Chương 2377: Tập hợp bia Phong Thần, Vạn Linh Chân Giải
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Bia Phong Thần? Không biết ta có thể lưu danh hay không?”
Thạch Đầu nói thầm trong lòng.
Từ khi hắn bắt đầu có ý thức, trong đầu của hắn đã có một bộ công pháp.
Bộ công pháp này giống như khắc ghi vào trong huyết mạch ký ức của hắn.
Công pháp này tên là Vạn Linh Chân Giải.
Là Đại Đạo lĩnh hội vạn vật tự nhiên.
Có thể tập hợp linh khí từ nhật nguyệt tinh thần, trong sông suối núi non, lĩnh ngộ Đại Đạo.
Đây cũng là lý do vì sao Thạch Đầu lại có thể trở thành tu sĩ ở trong một tiểu sơn thôn không hề tồn tại một tu sĩ nào.
Tuy không ai chỉ dạy cho hắn nhưng thiên địa vạn vật đều là sư tôn của hắn!
Có thể tưởng tượng được sau khi Thạch Đầu tu luyện Vạn Linh Chân Giải rốt cuộc ngộ tính sẽ đáng sợ đến mức nào.
Ngay cả bản thân Thạch Đầu cũng cảm thấy có lẽ hắn có thể lưu danh trên bia Phong Thần.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Thiên kiêu tụ tập lại càng nhiều thêm.
Nhưng mà đều là thiên kiêu của bản thổ Tổ Linh Vực.
Bởi vì chuyện của ma đầu thần bí nên các thiên kiêu đại vực còn lại đều đóng cửa không dám tùy ý ra ngoài rêu rao.
Còn Tổ Linh Vực bởi vì tạm thời chưa xảy ra chuyện ma đầu giết người kia cho nên những thiên kiêu này cũng không kiêng kỵ gì.
Lúc này có tiếng ồn ào truyền đến.
Trên không trung đằng xa, một vài thiên kiêu của thế lực Bất Hủ chân chính đã đến.
Ví dụ như nhân mã một vùng, người choàng áo bào đen chính là người của Bắc Minh thần sơn.
Thiên kiêu Bắc Minh thần sơn tên là Bắc Minh Sơn Tử, khí chất ung dung.
Còn bên kia nhân mã Viêm quốc trên người mặc hoa phục đỏ thẫm cũng đã đến.
Dẫn đầu là đại hoàng tử tiếng tăm lẫy lừng của Viêm quốc.
Cũng chính là vị bị Trưởng công chúa Vọng Nguyệt hoàng triều đánh bại trong một chiêu trước đây.
Rất nhiều người đều nhìn đại hoàng tử Viêm quốc, trên gương mặt mang theo vẻ trêu chọc.
Nhưng mà khiến mọi người sửng sốt chính là nét mặt của vị đại hoàng tử này dường như chẳng hề oán giận vì bị Trưởng công chúa một chiêu đánh bại.
Ngược lại nét mặt hơi ngẩn ngơ mơ màng, thậm chí còn có chút ngây ngốc.
“Lần này có lẽ nàng cũng sẽ tới nhỉ.”
Đại hoàng tử Viêm quốc thầm lẩm bẩm, trong ánh mắt của hắn lại hiện lên vẻ si tình.
Hết cách.
Bởi vì phong thái khí chất của vị Trưởng công chúa đó quá xuất chúng, khiến cho đại hoàng tử Viêm quốc đã từng nhìn thấy vô số mỹ nhân cũng phải ngạc nhiên cảm thán người này chỉ có trên trời.
Cho nên cho dù thua cuộc nhục nhã như thế nhưng hắn không có chút oán giận, hắn chỉ cảm tâm tình nguyện quỳ dưới váy thạch lựu của mỹ nhân.
Mà lúc này lại có một nhóm thiên kiêu đến.
Chính là thiên kiêu của Tổ Linh thánh tộc.
Trong đó có một nữ tử mặc váy màu xanh lục với mái tóc màu xanh.
Chính là vị Phong Linh Tử từng xuất hiện trong Huyền Hoàng cổ lộ trước đây.
Nhưng mà thiên kiêu đi đầu lại không phải Phong Linh Tử.
Mà là một nam tử toàn thân toát lên kiếm ý.
Giống như chỉ cần nhìn một cái đã có thể rạch mắt người khác.
“Thế mà lại là hắn, Kiếm Linh Tử, hắn xuất quan rồi?”
“Nghe nói vị Kiếm Linh Tử này là sinh mệnh linh loại được diễn hóa ra ở vùng đất táng binh, nếu như luyện hóa hắn vào trong binh khí thì....”
“Suỵt... Ngươi không cần mạng nữa à, Tổ Linh thánh tộc kiêng kỵ nhất chính là bị người khác coi thành nguyên liệu luyện khí.”
Một vài thiên kiêu nhìn thấy Kiếm Linh Tử, trong ánh mắt đều mang theo vẻ đố kỵ.
Đây chính là thiên kiêu thánh tộc tiếng tăm lẫy lừng.
Trước đây bởi vì bọn họ bế quan cho nên mới không đến Huyền Hoàng cổ lộ.
“Vị ma đầu thần hí kia lại luyện hóa Cốt Linh Tử trong Huyền Hoàng cổ lộ.”
“Nếu như để ta gặp phải ta nhất định sẽ lấy thủ cấp của hắn.”
Giọng điệu Kiếm Linh Tử lạnh nhạt mang theo sát ý.
Phong Linh Tử ở bên cạnh khẽ gật đầu.
Bỗng nhiên dường như nàng nhìn thấy thứ gì đó, nét mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Sao vậy?”
Kiếm Linh Tử hỏi.
“Hình như nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.” Phong Linh Tử nói.
Kiếm Linh Tử nhìn theo ánh mắt của Phong Linh Tử.
Bỗng nhiên nhìn thấy một công tử áo trắng.
Hắn lặng lẽ khoanh tay đứng nơi đó, tiên quang lượn lờ quanh người, gương mặt mông lung mang theo ý vị thần bí.
Cũng có không ít thiên kiêu ở đó chú ý đến vị công tử áo trắng này, lần lượt lộ ra vẻ sửng sốt.
“Nếu như ta nhớ không sai đây có lẽ là Ngọc công tử nhỉ.” Phong Linh Tử nói.
“Là Phong Linh Tử cô nương sao, hân hạnh.”
Người này đương nhiên là Quân Tiêu Dao.
Sau khi hắn nghe ngóng nơi bia Phong Thần xuất hiện cũng đi thẳng đến đây.
Hắn cũng biết thiên kiêu của Tổ Linh thánh tộc cũng sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.
“Hắn là ai, từ khi nào Tổ Linh Vực xuất hiện một thiên kiêu thế này?”
Kiếm Linh Tử khẽ nhíu mày.
Hắn vẫn luôn tự khoác loác mình là thiên kiêu mạnh nhất Tổ Linh Vực.
Bây giờ lại gặp một nhân vật khiến hắn không thể nhìn thấu hiếm thấy.
“Hắn là Ngọc công tử, trước đây đã từng gặp ở Huyền Hoàng cổ lộ, dường như có quan hệ khá thân thiết với Thương Nguyệt thánh nữ của Nguyệt Thần thánh tộc.” Phong Linh Tử nói.
“Là vậy sao, hắn có lai lịch thế nào?” Kiếm Linh Tử hỏi.
“Chuyện này ta cũng không rõ, giống như chẳng có xuất thân gì cả.” Phong Linh Tử đáp.
“Lẽ nào là một tên công tử bột chỉ dựa vào khí chất tướng mạo, dựa thế thánh nữ thánh tộc?”
Kiếm Linh Tử nghe đến đây trong lòng không khỏi có suy nghĩ như vậy.
Trước đây hắn còn cảm thấy người này có vẻ hơi thần bí.
Bây giờ xem ra có lẽ do hắn nghĩ nhiều mà thôi.
Kiếm Linh Tử không để ý đến Quân Tiêu Dao nữa.
Quân Tiêu Dao đương nhiên cũng không trò chuyện gì thêm với bọn họ.
Bởi vì vận mệnh của bọn họ đã được định sẵn rồi.
“Kiếm Linh Tử sao...”
Quân Tiên Dao mỉm cười nhàn nhạt.