Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Là máu của Đế Nữ Bạt sao?”
Quân Tiêu Dao nhướng mày.
Hắn biết Kỵ Nguyệt đã kích hoạt lực lượng của giọt máu của Đế Nữ Bạt mà nàng đã luyện hóaế.
Quân Tiêu Dao muốn biết một giọt máu của Đế Nữ Bạt có thể làm được gì.
“Một chiêu này ta ngộ ra từ máu của Đế Nữ Bạt.”
“Nếu như ngươi có thể tiếp được, ta nguyện ý nhận thua.”
Kỵ Nguyệt vừa dứt lời, vô tận huyết quang từ trong cơ thể nàng tỏa ra, thế giới dường như biến thành một màu máu kỳ dị.
Mà trong khung cảnh chỉ toàn màu máu như vậy.
Đủ loại cảnh tượng khủng bố như tinh thần vỡ nát, tinh cầu hủy diệt, thế giới rung chuyển và vũ trụ nứt vỡ bất ngờ xuất hiện.
Cảnh tượng khủng bố đến cùng cực.
Một chiêu này mang lại cho người ta cảm giác chỉ có Đại Đế mới có thể thi triển được.
“Tên của chiêu thức này là Chư Thế Đại Hỗn Loạn!”
Kỵ Nguyệt kích hoạt chiêu cuối của mình, huyết quang lật ngược, dị tượng chồng chất lên nhau.
Trời đất rung chuyển, khắp nơi sụp đổ.
Mà ở trong dị tượng đáng sợ như vậy.
Dường như có một bóng người mơ hồ hiện ra, đứng giữa vũ trụ đổ vỡ, một tay diệt thế.
Giống như là sự tái hiện của cảnh tượng Đại hủy diệt Giới Hải ngày xưa.
Một bóng dáng kinh diễm vô song, giống như nữ thần hủy diệt, dẫn dắt sự hủy diệt của các thế giới.
Quân Tiêu Dao biết bóng người mơ hồ đó hẳn là Đế Nữ Bạt trước đây.
Nữ Đế tối cao của Bạt tộc đã đi qua sự tồn tại của tam vương.
Kỵ Nguyệt đã luyện hóa một giọt máu của Đế Nữ Bạt, ngộ được sự ảo diệu bên trong nên đã hiện hóa ra hình dáng của Đế Nữ Bạt.
Nhưng tu vi cảnh giới của nàng rốt cuộc có hạn, nàng vẫn không thể làm hình dáng của Đế Nữ Bạt hiện ra hoàn toàn.
Vì vậy chỉ có thể sao chép một phần.
Uy lực của một chiêu này có thể còn chưa bằng một phần vạn uy lực của thần thông mà Đế Nữ Bạt thi triển.
Nếu để Đế Nữ Bạt thi triển, đó mới thực sự là chư thế hỗn loạn, thiên địa diệt vong.
Có thể nói, dưới Chuẩn Đế, là Chí Tôn thất cảnh, muốn tìm được người có thể tiếp được chiêu này là vô cùng hiếm.
Chiêu này quá đáng sợ, vượt quá giới hạn của một số cảnh giới.
Lúc này, Kỵ Nguyệt cũng đã thể hiện thực lực cấp phá cấm.
Khóe môi Quân Tiêu Dao cuối cùng cũng nở một nụ cười nhạt.
“Chiêu này của ngươi có chút thú vị.”
Có thể khiến Quân Tiêu Dao nói là có chút thú vị, có nghĩa là chiêu này của Kỵ Nguyệt thực sự bất phàm, khiến hắn tán thưởng.
Nhưng cũng chỉ có thế.
Có thể nói, ngay cả đám Di Cổ, Tiêu Kiệt đối mặt với chiêu này cũng sẽ phải đau đầu, hồi hộp, cần phải dốc toàn lực để chống trả.
Hơn nữa rất có thể sẽ bị trogj thương.
Quân Tiểu Dao chậm rãi nhấc tay lên.
Có ánh sáng thần thánh tỏa ra từ trong tay hắn.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không nhanh không chậm xuất chiêu, Kỵ Nguyệt lại cau mày.
Nhưng nàng có thể mơ hồ cảm nhận được uy lực đó.
Quân Tiêu Dao thể đang thi triển thần thông bản nguyên đại đạo của hắn, Sáng Thể Kỷ.
Dị tượng mà Kỵ Nguyệt thi triển khiến trời đất trầm luân, vạn vật diệt vong, vũ trụ hủy diệt.
Mà Quân Tiêu Dao, áo trắng không nhiễm bụi trần, bước đi trong dị tượng vũ trụ hủy diệt.
Quang mang trong tay hắn giống như một ngọn đèn, chiếu sáng thế giới rộng lớn vỡ vụn.
Lúc này, Quân Tiêu Dao thực sự trông giống như thần minh áo trắng cứu thế.
“Đây…”
Kỵ Nguyệt sửng sốt.
“Nếu ngươi đã thi triển Chư Thế Đại Hỗn Loạn, vậy chiêu này của ta sẽ là ánh sáng duy nhất trong loạn thế.”
Quân Tiêu Dao kích hoạt thần năng, hắn giơ tay lên, ánh sáng chói lóa xé toạc không gian màu đỏ như máu.
Mọi cảnh tượng tan vỡ của vũ trụ dường như đã biến thành một giấc mơ.
Cùng với thực lực cảnh giới của Quân Tiêu Dao tăng lên.
Thần thông bản nguyên đại đạo do chính tay hắn tạo ra, uy lực tất nhiên là tăng lên như thủy triều.
Ngay cả khi chỉ thức đầu tiên được tạo ra lúc đầu, cũng có uy lực cực lớn.
Thân thể của Kỵ Nguyệt đột nhiên lùi lại, khóe môi tràn ra tơ máu.
Đôi mắt tím của nàng mở to đầy vẻ không thể tin được.
Một chiêu át chủ bài cuối cùng của nàng đã bị phá giải rồi!
Hơn nữa còn bị phá dễ dàng đến thế.
“Ngươi quả thực có chút bản lĩnh, nếu là những người khác ở Giới Hải, sẽ phải chịu không ít đau khổ.”
“Thật đáng tiếc ngươi lại gặp phải ta.”
Quân Tiểu Dao khẽ lắc đầu.
Không thể không nói, uy lực của chiêu này không hề yếu.
Quân Tiêu Dao nhìn có vẻ như không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.
Nhưng trên thực tế, hơn hai trăm nghìn thế giới Tu Di trong cơ thể hắn trong chốc lát đã bị tan vỡ.
Tuy sau này sẽ khôi phục lại.
Nhưng qua đó cũng có thể thấy được, chiêu thức của Kỵ Nguyệt quả thực rất mạnh.
Thật tiếc lại gặp phải Quân Tiêu Dao, một quái vật yêu nghiệt không theo lẽ thường.
“Ta thua rồi...”
Thân hình mảnh mai của Kỵ Nguyệt run rẩy.
“Ngươi không chạy à?”
Quân Tiêu Dao vô cùng thích thú liếc nhìn Kỵ Nguyệt.
Tuy họ đã đặt cược bằng lời.
Nhưng không hề tuyên thệ với thiên đạo, Kỵ Nguyệt muốn chạy vẫn có thể chạy.
Nhưng Kỵ Nguyệt chỉ nhàn nhạt nói.
“Sắn sàng chịu thua.”
“Tốt lắm, nếu ngươi muốn chạy, ta sẽ trực tiếp giết ngươi.” Quân Tiêu Dao cười nói.
Tuy hắn có chút tò mò về máu Đế Nữ Bạt của Kỵ Nguyệt.
Nhưng nếu nàng không hiểu chuyện, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không thèm thu phục nàng nữa.
“Chiêu đó của ngươi đã thừa hưởng thần thông từ ai?”
“Chẳng lẽ là thần thông của tam hoàng Giới Hải để lại?”
Kỵ Nguyệt vẫn còn không cam tâm hỏi lại.
Nàng không tin thần thông của Đế Nữ Bạt lại có thể bị phá vỡ dễ dàng như vậy.
Trừ khi Quân Tiêu Dao được thừa hưởng truyền thừa cực kỳ mạnh mẽ.
Ví dụ như Tam Hoàng đã trấn áp Hắc Họa.
“Đây là thần thông do ta tự mình sáng tạo ra.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.
“Cái gì?”
Kỵ Nguyệt lần này thực sự rất ngạc nhiên, đôi mắt tím của nàng trợn to vì kinh ngạc.
Tính cách của nàng điềm tĩnh, hiếm khi mất bình tĩnh như thế.
Thiếu chủ mặc áo trắng trước mặt, dùng thần thông tự mình sáng tạo, phá giải được thần thông của Đế Nữ Bạt?
Điều này có nghĩa gì?
Điều đó có nghĩa là trong tương lai, Quân Tiêu Dao sẽ được định sẵn trở thành một cường giả có thể sánh ngang với Đế Nữ Bạt