Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2708 - Chương 2708 - Thiên Hoàng Các, Lê Thánh

Chương 2708 - Thiên Hoàng các, Lê Thánh
Chương 2708 - Thiên Hoàng các, Lê Thánh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nghe Đông Phương Ngạo Nguyệt kể xong.

Quân Tiêu Dao cũng thở dài một hơi thật sâu.

Hắn cũng không biết nên nói gì để dỗ dành Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Hoặc là, an ủi bản thân đúng là một loại nhục nhã.

Đối với người ngoài không trải qua loại chuyện này mà nói.

Khuyên hai câu cỡ nào đơn giản.

Nhưng nỗi đau của đương sự, ai có thể hiểu rõ?

Ngươi không hiểu rõ, không trải qua cảm giác đau khổ đó, đi khuyên người khác nhìn thoáng chút, đó hoàn toàn là hành vi coi thường nỗi đau của người khác.

Cho nên, Quân Tiêu Dao không mở miệng nói lời an ủi nào.

Hắn chỉ nhẹ nhàng ôm Đông Phương Ngạo Nguyệt vào lòng.

Thân thể mềm mại của Đông Phương Ngạo Nguyệt đang run rẩy.

Nhớ lại những ký ức không muốn nghĩ đến này khiến toàn bộ thân thể mềm mại của nàng phát run.

Nhưng cái ôm của Quân Tiêu Dao lại trấn an dòng suy nghĩ của nàng khiến nàng bình tĩnh lại.

Đợi đến khí cảm xúc của Đông Phương Ngạo Nguyệt ổn định lại, Quân Tiêu Dao mới hỏi.

“Lê Thánh kia rốt cuộc có lai lịch gì, ngay cả đế tộc Đông Phương cũng không thể làm gì được?”

Thân là một trong bát Đại Đế tộc Giới Hải.

Tuy đế tộc Đông Phương không cường thế bá đạo như Đế tộc Vân thị nhưng cũng là tồn tại chúa tể một phương.

Có thể khiến cho đế tộc Đông Phương cũng phải thỏa hiệp, vậy thì đúng thật là có chút lai lịch.

Đông Phương Ngạo Nguyệt cắn chặt môi, phun ra nói.

“Lê Thánh kia, chính là một trong tứ phương các chủ của Thiên Hoàng các.”

“Thiên Hoàng các...”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra ánh sáng khác lạ.

Tam Hoàng thế lực Giới Trong Giới, Thiên Hoàng các, Địa Hoàng cung, Nhân Hoàng điện, đây chính là điều Giới Hải đều biết.

Tự nhận là Tam Hoàng chính thống.

Mà Thiên Hoàng các này đương nhiên là có quan hệ với Thiên Hoàng một trong Tam Hoàng.

Nhân Hoàng Hiên Viên Đại Đế.

Địa Hoàng Tiên Linh Đế.

Mà vị Thiên Hoàng này, tên tuổi cũng hiển hách phi phàm.

Thiên Hoàng các treo tên tuổi Thiên Hoàng lên, uy danh đương nhiên cũng vô cùng long trọng, nội tình phi phàm.

Cũng khó trách đế tộc Đông Phương khó mà lấy lại công đạo.

Nếu như chỉ là một tu sĩ bình thường của Thiên Hoàng các thì cũng thôi đi.

Nhưng thân phận của Lê Thánh lại chính là một trong tứ phương các chủ của Thiên Hoàng các.

Đừng nói trả giá đắt, ngay cả khiến hắn phải nhận lỗi cũng tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Bởi vì đám nhân vật kia căn bản sẽ không có khả năng xin lỗi trước bất kỳ ai, như vậy là không đúng với thân phận của hắn.

Cho nên cũng khó trách, Đông Phương Ngạo Nguyệt lại cố gắng như vậy.

Đối tượng báo thù của nàng đúng thật là không thể dễ dàng giải quyết được.

“Vì ta biết đế tộc Đông Phương cũng không thể báo thù thay cho mẫu thân.”

“Ta hoàn toàn hiểu rõ.”

“Thế giới này, mọi thứ để là giả chỉ có sức mạnh và quyền thế là thật!”

“Ta vẫn chưa đủ mạnh, quyền thế của ta vẫn chưa đủ lớn.”

“Cho nên, ta phải trở nên mạnh hơn, mạnh hơn so với bất cứ kẻ nào.”

“Như vậy thì ta mới có thể đứng trước mặt Lê Thánh, phế tu vi hắn, đánh gãy gân cốt hắn.”

“Khiến hắn muốn sống không được, muốn chết không xong, vĩnh viễn, đều phải quý gối sám hối trước mộ phần của mẫu thân ta!”

Tay ngọc của Đông Phương Ngạo Nguyệt nắm chặt thật chặt, khớp xương trắng bệch.

Đương nhiên, không chỉ có Lê Thánh.

Còn có vị chính thê kia của Lê Thánh và những người có liên quan khác đều phải trả giá đắt!

Nhìn thấy cảm xúc của Đông Phương Ngạo Nguyệt dao động.

Quân Tiêu Dao cũng khẽ thở dài một hơi.

Một nữ tử như nàng đúng thật là đã phải chịu đựng quá nhiều rồi.

Khiến cho người ta đau lòng.

“Được rồi, Ngạo Nguyệt ngươi không cần phải lo lắng, ta sẽ ở bên cạnh ngươi.”

Quân Tiêu Dao vuốt lưng Đông Phương Ngạo Nguyệt, trấn an nói.

Sau khi biết được thân phận của Lê Thánh.

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao cũng không có biến hóa quá lớn.

Không phải bởi vì bị địa vị kinh người của Lê Thánh này chấn nhiếp.

Nhiều nhất chỉ là có chút kinh ngạc.

Đối với hắn mà nói, không có người và thế lực nào có thể chấn nhiếp hắn.

Ngay cả Tứ Kỵ Sĩ Khải Huyền cũng không thể làm được việc này.

Chẳng lẽ Lê Thánh còn có thể đáng sợ hơn so với Tứ Kỵ Sĩ Khải Huyền sao?

“Tiêu Dao, đây là mục tiêu báo thù của ta, không liên quan đến ngươi.”

Đông Phương Ngạo Nguyệt, cũng không muốn kéo Quân Tiêu Dao vào cũng nước đục này.

Tuy trong mắt Quân Tiêu Dao, Lê Thánh không có gì để hắn kiêng kị.

Nhưng trong mắt Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Đây không phải nhân vật đơn giản gì.

Chính là các chủ của Thiên Hoàng các.

Dù là Quân Tiêu Dao có Đế tộc Vân thị chống lưng, tuy không sợ Thiên Hoàng các.

Nhưng muốn trực tiếp tiêu diệt một các chủ của Thiên Hoàng các cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.

“Ngạo Nguyệt, đây là ngươi đang xem thường ta sao, hay là coi ta là người ngoài.”

“Ta mới nói rồi, con đường báo thù ta sẽ đi cùng ngươi, hiện tại ngươi lại muốn gạt ta sang một bên sao?”

Quân Tiêu Dao mỉm cười.

“Không phải như vậy, tuyệt đối không có.”

Đông Phương Ngạo Nguyệt lắc đầu, sợ Quân Tiêu Dao hiểu lầm tâm tư của nàng.

Nàng chỉ là sợ mang thêm phiền phức cho Quân Tiêu Dao mà thôi.

Nhìn Đông Phương Ngạo Nguyệt vốn lãnh diễm như sương, biến thành một cái tiểu muội mềm mại.

Quân Tiêu Dao liền có hơi bất đắc dĩ.

Tình yêu thật đúng là sẽ thay đổi tính tình của một nữ nhân.

“Được rồi, ngươi đừng có đại chủ nghĩa nữ tử nữa, tuy trong tư duy phái nữ đế tộc Đông Phương các ngươi, phái nam hẳn là hiền tuệ công việc quản gia.”

“Nhưng dù nói thế nào thì ta cũng coi như là có chút năng lực, có thể giúp đỡ ngươi.”

Quân Tiêu Dao có chút trêu ghẹo nói.

Khóe môi Đông Phương Ngạo Nguyệt cong lên một đường cung.

Nàng biết Quân Tiêu Dao đang muốn làm dịu cảm xúc của nàng.

Không để nàng luôn bị tâm trạng tiêu cực chiếm cứ.

Một nam thần như vậy, lúc nên bá đạo thì bá đạo, lúc nên ôn nhu thì ôn nhu, dung nhan, tính cách, đều hoàn mỹ không có chút góc chết nào.

Thật sự sẽ có nữ nhân nào cưỡng lại sao?

Cường thế như Đông Phương Ngạo Nguyệt, tràn ngập tình ý đều biến thành ngón tay mềm.

Bình Luận (0)
Comment