Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2429 - Chương 2429 - Phù Chú Thần Bí

Chương 2429 - Phù chú thần bí
Chương 2429 - Phù chú thần bí

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này chính là các chiêu dung hợp thần thông.

Cái gọi là Chiến Hoàng Huyền Công chính là sở hữu năng lực có thể dung hợp thần thông Tam giáo.

Ngoài ra còn sở hữu sức mạnh phá giải thần thông Tam giáo.

Cho nên nói khi đối mặt tu sĩ Tam giáo, Sở Phi Phàm tu luyện có Chiến Hoàng Huyền Công có ưu thế rất lớn.

Nếu không phải thực lực bản thân Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân không yếu.

Đổi lại những thiên kiêu Tam giáo khác, sợ là không được nổi mấy hiệp.

“Đạo Tế Thiên Cương!”

Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân lại ra tay, quyền phong mênh mông ngưng kết thành một đạo ấn giống như có thể trấn áp trời đất.

Sở Phi Phàm nghiêm túc, ánh mắt chợt lóe.

Hắn giơ tay, thúc dục Chiến Hoàng Huyền Công, thi triển năng lực phá giải.

Nhất thời!

Đạo ấn lập tức rải rác vết rách, sau đó bể tan tành.

Thân hình Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân lui về phía sau.

Sở Phi Phàm vươn tay, đè về phía đỉnh đầu Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân.

Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân lập tức lấy ra một tấm phù chú.

Có sức mạnh kinh khủng mãnh liệt ào ra.

Điều khiến Sở Phi Phàm biến sắc chính là dường như luồng sức mạnh này có một chút áp chế Chiến Hoàng Huyền Công!

“Xảy ra chuyện gì?”

Sở Phi Phàm kinh ngạc.

Đây là lần thứ hai hắn gặp phải tình huống như thế.

Lần đầu tiên hiển nhiên là khi đối mặt với Quân Tiêu Dao.

Tu vi Nho đạo của Quân Tiêu Dao tinh thâm tới mức không thể hình dung, ngay cả Chiến Hoàng Huyền Công của hắn cũng không thể phá giải, mất đi tác dụng.

“A... Sợ rằng ngươi đã quên, Đấu Thiên Chiến Hoàng là ai giết?”

Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân lạnh lùng cười.

Sở Phi Phàm giết Bắc Nho và Tây Phật.

Hắn thân là Nam Đạo, đương nhiên không thể nào ngu đến mức không có chuẩn bị gì, một mình đối phó Sở Phi Phàm.

Mà chính là chuẩn bị của hắn.

“Chẳng lẽ... có liên quan với Đạo Hoàng!”

Ánh mắt Sở Phi Phàm chợt lóe.

Ban đầu, Đấu Thiên Chiến Hoàng rất cuồng vọng, cuối cùng bị Đạo Hoàng - một trong những người sáng lập Tam giáo trấn giết.

Mà Chiến Hoàng Huyền Công của Đấu Thiên Chiến Hoàng không có chút tác dụng với Đạo Hoàng.

“Ha, Đấu Thiên Chiến Hoàng có thể có truyền nhân, chẳng lẽ Đạo Hoàng đại nhân sẽ không có truyền nhân sao?”

Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân khẽ cười.

“Nhưng chắc chắn không phải là ngươi.”

Ánh mắt Sở Phi Phàm chớp lóe.

“Đúng là không phải là ta, nhưng vậy thì như thế nào.”

Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân nói.

Lá bùa này là đại sư tỷ của Tam Thanh đạo môn cho hắn.

Ngay cả Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân mang Vạn Đạo Chi Nguyên cũng khâm phục thiên phú của đại sư tỷ không thôi.

Bởi vì nàng có thiên phú càng yêu nghiệt hơn.

Thậm chí bị rất nhiều người cho là người nối nghiệp của Đạo Hoàng.

Mà lá bùa chính là đại sư tỷ luyện ra, trong đó sáp nhập vào một phần Đạo Hoàng thần thông mà nàng lĩnh ngộ được.

Vì vậy dường như lá bùa này mới có thể áp chế Chiến Hoàng Huyền Công của Sở Phi Phàm.

Dĩ nhiên suy cho cùng đây chỉ là một lá bùa, muốn dựa vào thứ này để trấn áp Sở Phi Phàm cũng là chuyện không thể nào.

Nhưng ít ra có thể khiến Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân không bị Chiến Hoàng Huyền Công áp chế, có thể đánh một trận công bằng với Sở Phi Phàm.

Nếu đánh một trận công bằng, vậy Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân tự nhiên có lòng tin đối với mình.

“Truyền nhân Đấu Thiên Chiến Hoàng, sở dĩ ngươi có thể giết chết Bắc Nho và Tây Phật không phải là bởi vì Chiến Hoàng Huyền Công trên người ngươi có thể áp chế võ học thần thông Tam giáo sao. Mà lá bùa có thể kéo ta và ngươi đến cùng một trình độ.”

“Như vậy ngươi còn chắc chắn có thể thắng ta sao?”

Trong giọng nói của Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân có tự tin.

Thiếu sự khắc chế Chiến Hoàng Huyền Công.

Hắn tự hỏi, mình chắc chắn không kém hơn truyền nhân của Đấu Thiên Chiến Hoàng!

Đột nhiên lúc này, Sở Phi Phàm bỗng nhiên nở nụ cười.

“Ngươi cười cái gì?”

Bản năng Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân đã nhận ra có gì không đúng.

Sở Phi Phàm khẽ cười nói: “Tuy dưới tình huống như vậy nhưng ta tự hỏi cũng có thể thắng ngươi.”

“Chẳng qua bởi vì cái gọi là đêm dài lắm mộng, ta còn cần thời gian đi tìm cơ duyên khác ở nơi đây.”

“Thế nên thật sự không có cần thiết dây dưa với ngươi ở nơi này.”

“Không chênh lệch lắm, đưa hắn lên đường đi.”

Lời nói của Sở Phi Phàm vừa dứt.

Ánh mắt Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân chợt ngưng tụ.

Sở Phi Phàm nói với hắn là tiễn hắn lên đường, mà không phải tiễn ngươi lên đường.

Nói cách khác, Sở Phi Phàm đang nói chuyện với người thứ ba!

Ầm!

Một thần phù vô cùng mênh mông giống như bầu trời xanh trấn áp về phía Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân!

Chính là thần phù Thanh Dương!

Hiển nhiên người ra tay là Sở Tiêu!

“Là ngươi!”

Mắt Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân ngưng tụ.

Lúc trước đương nhiên hắn có chú ý tới Sở Tiêu.

Chẳng qua hắn không cảm nhận được khí tức của Hạo Nhiên Chi Tâm hoặc là Phật Thai hoàn mỹ ở trên người Sở Tiêu, thế nên tuy Sở Tiêu bị Tắc Hạ Học Cung truy nã nhưng Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân không quá để ý.

Bây giờ nhìn lại, người này lại giấu kỹ nhất!

Sở Tiêu ra tay, đương nhiên sẽ không nói nhảm gì.

Hắn và Sở Phi Phàm giáp công về phía Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân lần nữa.

Công bằng sao?

Không tồn tại.

Trong tình huống không có thực lực tuyệt đối thì cái gọi là công bằng cũng chỉ là một chuyện cười.

Mà Sở Tiêu vừa ra tay, thực lực không chỉ khiến Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân giật mình.

Ngay cả trong mắt Sở Phi Phàm đều hiện lên một vẻ u ám.

Thực lực bây giờ của Sở Tiêu hùng mạnh hơn so với khi tiến vào vũ trụ Huyền Hoàng trước đó rất nhiều!

Lúc trước khi đối mặt với Sở Tiêu, Sở Phi Phàm có tự tin trấn áp được hắn.

Nhưng bây giờ, ngay cả trong lòng Sở Phi Phàm đều không có chắc chắn!

Sự mạnh mẽ của Sở Tiêu không khiến vị đồng tộc có quan hệ huyết thống là Sở Phi Phàm vui mừng.

Ngược lại có điều cố kỵ đối với hắn!

Ầm!

Dưới đòn tấn công của hai người.

Bắc Huyền Tiểu Thánh Quân có mạnh mẽ đến đâu cũng bất lực xoay chuyển.

Tính mạng cuối cùng ở dưới lòng bàn tay Sở Phi Phàm.

Bình Luận (0)
Comment