Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đông Phương Ngạo Nguyệt kể một đoạn chuyện xưa cho Quân Tiêu Dao nghe.
Mẫu thân của nàng đã từng là kiêu nữ của đế tộc Đông Phương.
Mỹ danh truyền xa tron Giới Hải.
Vốn dựa vào xuất thân của nàng sẽ có một cuộc sống hạnh phúc.
Tuy như vậy thì cũng sẽ không có sự ra đời của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Nhưng Đông Phương Ngạo Nguyệt tình nguyện bản thân mình không tồn tại, cũng không nguyện ý để mẹ của mình chịu loại đau khổ kia.
Mà thay đổi chuyện thay đổi vận mệnh của mẫu thân Ngạo Nguyệt chính là trong một lần thăm dò bí cảnh.
Mẫu thân của Ngạo Nguyệt xảy ra chuyện ngoài ý muốn bị cuốn vào trong một kẻ hở hư không.
Thời điểm lần nữa nàng tỉnh lại thì đã ở trong một cổ địa không biết tên, hơn nữa còn bị thương nặng.
Mà cũng chính là vào lúc này.
Nàng gặp được một người.
Gặp phải kiếp nạn đời này.
Đó là một tuyệt thế nam tử cường đại khôn cùng, tuấn mỹ vô cùng, thân phận cao quý, tay nắm đại quyền.
Theo lý thuyết, nữ tử đế tộc Đông Phương tính tình cũng rất cao ngạo, lại có loại cường thế với nam tử.
Thế nhưng đối mặt với nam tử cỡ này, bất kỳ một nữ tử nào cũng đều khó mà bắt đầu cường thế cho được.
Cộng thêm khi đó mẫu thân Ngạo Nguyệt còn đang bị thương.
Cho nên, khi vị nam tử này ôm lấy cứu nàng nàng cũng không cách nào phản kháng.
Vị nam tử này, chính là Lê Thánh trong miệng Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Đoạn thời gian trong cổ địa đó.
Lê Thánh cũng coi như chăm sóc chu đáo cho mẫu thân Ngạo Nguyệt đang bị thương.
Chữa thương cho nàng, chải vuốt gân mạch.
Tình cảm từ từ bồi đắp trong quãng thời gian này.
Đương nhiên, hiện tại từ góc nhìn của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Là mẫu thân nàng có tình cảm với Lê Thánh.
Nhưng Lê Thánh đối với mẫu thân nàng thì sao?
Cùng với nói là có tình cảm thì chi bằng nói là thấy sắc nổi ý.
Mà sau đó, tất cả đều đi theo lẽ thường, thuận lý thành chương.
Mẫu thân Ngạo Nguyệt mang thai.
Có điều cho đến lúc này mẫu thân Ngạo Nguyệt cũng không biết được thân phận thật sự của Lê Thánh.
Thẳng đến có một ngày, một nữ tử đến tìm đến Lê Thánh.
Vị nữ tử kia, chính là chính thê của Lê Thánh!
Tất cả những chuyện này mẫu thân của Ngạo Nguyệt đều không biết được.
Khi đó, trong đầu của nàng trống rỗng.
Nhưng bởi vì tình yêu với Lê Thánh, cho nên cho dù biết Lê Thánh có chính thê.
Mẫu thân Ngạo Nguyệt cũng nguyện ý chịu đựng, làm cái thiếp cũng không quan trọng.
Tuy chuyện này đối với nữ tử đế tộc Đông Phương mà nói chắc chắn là một loại nhục nhã.
Nhưng vì tình yêu mẫu thân Ngạo Nguyệt vẫn chịu đựng.
Nhưng về sau.
Vị chính thế của Lê Thánh kia càng gây khó khăn và khiển trách đủ đường với mẫu thân Ngạo Nguyệt.
Khắp nơi nhằm vào nàng.
Đồng thời coi nàng là một nữ tử đê tiện đến từ hạ giới.
Không sai, thân là người Giới Trong Giới luôn luôn có một loại cảm giác ưu việt hơn so với những người Giới Hải.
Cho dù Ngạo Nguyệt chi mẫu đến từ đế tộc Đông Phương cũng giống vậy.
Bởi vì phía sau vị chính thê kia cũng có một mạch có thể xưng là thế lực cường thịnh ở Giới Trong Giới.
Nhưng chuyện làm cho mẫu thân Ngạo Nguyệt đau lòng nhất là.
Vị Lê Thánh kia lại coi như không thấy chuyện này.
Thật giống như những quan tâm chăm sóc đã từng trao cho nàng kia đều chỉ như là nhất thời cao hứng mà thôi.
Chuyện này khiến mẫu thân Ngạo Nguyệt có loại cảm giác lòng như tro nguội.
Mà về sau, vị chính thê Lê Thánh kia dường như bởi vì đố kị mẫu thân Ngạo Nguyệt mang thai hài tử của Lê Thánh.
Cho nên ra một thủ đoạn được coi là quyết tuyệt nhất.
Nàng ban cho mẫu thân Ngạo Nguyệt một chén rượu độc!
Nếu như nàng sinh hạ đứa trẻ thì phải uống rượu độc!
Nếu như từ bỏ đứa trẻ thì có thể sống sót nhưng đứa trẻ hẳn phải chết.
Nói cách khác, nàng và đứa trẻ trong bụng, chỉ một người có thể sống sót!
Mẫu thân Ngạo Nguyệt chọn sinh đứa trẻ ra, uống rượu độc!
Mà điều đáng hận nhất chính là chén rượu độc này sẽ không khiến người uống chết ngay lập tức.
Ngược lại là sẽ khiến người ta chịu tra tấn đau đớn trong thời gian dài rồi mới chết.
Có thể nói bất cứ ai nghe được đoạn chuyện xưa này thì cũng đều khịt mũi coi thường, vô cùng chán ghét chính thê Lê Thánh kia.
Nhưng khiến lòng người rét lạnh nhất chính là Lê Thánh kia!
Vị Lê Thánh cao cao tại thượng kia đối mặt với khung cảnh tàn nhẫn này chỉ hờ hững ngồi xem.
Giống như mẫu thân Ngạo Nguyệt không có một chút quan hệ nào với hắn!
Cuối cùng, mẫu thân Ngạo Nguyệt uống rượu độc ôm tiểu Ngạo Nguyệt mới được sinh ra vào trong ngực.
Bị đuổi ra khỏi Giới Trong Giới.
Sau đó, trải qua hàng trăm gian nan, mẫu thân Ngạo Nguyệt trở lại đế tộc Đông Phương.
Đế tộc Đông Phương biết được tình hình thì vô cùng giận dữ.
Lúc này liền có đại nhân vật của đế tộc Đông Phương, tiến về Giới Trong Giới, muốn đi nói chuyện với người Giới Trong Giới.
Nhưng cuối cùng, lại là không công mà lui!
Có thể để khiến cho đế tộc một phương e dè đủ để thấy được địa vị của vị Lê Thánh kia không tầm thường.
Cuối cùng, đế tộc Đông Phương chỉ có thể nuốt xuống cơn giận này.
Mà ly rượu độc kia trọn vẹn tra tấn mẫu thân Ngạo Nguyệt mười mấy năm!
Mỗi ngày đều trải qua trong đau đớn.
Có điều mẫu thân Ngạo Nguyệt vì để có thể chăm sóc Đông Phương Ngạo Nguyệt mà vẫn luôn kiên trì cho đến một khắc cuối cùng.
Có thể nói, Đông Phương Ngạo Nguyệt vẫn luôn tận mắt chứng kiến, mẹ của mình, tại tưởng niệm, không cam lòng, cùng trong thống khổ, dần dần chết đi.
Đổi lại bất cứ người nào, có tuổi thơ như thế.
Đừng nói trở thành một người bình thường, ngay cả tâm tính cũng khó mà có thể cam đoan không bị vặn vẹo.
Mà sống trong loại đau đớn này.
Đông Phương Ngạo Nguyệt chỉ có thể dùng lạnh lùng, máu tươi, tàn khốc, báo thù, để tê liệt chính mình.
Trở thành Huyết Công Chúa lạnh lùng vô tình khiến người nghe tên đã sợ mất mật trong Giới Hải.