt hơi nao nao.

Nàng đã từng tưởng tượng khảo nghiệm trong Ảo Mộng Cảnh sẽ tàn khốc thế nào.

Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng mình sẽ nhìn thấy màn này.

Y Thương Nguyệt bỗng nhiên lắc đầu cười.

“Mục Huyền làm sao là cái người như vậy được. Khảo nghiệm tâm ma này quá tầm thường rồi.”

Y Thương Nguyệt chẳng buồn để ý, thậm chí còn hơi buồn cười.

Nàng đã từng cùng Mục Huyền xông cổ lộ, biết Mục Huyền làm người thế nào.

Gã không phải loại người hoa tâm, càng không thế có khả năng phản bội mình.

Hơn nữa, lúc trước khi gã bị khu trục ra khỏi cổ lộ.

Không một ai giúp gã.

Chri có Y Thương Nguyệt kiên định đứng bên cạnh gã.

Tình nghĩa này, làm sao Mục Huyền quên được.

Y Thương Nguyệt không để ý đến tâm ma này.

Nhưng lại không đuổi cảnh tượng này đi được.

Nàng có thể nhìn thấy ánh mắt Mục Huyền nhìn nữ tử kia vừa cảm động vừa ước ao.

Có thể nhìn thấy mầm tình cảm trong mắt gã.

Thậm chí, thứ tình cảm đó càng khắc sâu hơn so với tình cảm dành cho Y Thương Nguyệt lúc trước.

“Không hổ là Ảo Mộng Cảnh, ngay cả tâm ma cũng giống y như thật.”

Sắc mặt Y Thương Nguyệt có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng trong lòng vẫn bình tĩnh không đổi.

Mà cảnh tượng kia vẫn còn đang trình diễn.

Dần dần, Y Thương Nguyệt cau mi cong, trong mắt lóe lên hơi bực mình.

Cảnh tượng bị Mục Huyền cứ diễn ra liên tục.

Mặc dù biết là giả, nhưng vẫn khiến cho nàng cảm thấy không thoải mái.

Y Thương Nguyệt vốn tính tình thanh lãnh như sương.

Về mặt tình cảm cũng thích sạch sẽ.

Tuyệt đối sẽ không chấp nhận dù chỉ một chút tì vết.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước Y Thương Nguyệt thưởng thức Mục Huyền, nguyện ý cùng hắn xông cổ lộ như vậy.

Bởi vì ánh mắt Mục Huyền thanh tịnh sạch sẽ, tâm tư nhất nhất một lòng.

Tuyệt đối không phải dạng phản bội người khác hay hoa tâm lỗ mãng.

“Đây chỉ là huyễn cảnh mà thôi…”

Y Thương Nguyệt liên tục tự lẩm bẩm trong lòng.

Nhưng nàng không tài nào nghĩ được.

Ngay cách chỗ mình không xa.

Một người mặc áo trắng khoanh hai tay mỉm cười nhìn nàng.

Chính là Quân Tiêu Dao.

Hắn đã thu liễm khí tức, không có bất kỳ ai có thể phát hiện được sự tồn tại của hắn.

Chớ nói chi đến Y Thương Nguyệt lúc này đang lâm vào trong tâm ma huyễn cảnh.

Với nguyên thần và tu vi linh hồn của Quân Tiêu Dao, Ảo Mộng Cảnh này có cũng như không, chẳng ảnh hưởng gì tới hắn.

Mà Quân Tiêu Dao lại dùng thủ đoạn nguyên thần đặc thù ảnh hưởng đến khảo nghiệm tâm ma của Y Thương Nguyệt.

Hiện ra tình cảnh Mục Huyền phản bội nàng.

Quân Tiêu Dao cũng không ngây thơ đến mức cho rằng chỉ dựa vào huyễn cảnh tâm ma này là có thể khiến Y Thương Nguyệt và Mục Huyền bất hòa.

Nhưng có câu nói dối một ngàn lần sẽ giống như thật.

Nên phải không ngừng để cho Y Thương Nguyệt trải qua tình cảnh bị Mục Huyền phản bội.

Cho dù nàng biết đây là huyễn cảnh nhưng chung quy vẫn gieo một hạt giống xuống lòng nàng.

Đến lúc đó, phối hợp với Vân Anh Lạc bên kia.

Mọi thứ sẽ thuận lý thành chương.

Mục Huyền muốn mượn Y Thương Nguyệt lôi kéo Mục Thiên Thánh tộc chỉ là giấc mơ không có thật thôi.

Quân Tiêu Dao sẽ không để cho Mục Huyền cùng Mục Thiên Thánh tộc lại quật khởi.

Nói chính xác hơn thì, Quân Tiêu Dao đã phán tử hình với Mục Huyền và toàn bộ Mục Thiên Thánh tộc.

Thời gian dần trôi Y Thương Nguyệt từng lần từng lần trải qua khảo nghiệm tâm ma.

Có một lúc, Quân Tiêu Dao nhìn về phía xa xa, ánh mắt lộ ra vẻ khác lạ.

Chợt hắn cười cười.

“Đến đúng lúc quá, nhưng thế cũng tốt, vừa hợp ý ta.”

Bên này, Y Thương Nguyệt vẫn chìm đắm trong khảo nghiệm tâm ma.

Bỗng nhiên, theo bản năng nàng nhận ra một cỗ nguy hiểm.

Khiến cho não hải nàng chấn động.

Giữa mi tâm mơ hồ có ấn ký hình mặt trăng hiện lên.

Ấn ký này chỉ có khi gặp phải nguy hiểm cực hạn mới bị động nổi lên, có thể đề cao linh giác của Y Thương Nguyệt.

Y Thương Nguyệt lập tức thanh tỉnh.

Có dòng lũ pháp tắc kinh khủng cuốn tới.

Y Thương Nguyệt giơ kiếm ra, mũi kiếm óng ánh.

Ầm!

Y Thương Nguyệt lùi lại, miệng thơm chảy máu.

Nàng lạnh như băng nhìn chăm chú người vừa tới.

Người này một thân hoa phục vàng sáng chóe, toàn thân bao phủ trong hào quang xán lạn rực rỡ.

Ngay cả sợi tóc cũng tỏa sáng nữa, sáng rực cháy bỏng, khí thế bất phàm, như thiên thần giá lâm.

Chính là Tiểu Thiên Vương của Thái Hư Thánh tộc!

“Tiểu Thiên Vương…”

Sắc mặt Y Thương Nguyệt vẫn lạnh như sương.

Trước đó cũng vì Tiểu Thiên Vương hãm hại, Mục Huyền mới bị khu trục ra khỏi cổ lộ.

Có thể nói đó là thời điểm khuất nhục nhất của Mục Huyền.

“Thương Nguyệt Thánh nữ, đã lâu không gặp, thực lực lại tăng cao rồi nhỉ.”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương một tay chắp sau lưng, đôi mắt he hé tỏa sáng như mặt trời, tỏa ra thần mang sắc như kiếm.

Khí tức của y thực sự rất bất phàm, khiến cho người ta cảm thấy bị áp bách cực mạnh.

Cho dù là Y Thương Nguyệt thực lực không tầm thường cũng cảm thấy áp lực cực lớn.

“Ngươi muốn làm gì?”

Y Thương Nguyệt cau mày hỏi.

“A, tiểu tử Mục Huyền kia đúng là đến chết cũng không đổi mà, chẳng lẽ gã thực sự cho rằng chỉ bằng vào một mình mình liền có thể thay đổi tất cả sao?”

“Cho dù gã có tới cổ lộ, có được cơ duyên cuối cùng, thì có thể làm gì chứ?”

“Gã có thể đối phó với Đế tộc bên ngoài sao? Còn mong chấn hưng Mục Thiên Thánh tộc nữa?”

Từng câu từng lời của Thái Hư Tiểu Thiên Vương đều lạnh lùng và xem thường.

Y Thương Nguyệt vẫn trầm tĩnh, thản nhiên nói.

“Tiểu Thiên Vương, ngươi đang sợ đúng không?”

“Ngươi sợ Mục Huyền hoàn toàn quật khởi, sợ gã sẽ vượt lên trên ngươi.”

“Buồn cười, ta mà sợ gã!”

“Hiện tại, ta cứ bắt ngươi lại đã, đến lúc đó nhất định thái độ của tiểu tử kia sẽ rất đặc sắc.”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương cười lạnh.

Mục đích của y là trấn áp Y Thương Nguyệt trước đã.

Đến lúc đó chẳng những có thể tước bớt một trợ giúp của Mục Huyền, còn có thể kiềm chế uy hiếp gã.

Y Thương Nguyệt nghe vậy, mắt sắc như băng.

Thái Hư Tiểu Thiên Vương, có thể nói là thiên kiêu chói mắt nhất trong năm Thánh tộc.

Thậm chí còn từng cùng yêu nghiệt tứ phương Thần điện giao thủ luận đạo.

Cho nên, Y Thương Nguyệt cũng không chắc chắn mình có thể đối phó được với y.

Ngay khi Thái Hư Tiểu Thiên Vương muốn ra tay.

Bình Luận (0)
Comment