Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nơi đây, chính là thế giới địa tâm trong thế giới Cổ Thần.”
Lý Vô Song từ từ nói.
“Thì ra là thế...”
Nghiêm Tịnh cũng kinh ngạc vô cùng.
Không ngờ địa tâm trong thế giới Cổ Thần, là rỗng ruột, nhưng lại hình thành một vùng phúc địa linh khí vô cùng nồng đậm.
“Đi thôi.”
Bây giờ Lý Vô Song ngược lại không vội.
Hắn cảm thấy, cho dù bế quan tu luyện lúc này thì cũng là một chuyện không tệ lắm.
Đám người Lý Vô Song bắt đầu tiến vào chỗ sâu trong thế giới địa tâm.
Tuy rằng nơi đây vô cùng lành, nhưng cũng không phải là không có nguy hiểm.
Mọi thứ thay đổi theo thời gian, rất nhiều sinh linh diễn hóa ở thế giới địa tâm, cũng trở nên cực kỳ lớn mạnh.
Đội ngũ tinh anh của cổ tộc Nghiêm thị lại xuất hiện một vài tổn thất.
Nhưng mà cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Đám người Nghiêm Tịnh càng vui sướng.
Chiến Hoàng đại nhân ăn thịt, dù bọn họ uống chút canh thôi cũng được lợi vô cùng.
Theo Lý Vô Song ngày càng tiến sâu vào thế giới địa tâm.
Cảm giác rung động trong lòng hắn cũng lại càng mãnh liệt hơn.
Bội binh đó dung nhập tinh huyết bản mạng của Đấu Thiên Chiến Hoàng, cho nên gần như hợp thành một thể với hắn.
Nghĩ đến bản thân chiếm được bội binh này là có thể khiến cho chiến lực của mình tăng vọt.
Ngay cả là Lý Vô Song cũng không khỏi hít sâu một hơi, có một tia kích động.
Đương nhiên trừ bội binh ra, cơ duyên khác kia cũng khiến cho Lý Vô Song vô cùng coi trọng.
Nếu hắn dự đoán không sai, cơ duyên kia thật sự liên quan đến vị đó.
Khởi điểm của Lý Vô Song đời này có thể nói là cao đến xưa nay chưa từng có!
Ngay lúc cảm xúc Lý Vô Song không kiềm chế được hết sức sục sôi.
Sắc mặt vốn không chút thay đổi của Vân Khê luôn đi theo bỗng nhiên hiện ra một tia nghi hoặc thản nhiên.
Bởi vì, nàng cũng sinh ra một loại cảm giác đặc biệt khó hiểu.
Loại cảm giác này đến từ chỗ sâu trong thế giới địa tâm.
Hình như là có thứ gì đó đang kêu gọi mình.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu.
“Chẳng lẽ, cảm giác mơ hồ của ta trước đó chính là tới đây...” Trong lòng Vân Khê lẩm bẩm.
Trước đó, sở dĩ nàng đến Tinh Hải Hắc Ám chính là bởi vì trong cõi u minh có loại cảm giác đang hấp dẫn nàng.
Vân Khê cũng là đứa con thế giới, con gái của khí vận.
Cho nên nàng rất quen thuộc với loại cảm giác này.
Ai có thể ngờ, sau một hồi khúc chiết, cuối cùng nàng vẫn tìm được vùng đất cơ duyên này.
Có điều Vân Khê rất thông minh, không biểu lộ ra bất kì khác thường nào.
Một lúc lâu sau, cuối cùng đám người Lý Vô Song đã đi tới chỗ sâu nhất của thế giới địa tâm.
Cũng là nơi hội tụ rất nhiều long mạch núi sông.
Mọi người phóng mắt nhìn qua, đều không nhịn được hít ngược một luồng khí lạnh!
Bởi vì cảnh tượng trước mắt thật sự chút kinh người!
Núi sông long mạch hội tụ ở đây, linh khí bốc lên.
Giống như có thể nhìn thấy vô số đại long do linh khí huyễn hóa ra uốn lượn ở trên hư không.
Mà nơi long mạch hội tụ hình thành một thứ giống như thiên trì.
Thiên trì kia dày đặc tiên khí, ánh sáng mờ ảo lưu chuyển.
Tiên vụ nổi lên đều huyễn hóa ra các loại linh thú điềm lành.
Mà thứ trong thiên trì đó, chính là vật chất Tiên đạo hiếm thấy!
Có thể nói, vật chất Tiên đạo chất chứa trong chỉ một vốc thiên trì ấy thôi đã là một đại cơ duyên tuyệt đối rồi.
Nhưng lúc này, vật chất Tiên đạo ấy vậy mà cũng chỉ là làm nền mà thôi.
Bởi vì trong thiên trì này, có một thứ gì đó càng thêm hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Đó rõ ràng là một thần vật hình trái tim.
Nói là trái tim, nhưng cũng chỉ là hình dạng giống mà thôi, không phải là kiểu trái tim máu đỏ.
Với lại trông nó giống như là được điêu khắc từ ngọc thạch, mặt ngoài trải rộng phù văn vô cùng vô tận giống như có hàng vạn hàng nghìn pháp tắc đan xen vờn quanh trong đó.
Mà kinh người nhất chính là.
Trái tim ngọc thạch giống như điêu khắc đó lúc nào cũng đang tản ra khí tức tiên đạo nồng đậm đến cực điểm.
Nói cách khác, thiên trì do vật chất Tiên đạo hình thành kia chẳng qua chỉ là vật liệu thừa từ trong trái tim này phân tán ra mà thôi!
Đây mới là thứ khiến kẻ khác rung động nhất!
Mà ở phía trước trái tim ngọc thạch này còn có một thứ.
Đó là một cây đại kích hoàng kim lạnh lẽo sắc bén, tản ra một luồng khí phách cương mãnh vô song, cắm nghiêng bên trong thiên trì.
Hơn nữa khí tức uy áp mà đại kích hoàng kim này tản ra không phải khí tức Đế binh, mà là Chuẩn Tiên khí.
Nói cách khác, nhiều năm trôi qua, dưới sự nuôi dưỡng của trái tim ngọc thạch thần bí, còn có vật chất Tiên đạo thiên trì này.
Đế binh đỉnh cấp do Đấu Thiên Chiến Hoàng để lại hoàn toàn lột xác thành Chuẩn Tiên khí.
Mà đại kích hoàng kim này chính là binh khí của Đấu Thiên Chiến Hoàng, Đấu Thiên thần kích!
Binh khí trước đây của Đấu Thiên Chiến Hoàng không chỉ có một.
Nhưng mà binh khí từng là của hắn khác, trong đối chiến với Đạo Hoàng đã bị một chưởng của Đạo Hoàng tiêu diệt cả người lẫn vật.
Cho nên chỉ còn lại Đấu Thiên thần kích được uẩn dưỡng ở thế giới địa tâm này.
Chỉ là đối với Lý Vô Song hiện tại thì nó đã là lá bài chưa lật tuyệt đối rồi.
Dù sao Đấu Thiên thần kích này đã lột xác trở thành Chuẩn Tiên khí, lại còn nối liền huyết mạch với hắn.
Tuy với thực lực Lý Vô Song hiện tại thì còn chưa thể thúc giục uy lực thật sự của Đấu Thiên thần kích này, nhưng ít ra cũng có thể mượn một tia sức mạnh, sẽ có trợ giúp rất lớn với việc tăng cấp chiến lực của hắn.
“Ha ha, trời cũng giúp ta!”
Nhìn thấy từng bảo bối này, cho dù là Lý Vô Song thì nét mặt cũng không khỏi lộ ra một tia vui mừng.
Trái tim ngọc thạch thần bí.
Đấu Thiên thần kích đã lột xác thành Chuẩn Tiên khí.
Còn có một hồ vật chất Tiên đạo kia.
Cộng thêm bản thân đã sở hữu bản nguyên sau khi dung hợp Tam giáo.
Đời này của Lý Vô Song có thể nói là khởi điểm cao nhất.
Hắn hiện tại đã có tự tin tuyệt đối có thể vượt qua Đấu Thiên Chiến Hoàng kiếp trước, sáng tạo sự huy hoàng mới!