Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2709 - Chương 2709 - Để Ý Đông Phương Ngạo Nguyệt Hay Là Một Trong Bốn Hồn Của Khương Thánh Y

Chương 2709 - Để ý Đông Phương Ngạo Nguyệt hay là một trong bốn hồn của Khương Thánh Y
Chương 2709 - Để ý Đông Phương Ngạo Nguyệt hay là một trong bốn hồn của Khương Thánh Y

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Tiêu Dao, tại sao ngươi lại đối tốt với ta như vậy, ngay từ lúc đầu, rõ ràng khi đó chúng ta còn không quen...”

Đông Phương Ngạo Nguyệt dán gò má vào ngữ Quân Tiêu Dao, lắng nghe tiếng tim đập của hắn.

Trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng giống như từ một nhân vật nữ vương có thiết lập dẹp lạnh lùng biến thành một tiểu kiều thê mềm mại đáng yêu vậy.

Quân Tiêu Dao trầm mặc, sau đó mỉm cười nói: “Ta đã nói rồi, kiếp trước chúng ta có duyên, ngươi còn không tin.”

“Có đúng không, được rồi, vậy hiện tại ta tin.”

Khóe môi Đông Phương Ngạo Nguyệt lộ ý cười mèo con ngọt ngào.

Mà Quân Tiêu Dao lại hơi rũ mắt.

Hiện tại hắn chỉ có thể nói như vậy.

Nếu như nói thẳng chân tướng ra, nói nàng chính là một trong bốn hồn của Khương Thánh Y.

Nói Quân Tiêu Dao chỉ là bởi vì muốn để Khương Thánh Y trở về mới đối tốt với nàng như vậy.

Sợ là Đông Phương Ngạo Nguyệt sẽ hoàn toàn hắc hóa.

Khi đó thật sự đúng là không thể cứu được ai, hoàn toàn biến nàng thành nữ ma đầu diệt thế chân chính, bài trừ hết thảy tình cảm.

Tuy nàng sớm muộn gì nàng cũng sẽ biết.

Có điều đợi đến lúc đó lại nói sau.

Hiện tại Quân Tiêu Dao thậm chí chính hắn cũng có hơi nghi ngờ.

Rốt cuộc người hắn để ý là Đông Phương Ngạo Nguyệt hay là một trong bốn hồn của Khương Thánh Y.

Cảm giác không có gì khác biệt, lại cảm thấy có khác biệt rất lớn.

Hơn nữa nếu như muốn Khương Thánh Y trở lại, nhất định phải hi sinh Đông Phương Ngạo Nguyệt sao?

Không, có lẽ không tính là hi sinh, chẳng qua là dung hợp hồn phách mà thôi.

Giống như Diên Triệt, Linh Diên và Thiên Nữ Diên.

Có điều Quân Tiêu Dao càng muốn, càng cảm giác có hơi đau đầu.

Thật đúng là cắt không đứt, lý còn loạn.

Đại não Quân Tiêu Dao tạm thời trống rỗng không thể suy nghĩ được gì.

Hiện tại, chuyện duy nhất hắn có thể làm cho Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Chính là thử nghĩ biện pháp, xem có thể giúp nàng đối phó Lê Thánh Thiên Hoàng các, giải trừ nút thắt trong lòng nàng hay không.

Lê Thánh này, cũng không giống như những người cùng thế hệ khác trước đó Quân Tiêu Dao gặp phải kia, có thể trực tiếp tiện tay chụp chết.

Còn nếu như thật sự muốn đối phó thì còn phải suy nghĩ mưu đồ một phen.

“Tốt, không sai biệt lắm, hình như quên mất mục đích chúng ta đến đây rồi?”

Nhìn người Đông Phương Ngạo Nguyệt như một chú mèo lười biếng vẫn luôn vùi đầu vào trong ngực mình kia, Quân Tiêu Dao khẽ cười nhẹ nói.

Bọn họ đến đây là vì bội kiếm của Ma Quân.

Nhưng cảm giác đã lãng phí mất rất nhiều thời gian ở đây.

“Tiêu Dao, ta muốn giờ khác này trở thành vĩnh hằng biết bao.”

Thân là một nữ cường nhân luôn quả cảm độc lập.

Đông Phương Ngạo Nguyệt lần đầu tiên sinh ra tâm ý ỷ lại, muốn vùi mãi trong ngực Quân Tiêu Dao.

“Yên tâm, về sau có nhiều thời gian.” Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.

“Thật sao?” Đông Phương Ngạo Nguyệt tự lẩm bẩm.

“Đương nhiên.” Quân Tiêu Dao nói.

Tuy lòng Đông Phương Ngạo Nguyệt không muốn xa rời, nhưng nàng cũng không quá do dự.

Vẫn còn chính sự cần phải làm.

“Chúng ta đi ra khỏi ảo cảnh Thất Tội này trước đã, sợ là đã có vài người ra ngoài rồi.” Quân Tiêu Dao nói.

“Được.” Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.

Lập tức, Quân Tiêu Dao lại lần nữa lấy hạt giống Thất Tội ra.

Vừa để hạt giống Thất Tội hấp thu lực Thất Tội xung quanh, vừa tiến lên.

“Đây là...”

Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn về phía hạt giống Thất Tội.

“Là một món đồ bất người phát hiện được, có thể hấp thu lực Thất Tội, từ đó ảnh hưởng đến ảo cảnh Thất Tội.” Quân Tiêu Dao nói.

Không có khả năng hắn nói thứ này là được đánh dấu đến.

Tuy quan hệ của hắn và Đông Phương Ngạo Nguyệt đã rất chặt chẽ.

Nhưng có vài bí mật, Quân Tiêu Dao mãi mãi sẽ không tiết lộ cho bất kỳ ai.

Cho dù là người thân cận nhất.

“Khó trách khi đó ngươi lại xông vào ảo cảnh, xem ra cũng là bởi vì vật này.” Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.

“Đó là chuyện đương nhiên.”

“Có điều, vẫn phải đa tạ thứ này, nếu không...”

Kiều nhan Đông Phương Ngạo Nguyệt dù lại lần nữa đeo mạng che mặt lên nhưng vẫn có thể lờ mờ thấy được nét đỏ ửng.

Tuy trước đó, quan hệ của nàng và Quân Tiêu Dao đã có hơi không rõ ràng.

Nhưng từ đầu đến cuối còn cách một tầng giấy cửa sổ.

Mà huyễn cảnh lần này, một yếu ớt, bị thương của nàng, bị Quân Tiêu Dao phát hiện.

Quan hệ của bọn họ mới phát sinh tính đột phá và thay đổi thật sự.

Cho nên, cũng thật sự phải đa tạ hạt giống Thất Tội.

Quân Tiêu Dao chỉ cười nhạt một tiếng, chung quy lại bọn họ muốn rời khỏi ảo cảnh Thất Tội nhanh một chút.

Trong một khoảng thời gian ngắn, ở một hướng khác.

Một bóng người gian nan lê bước ra khỏi ảo cảnh Thất Tội.

Đó chính là Lý Vô Song.

“Cuối cùng thành công rồi…”

Khóe mắt Lý Vô Song giật giật đầy dữ tợn.

Tuy rằng lúc ở trong Ảo cảnh Thất Tội, hắn đã phải trải qua kiếp số ác mộng.

Nhưng nhờ việc tự trảm nguyên thần của bản thân, cuối cùng hắn vẫn thoát ra được.

“Đáng chết…”

Nhưng mà tuy đã thoát ra được thì sắc mặt của Lý Vô Song cũng không có cách nào tốt lên được.

Bởi vì nguyên thần của hắn đã bị tổn thương nặng nề.

Tuy hắn thân là chuyển thế của Đấu Thiên Chiến Hoàng, nguyên thần so với người bình thường thì cường đại hơn rất nhiều.

Nhưng dù vậy cũng không thể chịu một đòn hiểm mà không sứt mẻ tổn thương gì được.

Lý Vô Song hít sâu một hơi, cố làm cho tâm trạng của mình bình tĩnh trở lại.

“Không sao cả, tự trảm nguyên thần đối với tu sĩ bình thường mà nói, trên cơ bản chính là tự phế đi.”

“Nhưng ta thì khác, ta là Đấu Thiên Chiến Hoàng, tuy rằng phải tổn thương nhưng không phải đòn trí mạng.”

“Chẳng qua chỉ là cần thời gian an dưỡng khôi phục.”

“Nhưng mà chỉ cần có được ma kiếm Thất Tội, trả giá một chút này cũng vô cùng đáng giá.”

Nghĩ đến ma kiếm Thất Tội, đôi mắt Lý Vô Song bỗng chốc sáng ngời.

Chỉ cần có được ma kiếm Thất Tội, chút đại giới hắn phải trả có tính là gì đâu?

Bình Luận (0)
Comment