Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2583 - Chương 2583 - Khu Sương Trắng, Vùng Đất Tinh Hài

Chương 2583 - Khu Sương Trắng, vùng đất Tinh Hài
Chương 2583 - Khu Sương Trắng, vùng đất Tinh Hài

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Thiếu chủ đại nhân...”

Đám người Vân Ngọc Sênh, Vân Huyền Hư đều là nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Còn có đám người Đạm Đài Thanh Tuyền, Đông Phương Khinh Vũ.

Quân Tiêu Dao dùng ánh mắt trấn an, bảo bọn họ không cần lo lắng cho tình huống của mình.

Một bên khác, đại quân quân đội thứ chín cũng đã tới.

Nhân số ước chừng hơn mười vạn, từng người đều là binh hùng tướng mạnh, khí thế bất phàm.

So sánh với tiểu đội số 72, quả thực khác nhau một trời một vực, hoàn toàn không thể so sánh.

Đội phó Hầu Cổ cũng có mặt.

Có Quân Tiêu Dao ở đây, hắn không dám phun mấy lời độc ác với Lục Tinh Linh nữa.

Chỉ là ánh mắt đó rất âm hiểm.

Hắn muốn ngồi xem tiểu đội số 72 bị hủy diệt trong đại triều Tang Yêu lần này.

Mà Hạ Hầu Thần Tàng ở trong đội quân thứ chín, bên cạnh đi theo mấy cường giả trong quân đội.

Hắn cũng chỉ liếc mắt nhìn Quân Tiêu Dao, rồi thu hồi tầm mắt.

Lời thừa gì cũng không cần nói.

Công huân, mới là đạo lí cứng.

Một bên khác, kiêu nữ của đế tộc Hoàng Phủ Hoàng Phủ Tịnh ở tiểu đội thứ mười ba.

Ánh mắt cũng tương đối có hứng thú liếc qua Quân Tiêu Dao.

“Ta có phần mong đợi, ở nơi nguy hiểm như tiểu đội bia đỡ đạn này, thiếu chủ Vân thị rốt cuộc có thể có biểu hiện ra sao.”

“Lại có thể trở thành đối thủ cạnh tranh của biểu huynh ta không đây?”

Hoàng Phủ Tịnh rửa mắt mong chờ.

Sau khi Trấn Giới quân tập kết.

Một đại thống lĩnh hiện thân hô lớn: “Xuất phát!”

Ầm ầm!

Trấn Giới quân trùng trùng điệp điệp giống như cỗ máy chiến tranh, trực tiếp phát động, khiến cho chư thiên tinh vũ chấn động.

Có truyền tống trận khổng lồ rực rỡ sáng lên.

Quân đội các lộ đều tiến vào một truyền tống trận.

Trận đại chiến của Trấn Giới quân này, cũng là rèn luyện của chúng thiên kiêu, rốt cuộc đã mở màn!

Mà ngay sau khi nhóm người Quân Tiêu Dao đi vào truyền tống trận quy mô lớn.

Bên trong hư không của thành lũy Tam Hoàng bỗng nhiên hiện lên hai bóng người.

Một nam một nữ.

Nam tử đầu mọc sừng kì lân màu tím vàng, tài hoa xuất chúng.

Nữ tử mặc bộ váy đỏ, sau lưng có đuôi cáo, mị hoặc vô cùng.

Chính là Tử Diệm yêu thiếu và Thuần Hồ yêu nữ.

“Đã xuất phát rồi sao, Vân Tiêu đó quả thực can đảm.”

Tử Diệm yêu thiếu cười nhẹ nói.

“Có lẽ đối với hắn, trận rèn luyện này có lẽ vốn đã không là vấn đề gì.”

Thuần Hồ yêu nữ nói.

“Sao nào, ngươi động lòng với hắn rồi à?”

Tử Diệm yêu thiếu khẽ cau mày lại.

“Với danh tiếng của vị Vân Tiêu thiếu chủ đó, nữ nhân không có chút hứng thú nào với hắn chắc là không tồn tại đâu nhỉ?”

Thuần Hồ yêu nữ cười quyến rũ nói.

“Hừ, vậy thì xem lần này hắn có thể sống sót quay về hay không, Tang Yêu triều lần này không hề tầm thường.”

Nghe lời của Thuần Hồ yêu nữ, Tử Diệm yêu thiếu dường như có hơi không vui, khẽ hừ nói.

“Ta ngược lại cảm thấy bước đi này của ngươi đi sai rồi, không nên thay Hồng Trần Đế Tử ra tay thăm dò.”

Thuần Hồ yêu nữ lắc đầu nói.

Tuy quan hệ của Yêu tộc tứ thiếu không thân thiết đến vậy.

Nhưng dẫu sao cũng mang danh tiếng như nhau, cũng cùng là thiên kiêu của bên vũ trụ Thiên Yêu.

Trước đây Thuần Hồ yêu nữ đã muốn ngăn cản Tử Diệm yêu thiếu, nhưng hắn lại cố chấp muốn thăm dò.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi đấy.”

“Yêu tộc tứ thiếu chúng ta nói như nào cũng là đệ tử kí danh dưới trướng Tuyết Nguyệt Yêu Đế, hắn có như thế nào cũng phải kiêng dè đôi chút.”

Tử Diệm yêu thiếu lơ đễnh nói.

Nhưng ánh mắt của Thuần Hồ yêu nữ lại để lộ ra một tia thâm ý nói: “Ta ngược lại cảm thấy Vân Tiêu đó không phải là người tầm thường.”

“Cũng được thôi, nói nhiều như vậy cũng vô dụng, chờ hắn có thể sống sót quay về rồi nói.”

Tử Diệm yêu thiếu nhìn về phía xa xăm.

Lần xuất chinh này, không biết lại có bao nhiêu người phải chôn xương.

Mà trong đó, có khi nào có cả hắn hay không!

...

Truyền tống trận quy mô lớn cực kì rộng rãi, đủ để một lần trực tiếp truyền tống lên đến cả ngàn cả vạn người.

Truyền tống trận quy mô lớn giống như này đã trải rộng khắp các nơi của thành lũy Tam Hoàng.

Truyền tống trận này không phải trực tiếp truyền tống bọn họ đến địa điểm chiến đấu.

Mà là truyền tống đến vị trí biên giới khu Vô Nhân.

Dù sao ở trong khu Vô Nhân, dù cho là khu Sương Trắng cũng rất khó bố trí truyền tống trận, sẽ bị người tộc Hắc Họa phá hoại.

Nhóm người Quân Tiêu Dao đi vào bên trong, hư không xung quanh xoay chuyển, tràn ngập những lực lượng không gian.

Trời đất dường như treo ngược, cảnh tượng bị bẻ cong.

Không biết đã qua bao lâu.

Nhóm người Quân Tiêu Dao xuất hiện ở trong một tinh vũ hoang vu.

Không giống với từng vũ trụ thế giới đều có sức sống căng tràn trong Giới Hải.

Linh khí trời đất của nơi này dường như đều đã khô kiệt, vạn vật yên tĩnh.

Trời đất vỡ tan, mảnh vỡ hư không lan tràn.

Gió dữ thét gào, dường như là từ tận cùng thế giới thổi đến.

Bên trong tinh vũ rải rác những đại lục tàn phá, trơ trọi dừng ở chỗ sâu của tinh không đen tối.

Một vòng tà dương màu máu cô độc treo trên vũ trụ, làm cho cả khu vực này nhuộm đẫm một màu thê lương, như là màu máu ngày tận thế.

“Cuối cùng đã đến rồi sao?”

Nhìn sự hoang vu ngập tràn này, biểu cảm Quân Tiêu Dao mang theo một tia nghiêm trọng.

Không tự mình đến phía khu Vô Nhân này xem thì căn bản không biết được, nơi này sẽ là cảnh tượng như thế nào.

“Những khu Vô Nhân này đều đã từng là những vũ trụ và thế giới tươi sống, sinh linh đông đúc vô cùng.”

“Mà Hắc Họa cổ đã chôn vùi hơn nửa thế giới Giới Hải, nếu không phải Tam Hoàng trấn áp Hắc Họa, cộng thêm người trước đã xây nên thành lũy Tam Hoàng.”

“Rất có thể, thế giới Giới Hải bây giờ đã mười không còn một.”

Biểu cảm Lục Tinh Linh cũng mang theo nét trầm trọng.

“Nơi đây thật ra có lẽ cũng chẳng còn tính là khu Vô Nhân thật sự đâu.”

Quân Tiêu Dao nói.

“Đúng thật, nơi này thuộc về dải đất hoang phía ngoài nhất của khu Vô Nhân, có điều đến đây rồi thì không thể thiếu cảnh giác nữa.”

“Thông thường sẽ có một vài sinh linh Hắc Họa lui tới.”

Lục Tinh Linh nói.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment