Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2581 - Chương 2581 - Tình Huống Ở Khu Vô Nhân, Tứ Đại Vụ Khu

Chương 2581 - Tình huống ở khu Vô Nhân, tứ đại vụ khu
Chương 2581 - Tình huống ở khu Vô Nhân, tứ đại vụ khu

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lục Tinh Linh bèn nói: “Thiếu chủ hà tất khiêm tốn, trực tiếp gọi ta Tinh Linh là được.”

Một người thân phận cao quý thế này kêu nàng Lục đội trưởng, thật sự có phần không quá thích ứng.

“Vậy thì tốt, Tinh Linh, có thể giới thiệu cho ta tình huống khu Vô Nhân không.”

Quân Tiêu Dao thản nhiên cười.

Lục Tinh Linh nghe thế, vẻ mặt có một tia dị dạng.

Nàng từ nhỏ lớn lên trong thành luỹ Tam Hoàng, chỉ làm duy nhất một chuyện là đi khu Vô Nhân giết địch.

Đối với nàng, tình yêu nam nữ gì đó, gần như là chuyện không thể.

Cộng thêm trong Trấn Giới quân về cơ bản đều là đám nam tử thô lỗ, cũng không thể có cuộc gặp gỡ bất ngờ tươi đẹp gì đó.

Mà trước mắt, một công tử trẻ tuổi áo trắng nhẹ nhàng, khí chất như tiên, ôn tồn lễ độ gọi nàng Tinh Linh.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Lục Tinh Linh sinh ra một loại cảm giác kỳ dị.

Song, dù sao nàng vẫn là đội trưởng tiểu đội số 72, từng trải qua rất nhiều rèn luyện.

Ngược lại cũng sẽ không vì một tí cảm giác khác thường mà suy nghĩ viễn vông.

Nàng cũng biết, lấy thân phận của Quân Tiêu Dao, nàng chỉ là một người qua đường mà thôi.

Chờ sau khi rèn luyện kết thúc, Quân Tiêu Dao vẫn sẽ trở về làm thiếu chủ Đế tộc hắn.

Mà chính mình, cũng vẫn là Lục đội trưởng của tiểu đội số 72.

Sau khi bài trừ tạp niệm, Lục Tinh Linh cũng giới thiệu đại khái về tình huống khu Vô Nhân cho Quân Tiêu Dao.

Khác với cấm địa hung địa khác.

Tình huống khu Vô Nhân có hơi đặc biệt.

Bởi vì phân chia khu vực của nó là dựa vào màu sắc sương mù.

“Màu sắc sương mù?”

Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra tia sáng lạ, hiếm khi nổi lên ý tò mò.

Lục Tinh Linh tiếp tục giải thích.

“Bên trong khu Vô Nhân sương mù bao phủ quanh năm.”

“Mà màu sắc của những sương mù đó không hề giống nhau.”

“Màu sắc khác biệt cũng đại biểu cho khu vực đó có mức độ hung hiểm khác biệt.”

“Dựa vào mức độ hung hiểm của màu sắc, có thể chia thành bốn khu vực.”

“Khu Sương Trắng, khu Sương Xám, khu Sương Đen, và... khu Sương Máu.”

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, nghiêm túc lắng nghe.

Khu Vô Nhân này cũng thật kỳ lạ.

“Khu Sương Trắng bình thường đều bao phủ bên ngoài khu Vô Nhân, tuy rằng cũng có rất nhiều hung hiểm, nhưng cẩn thận một xíu vẫn có thể toàn thân trở ra.”

“Rèn luyện và nhiệm vụ của Trấn Giới quân chúng ta cũng đều ở trong phạm vi khu Sương Trắng.”

“Còn khu Sương Xám, mức độ nguy hiểm sẽ gia tăng rất lớn, không cẩn thận là có thể gặp phải hung hiểm bất trắc, thân tử đạo tiêu.”

“Mà khu Sương Đen thì nằm sâu trong khu Vô Nhân, mức độ hung hiểm không cần nói nhiều, Chuẩn Đế thậm chí Đại Đế không cẩn thận cũng sẽ chết không rõ ràng.”

“Về phần khu Sương Máu ở chỗ sâu nhất khu Vô Nhân thì khủng bố không nói nên lời.”

“Nói ra thì thật xấu hổ, tuy ta đã ở trong Trấn Giới quân nhiều năm, nhưng cùng lắm cũng chỉ từng vào phạm vi cạnh khu Sương Xám.” Lục Tinh Linh nói.

Nàng giải thích một phen, Quân Tiêu Dao coi như có hiểu biết đại khái về khu Vô Nhân.

Hắn cũng suy nghĩ trong lòng.

“Như vậy xem ra, lúc trước Vô Chung Đại Đế tới từ Giới Hải, người có thương thế, không đạt đến trạng thái đỉnh phong.”

“Chẳng lẽ là vì hắn từng đi vào khu Sương Máu, muốn lấy sức một mình trấn áp chủng tộc Hắc Họa.”

“Cuối cùng lại không thành công, có lẽ là vì chỗ sâu khu Vô Nhân còn có đại khủng bố.”

“Mà đại khủng bố đó có lẽ chính là chủng tộc Hắc Họa, thậm chí là ngọn nguồn của Hắc Họa diệt thế.”

Trong lòng Quân Tiêu Dao có một phen suy luận.

Hơn nữa hắn cảm thấy, chuyện Vô Chung Đại Đế làm không hẳn là vô dụng.

Nếu không có Vô Chung Đại Đế, có lẽ dị động của Hắc Họa đã sớm hơn hiện tại rất nhiều.

Vô Chung Đại Đế chẳng khác gì là dùng sức một người, kéo dài thời gian Hắc Họa thức tỉnh.

Ngoài ra đừng quên, Tiên Vực khi đó còn có bóng tối loạn lạc, có đại địch là Ám Đế Mạt Thế Chủ.

Chuông Vô Chung đều vì vậy mà gõ vang.

Quân Tiêu Dao cảm thấy, nếu chuông Vô Chung chưa từng vang lên.

Hẳn là Vô Chung Đại Đế sẽ không trở về Tiên Vực, mà là toàn lực trấn áp Hắc Họa.

Có lẽ kết quả lại sẽ có chỗ khác biệt.

“Haizz...”

Đáy lòng Quân Tiêu Dao khẽ thở dài.

Vốn dĩ mục đích hắn tới Giới Hải chỉ là vì để Khương Thánh Y trở về.

Hắc Họa diệt thế đối với hắn không phải là chuyện quan trọng nhất

Nhưng nghĩ đến Vô Chung Đại Đế lòng mang thương sinh, không chỉ trấn áp Hắc Họa mà còn kéo thương thế chạy đến Tiên Vực, đối chiến Mạt Thế Chủ.

Quân Tiêu Dao cảm thấy, không thể cô phụ nguyện vọng của Vô Chung Đại Đế được.

“Thiếu chủ, ngươi đang nghĩ gì vậy?”

Thấy Quân Tiêu Dao không nói lời nào, Lục Tinh Linh hỏi.

Không phải Quân Tiêu Dao nghe được lời giải thích của nàng, bắt đầu kiêng dè khu Vô Nhân đấy chứ?

“Ta chỉ đang nghĩ, làm sao mới có thể giải quyết triệt để Hắc Họa.” Quân Tiêu Dao thở dài nói.

Lục Tinh Linh và thành viên tiểu đội số 72 ở đây đều ngây ngẩn cả người.

Mạnh như ba hoàng Thiên Địa Nhân, cũng chỉ có thể tạm thời trấn phong Hắc Họa mà thôi.

Mà Quân Tiêu Dao lại muốn giải quyết Hắc Họa thế nào.

Lời nói này ra ngoài, sẽ cho người cảm giác khoác lác.

Thế nhưng, chẳng biết tại sao, nhìn giọng điệu và vẻ mặt nghiêm túc của Quân Tiêu Dao.

Lục Tinh Linh vậy mà cảm thấy, có lẽ thiếu chủ Vân thị này không chỉ là thuận miệng nói thôi đâu?

Một khoảng thời gian sau đó.

Thiên kiêu đến rèn luyện cũng vào trong đội ngũ phân phối của riêng từng người, cũng coi như làm quen trước.

Để tránh đến lúc đó xảy ra tình huống gì đó.

Trong thiên kiêu đế tộc Vân thị, ngoài Quân Tiêu Dao ra, người còn lại phân phối rất bình thường.

Không giống như Quân Tiêu Dao, bị phân phối đến đội ngũ bia đỡ đạn.

Điều này cũng càng thêm chứng minh, ở sau lưng có người âm thầm nhằm vào Quân Tiêu Dao.

Bình Luận (0)
Comment