Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Cái đó... Vân Tiêu thiếu chủ, có phải là sai chỗ nào rồi không, sao ngươi lại bị phân phối đến tiểu đội bọn ta chứ?”
Lục Tinh Linh cũng ngớ ra một lúc, sau đó lắc đầu, cảm thấy chuyện này không có khả năng.
“Sao lại không thể?” Quân Tiêu Dao khẽ cười nói.
“Chính là không thể.” Lục Tinh Linh ngay thẳng nói.
Nàng cảm thấy, trong chuyện này, hẳn cũng có vấn đề gì đó.
Quân Tiêu Dao có hơi muốn cười.
Cô nương này, ngay thẳng đến mức có chút đáng yêu.
Đội ngũ khác muốn mời hắn gia nhập cũng cầu không được, Lục Tinh Linh lại rất ngay thẳng nói hắn bị phân sai.
Cô nương này có chút hợp khẩu vị của hắn, có lẽ đáng giá bồi dưỡng một phen.
“Sao thế, không hoan nghênh ta gia nhập, vậy ta đi nhé?”
Quân Tiêu Dao khẽ hất đuôi lông mày, trêu ghẹo nói.
“Dĩ nhiên không phải, chỉ là ta cảm thấy, có lẽ là có người gây đối bất lợi cho thiếu chủ ngươi.”
Lục Tinh Linh lắc đầu.
Theo lý thuyết, Quân Tiêu Dao gia nhập, đối với tiểu đội của nàng là có chỗ tốt cực lớn.
Chẳng khác gì nhiều thêm một cường viện gia nhập.
Nhưng nàng không muốn, không rõ không ràng kéo Quân Tiêu Dao xuống nước.
Người khác dù biết trong chuyện này có lẽ có mờ ám, cũng không dám trực tiếp biểu đạt ra.
Lục Tinh Linh lại ngay thẳng nói.
Cô nương này, quá ngay thẳng, quả thực đúng là ánh sáng chính đạo.
“Lục đội trưởng đừng lo lắng chuyện này nữa, tất cả vấn đề, chờ sau khi giải quyết đại triều Tang Yêu xong lại nói.” Quân Tiêu Dao nói.
Sở dĩ hắn không quan tâm vấn đề phân phối lần này, là bởi vì bản thân hắn là đến rèn luyện.
Hoàn cảnh hung hiểm mới có thể hơi dấy lên một chút hứng thú của hắn.
Nhưng như vậy cũng không đại biểu, Quân Tiêu Dao sẽ cho qua chuyện này.
Người chơi tâm cơ, chơi thủ đoạn với hắn, Quân Tiêu Dao sẽ không bỏ qua.
Hắn vẫn sẽ tính sổ.
“Sao có thể như vậy...”
Sắc mặt Hầu Cổ trắng bệch, không thể tin được.
Quân Tiêu Dao vậy mà gia nhập đội quân bia đỡ đạn này!
Như này đâu chỉ là như hổ thêm cánh, quả thực là một người đắc đạo, gà chó lên trời.
Một mình Quân Tiêu Dao là có thể thay đổi vận mệnh của toàn bộ đội ngũ!
“Trời ạ, ta đang nằm mơ ư?”
Lão tu sĩ mắt mù cũng là không thể tin được.
“Tiểu đội chúng ta coi như là vừa qua vận đen, vận may đã đến sao?” Tu sĩ cụt một tay cũng không nhịn được bật cười.
Thiên đại nhân vật bậc này, vậy mà lại gia nhập tiểu đội bọn họ.
Trong lúc nhất thời, tiểu đội số 72 vốn âm u đầy tử khí đều vì sự gia nhập của Quân Tiêu Dao mà trở nên sinh động.
Càng có một loại đấu ý và chiến ý.
Nhìn đội ngũ chớp mắt thay hình đổi dạng, mắt Lục Tinh Linh sáng ngời, nhìn khuôn mặt tuấn tú như bức tranh điêu khắc cổ của Quân Tiêu Dao.
Nàng có loại cảm giác.
Nàng và cả đội ngũ đều sẽ vì nam nhân này mà hoàn toàn thay đổi vận mệnh!
Tin tức Quân Tiêu Dao gia nhập tiểu đội số 72 rất nhanh truyền đi khắp quân doanh.
Tất cả mọi người đều cực kỳ kinh ngạc.
Một số người cảm thấy, trong chuyện này có lẽ có vấn đề.
Nhưng cũng có người cho rằng, Quân Tiêu Dao cố ý muốn lựa chọn rèn luyện độ khó địa ngục.
Dù sao ở trong trong quân đội vương bài, an toàn thì an toàn, nhưng cũng sẽ không đạt được rèn luyện quá lớn.
Từ trên điểm này, Quân Tiêu Dao bèn giành được lòng của không ít người.
Mà bên này, Hạ Hầu Thần Tàng nhìn Quân Tiêu Dao nói.
“Vân Tiêu, hi vọng ngươi có thể sống trở về, dù sao chết trong Tang Yêu triều cũng không quá vẻ vang.”
“Chuyện đó không nhọc ngươi quan tâm.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt đáp lại.
“Đến lúc đó có thể so xem công huân của ai nhiều hơn.”
Ánh mắt Hạ Hầu Thần Tàng mang ý khiêu chiến.
Ở vũ trụ Huyền Hoàng, cảm giác tồn tại của hắn gần như hoàn toàn không có, hào quang đều bị Quân Tiêu Dao cướp đi.
Hắn không cam lòng, muốn tìm lại mặt mũi.
“Ngươi có đội ngũ vương bài thêm vào, trái lại có thể phân được không ít công huân.”
Quân Tiêu Dao trào phúng cười nói.
Ngụ ý trong lời đó là, cho dù Hạ Hầu Thần Tàng không động đậy, chỉ dựa vào công huân của tiểu đội số 9, đều có thể phân được không ít.
“Hừ, vậy thì rửa mắt mà chờ.”
Hạ Hầu Thần Tàng hừ lạnh, nhìn về phía Hầu Cổ.
“Dẫn đường đi.”
Hầu Cổ khẽ gật đầu, lại kính sợ nhìn qua Quân Tiêu Dao, sau đó thu hồi tầm mắt.
Trong lòng thầm than nói.
“Vì sao không phải Vân Tiêu thiếu chủ gia nhập tiểu đội số 9 của ta.”
Vốn dĩ Hạ Hầu Thần Tàng gia nhập, hắn còn rất vui mừng.
Nhưng so Hạ Hầu Thần Tàng với Quân Tiêu Dao, lại không có lực hấp dẫn bằng.
Đương nhiên, Hầu Cổ chỉ có thể nghĩ trong lòng, không thể thật sự nói ra đắc tội với Hạ Hầu Thần Tàng.
Hắn mang Hạ Hầu Thần Tàng rời đi, đến binh doanh chỗ tiểu đội số 9.
Quân Tiêu Dao không hề để ý đến Hạ Hầu Thần Tàng.
Hắn trước giờ chưa từng coi Hạ Hầu Thần Tàng là đối thủ.
Về phần cái gọi là so đấu công huân, Quân Tiêu Dao không có hứng thú.
Lần này hắn tới đây phần nhiều là muốn tìm hiểu trước bố cục và tình huống khu Vô Nhân.
Chuẩn bị sẵn sàng vì Hắc Họa diệt thế sau này.
Nghĩ tới đây, Quân Tiêu Dao chuyển hướng qua hỏi Lục Tinh Linh.
“Lục đội trưởng, có thể giới thiệu đại khái tình huống khu Vô Nhân cho tay mơ mới tới này không?”
Quân Tiêu Dao hỏi.
Không hề có loại từ trên cao nhìn xuống, càng không có tự cao tự đại của thiếu chủ Đế tộc.
“Tay mơ...”
Nghe thấy tự xưng này của Quân Tiêu Dao, thành viên tiểu đội số 72 ở đây đều cạn lời.
“Tay mơ” này cơ hơi lợi hại đó.
Nhưng thái độ của Quân Tiêu Dao lại làm cho thành viên tiểu đội số 72, như đám người lão tu sĩ mắt mù và tu sĩ cụt một tay đều lộ ra ý cười.
Vị thiếu chủ Đế tộc này, tính tình ôn hoà, không làm bộ, có thể sống chung!