Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2710 - Chương 2710 - Lý Vô Song Lại Ăn Quả Đắng

Chương 2710 - Lý Vô Song lại ăn quả đắng
Chương 2710 - Lý Vô Song lại ăn quả đắng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nghĩ tới đây, Lý Vô Song cũng cảm thấy có chút vội vàng.

Hắn bắt đầu tiến vào chỗ sâu nhất của Thất Tuyệt Vực.

Mà không qua bao lâu.

Hắn cuối cùng cũng nhìn thấy.

Ở phía xa xa có một tòa cung điện màu máu vô cùng to lớn.

Dù chỉ là từ đằng xa nhìn lại cũng có thể cảm nhận được khí thế uy nghiêm vô cùng.

“Chỗ của Ma Kiếm…”

Trong mắt Lý Vô Song lóe lên một tia sáng.

Không chút chần chờ, hắn lập tức lách người tiến vào bên trong.

Trong cung điện huyết sắc tràn ngập nguồn năng lượng Thất Tội nồng đậm.

Nhưng sau khi trải qua khảo nghiệm ở trong Ảo cảnh Thất Tội, những năng lượng Thất Tội ở đây không còn khả năng gây ảnh hưởng quá lớn đối với Lý Vô Song nữa.

Nguyên nhân chính là bởi vì Quân Tiêu Dao âm thầm ngáng chân, nên mới khiến cho Lý Vô Song gặp phải khó khăn như vậy

Nếu không, hắn thân là Đấu Thiên Chiến Hoàng, cho dù thế nào cũng không đến mức bị một cái Ảo cảnh Thất Tội làm cho chật vật như vậy, còn phải tự trảm một phần nguyên thần mở đường máu thoát thân.

Sau khi Lý Vô Song tiến vào cung điện huyết sắc.

Hắn bất ngờ nhìn thấy một cái hồ.

Trong hồ nước mênh mông này có chất lỏng bảy màu sặc sỡ.

Chúng tản ra năng lượng Thất Tội nồng đậm.

Ở trong hồ còn có một chùm những tia sáng bảy màu sặc sỡ.

Xuyên qua chúng mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng đen.

“Là ma kiếm Thất Tội!”

Đôi mắt Lý Vô Song phút chốc rực sáng, tản mát ra quang hoa rực rỡ.

Hắn có thể cảm giác được cái bóng mờ trong luồng ánh sáng kia đang toả ra hơi thở uy nghiêm đầy khủng bố.

Có thể nói, nếu như hắn lấy được ma kiếm Thất Tội.

So với Đấu Thiên Thần Kích thì ma kiếm Thất Tội thậm chí còn đem lại cho hắn nhiều trợ giúp hơn.

Đấu Thiên Thần Kích của hắn chỉ là chuẩn tiên khí.

Mà ma kiếm Thất Tội chính là tiên khí chân chính!

Lý Vô Song có chút khẩn cấp.

Mà ngay vào lúc hắn định ra tay.

Một giọng nói nhàn nhạt, mang theo cảm giác trầm thấp khàn khàn vang lên từ phía sau.

“Ma kiếm thất tội, đích xác là vô cùng bất phàm.”

Cùng lúc đó, một đòn đại thủ ấn pháp tắc oanh kích mà đến, ngăn Lý Vô Song lại.

Lý Vô Song cũng chỉ còn cách xoay ngược tay, va chạm cùng với kẻ bí ẩn đó.

“Hự…”

Lý Vô Song bị đánh lùi ra sau, rên lên một tiếng đầy đau đớn, khí huyết trong ngực sôi trào.

Cũng không phải do hắn quá yếu.

Mà là bởi hắn mới vừa tự trảm nguyên thần nên còn rất yếu.

Nhưng đối với Lý Vô Song mà nói, đáng ra hiện tại dù đã rơi vào thế yếu, lấy thực lực của hắn cũng đủ để hạ gục những kẻ cùng thế hệ.

Nhưng người ra tay lại làm cho sắc mặt hắn triệt để ngưng đọng.

Thanh đồng quỷ diện, tóc bạc như sương.

Đó là Quân Tiêu Dao.

Nhưng chỉ có một mình hắn hiện thân.

Vì không để cho thân phận Quân Tiêu Dao bị ai phát giác.

Đông Phương Ngạo Nguyệt cố ý kéo giãn khoảng cách với hắn.

“Các hạ, ngươi thật sự muốn đối địch với ta?”

Lý Vô Song cau mày.

Nói nghiêm túc.

Cho dù đổi lại trước mặt là hai kẻ sở hữu bản nguyên của Ma Quân, Mục Lang Gia cùng Cổ Nghiệt thì Lý Vô Song cũng sẽ không mảy may kiêng kỵ gì.

Cho dù là ở vào giai đoạn yếu thế do tự trảm nguyên thần, hắn cũng sẽ không chút kiêng kị.

Nhưng duy chỉ có khi đối mặt với nam tử tóc bạc thần bí này, trong lòng hắn luôn kiêng kỵ.

Đó là một kiểu phản ứng từ bản năng.

“Đối địch với ngươi? Ngươi thì tính là cọng hành lá gì à?”

Quân Tiêu Dao hơi hơi nghiêng đầu, giọng điệu đạm mạc hỏi lại.

Cho dù là Lý Vô Song ở trạng thái toàn thịnh cũng đừng nghĩ đến chuyện tạo thành uy hiếp gì đối với hắn.

Chớ nói chi là Lý Vô Song trước mắt đã tự trảm nguyên thần.

Yếu đến mức Quân Tiêu Dao cũng không nhẫn tâm bắt nạt hắn.

Đại oan chủng này thật sự là có chút quá thê thảm rồi.

“Ngươi…”

Sắc mặt Lý Vô Song trầm xuống, lạnh lẽo như băng.

Hắn đường đường là Đấu Thiên Chiến Hoàng, lại bị xem như là cọng hành nào?

“Trêu chọc ta, ngươi tuyệt đối sẽ phải hối hận.”

Trong mắt Lý Vô Song lập tức lóe ra hàn quang, đầy uy hiếp nói.

“Tìm đường chết.”

Quân Tiêu Dao thản nhiên lắc đầu, cũng lười nói nhảm với tên này, trực tiếp vung tay.

Lý Vô Song cũng ra tay.

Quân Tiêu Dao cũng chẳng thi triển ra chiêu thức thần thông mang tính biểu tượng gì.

Bởi vì trạng thái của Lý Vô Song trước mắt hắn đây căn bản cũng không cần hắn dùng đến chiêu thức quá mức cường đại gì cả.

Cho nên Quân Tiêu Dao liền thi triển Chiến Thần Đồ Lục đã lâu không dùng đến.

Đây cũng là thần thông Quân Tiêu Dao lần đầu ký được.

Trong đó có các tán thủ thần thông như Chiến Bi Thủ, Bàn Sơn Ấn, Hư Không Chấn.

Cũng có loại tinh diệu như Đấu Chiến Thánh Pháp vô cùng thần thông, có thể phá giải và bắt chước chiêu thức của đối thủ.

Lý Vô Song dù cho có ở thời kỳ toàn thịnh khi chiến đấu với Quân Tiêu Dao cũng hoàn toàn không có phần thắng.

Chứ đừng nói là hiện tại.

Và đừng quên.

Quân Tiêu Dao hiện tại đang ở trong hình thức hắc ám.

Nói cách khác, lấy thực lực bản thân hắn hoàn toàn chiếm trọn ưu thế trước Lý Vô Song.

Dưới tình huống như vậy thì tình trạng của Lý Vô Song là có thể tưởng tượng được.

“Phụt…”

Một búng máu phun ra.

Thân hình Lý Vô Song loạng choạng lùi lại mấy bước, sắc mặt vô cùng khó coi.

“Thực lực của hắn làm thế nào lại mạnh như vậy được? Thậm chí còn cho ta cảm giác hắn hoàn toàn không thua kém gã Vân Tiêu kia...”

Vẻ mặt Lý Vô Song hiện lên một tia dữ tợn.

Mỗi ngày ở chỗ Quân Tiêu Dao chịu lép vế còn chưa tính.

Hiện tại dù đã lẻn vào Mạt Pháp giới, vậy mà vẫn còn phải ăn quả đắng.

Hắn cảm thấy vô cùng phẫn nộ.

Mà sau một khắc lơ là, hắn đột nhiên cảm nhận được một luồng sát ý.

Vị nam tử tóc bạc có quỷ diện thanh đồng này, đối với hắn có sát tâm!

Bình Luận (0)
Comment