Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này, Quân Tiêu Dao cũng buông lỏng tay Ngọc Nhàn công chúa.
Ngọc Nhàn công chúa không nói gì, chỉ đỏ mặt hơi cúi đầu.
“Thì ra là hiểu lầm, không nghĩ tới còn có người khác đi vào trong Thiên Tuyệt cổ khoáng này.” Ngọc Hiên thái tử nói.
Quân Tiêu Dao bèn nói: “Thiên Tuyệt cổ khoáng, thì ra đây là tên chỗ này.”
“Ồ? Chẳng lẽ các hạ không biết Thiên Tuyệt cổ khoáng?” Ngọc Hiên thái tử hơi kinh ngạc.
Tại Tinh vực Bách Quốc này còn có người không biết Thiên Tuyệt cổ khoáng?
“Thực không dám giấu giếm, ta không phải người Giới Trong Giới, chỉ là gặp phải duyên cớ, ngoài ý muốn bị truyền tống đến nơi này.”
Quân Tiêu Dao nói.
Không phải hắn muốn cố ý giấu diếm gì.
Mà là không cần thiết nói ra lai lịch của mình với những người xa lạ này.
“Thì ra là thế, không phải người Giới Trong Giới.”
Ngọc Hiên thái tử càng kinh ngạc hơn.
Ở Giới Trong Giới, gặp được người thế giới khác Giới Hải, thật đúng là có chút hiếm lạ.
Ngọc Nhàn công chúa cũng ngẩng đầu, ánh mắt mang theo tò mò nhìn Quân Tiêu Dao.
“Thì ra không phải người Giới Trong Giới, chỉ là ngoài ý muốn rơi vào trong Thiên Tuyệt cổ khoáng.”
Ô Ma hoàng tử đi tới.
Tuy rằng hắn hơi khó chịu chuyện Quân Tiêu Dao nắm tay Ngọc Nhàn công chúa.
Nhưng nhìn từ việc Quân Tiêu Dao có thể một tay bóp nát chuỷ thủ răng thú.
Cái tên nhìn qua tuấn lãng như tiên này hẳn không phải người lương thiện dễ bắt nạt.
Hơn nữa bởi vì hắn từ thế giới khác Giới Hải đi vào Giới Trong Giới.
Cho nên ở Giới Trong Giới chắc chắn không có bối cảnh.
Tuy không có bối cảnh nhưng lại vô cùng thần bí, luôn cho người ta một loại cảm giác không dễ trêu chọc.
Ô Ma hoàng tử tuy trong lòng hơi khó chịu nhưng cũng không đến mức làm ra hành động khiêu khích mất não gì đó.
Ô Ma hoàng tử đều có thể nhìn ra Quân Tiêu Dao không tầm thường.
Ngọc Hiên thái tử tự nhiên cũng có thể nhìn ra sự thần bí của Quân Tiêu Dao.
Hơn nữa một góc thực lực của hắn vừa bày ra cũng cực kỳ kinh người.
Nếu có Quân Tiêu Dao tương trợ, nắm chắc của bọn họ chuyến này có thể lớn hơn không?
Nghĩ tới đây, trong lòng Ngọc Hiên thái tử cũng là nổi ý muốn kết giao.
Hắn hơi chắp tay mỉm cười nói: “Tại hạ thái tử Ngọc Hư hoàng triều, Ngọc Hiên.”
“Người này là hoàng muội, Ngọc Nhàn.”
“Người này là Ô Ma hoàng tử của Thiên Ô hoàng triều.”
“Không biết tên huý của các hạ?”
Ngọc Hiên thái tử giới thiệu đơn giản.
“Quân Tiêu Dao.”
Quân Tiêu Dao trực tiếp nói ra tên thật của mình.
Không phải hắn cố ý muốn giấu tên tuổi của Vân Tiêu và đế tộc Vân thị.
Mà bởi vì, Quân Tiêu Dao tới Giới Trong Giới là để điều tra một số chuyện.
Nếu ngay từ đầu đã bại lộ thân phận của đế tộc Vân thị.
Nhất định sẽ trực tiếp bị thế lực Tam Hoàng để mắt.
Vậy hắn còn điều tra cái đếch.
Đừng nói chi là các chủ Thiên Hoàng các Lê Thánh là đối tượng điều tra trọng điểm của Quân Tiêu Dao.
Hắn tự nhiên không muốn ngay từ đầu đã dẫn tới sự chú ý của thế lực Tam Hoàng.
“Thì ra là Quân công tử.”
Ngọc Hiên thái tử mỉm cười.
Trong lòng vừa nhớ lại, trong Giới Hải có thế lực Quân thị nào tương đối nổi danh không.
Là người Giới Trong Giới, hắn không hiểu lắm về thế lực của Giới Hải.
Nhiều nhất chỉ biết một vài thế lực nổi danh nhất như là Tam giáo, bát Đại Đế tộc, vân vân.
Nhưng hình như cũng không có Quân thị.
Đương nhiên, hắn còn biết một Quân thị lợi hại hơn.
Nhưng Quân thị này chỉ là truyền thuyết, ở Giới Hải cũng ít thấy tung tích.
Hẳn là không có quan hệ gì với công tử trước mắt, chỉ là đơn thuần là trùng họ mà thôi.
“Quân Tiêu Dao Quân công tử...”
Ngọc Nhàn công chúa cũng nhỏ giọng lẩm bẩm.
Vị công tử này không chỉ người anh tuấn, tên cũng rất phóng khoáng.
“Nếu đã như vậy, vậy tạm biệt.”
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhẹ gật đầu, chuẩn bị một mình rời đi.
Nếu đã biết rõ về Thiên Tuyệt cổ khoáng.
Vậy hắn trực tiếp một mình đi tìm cơ duyên, sau đó rời đi là được.
Thấy Quân Tiêu Dao muốn một mình rời đi.
Trong lòng Ngọc Hiên thái tử và Ngọc Nhàn công chúa đều nóng nảy.
“Quân công tử chậm đã, không biết có thể giúp một chuyện không.”
“Sau khi chuyện thành, Ngọc Hư hoàng triều ta tất có hậu báo!”
Ngọc Hiên thái tử nói, trịnh trọng chắp tay với Quân Tiêu Dao.
Thực lực Quân Tiêu Dao bày ra đây.
Sự không đáng tin cậy của Ô Ma hoàng tử, trong lòng hắn cũng hiểu rõ.
Cho nên giờ phút này, chỉ có thể xin nhờ Quân Tiêu Dao tương trợ.
Quân Tiêu Dao thì hơi cau mày.
Hắn còn có chuyện mình muốn làm, không muốn lo mấy việc không đâu này.
Còn hậu báo của Ngọc Hư hoàng triều, hắn sẽ để ý sao?
Quân Tiêu Dao, từ trước đến giờ đều không phải người thích xen vào việc của người khác gì.
Hắn chỉ để ý người có quan hệ với mình.
Những người khác hắn hoàn toàn không quan tâm.
Chớ nói chi là người đi đường chỉ có duyên gặp mặt một lần.
Nhìn thấy vẻ mặt Quân Tiêu Dao hờ hững, xem thường.
Ngọc Hiên thái tử cũng có hơi xấu hổ.
Ngọc Hư hoàng triều bọn họ trong tinh vực Bách Quốc này không nói là quốc gia hoàng triều mạnh nhất nhưng cũng có chút thanh danh.
Không nghĩ tới thế mà lại bị một người đến từ Giới Hải xem thường.
Nhưng Ngọc Hiên thái tử cũng không nói thêm gì.
Người khác giúp là tình cảm, không giúp là bổn phận.
Hắn cũng không thể cưỡng cầu.
Nhưng lúc này, Ngọc Nhàn công chúa lại lấy dũng khí, đứng ra, trong đôi mắt sáng mang theo chút thấp thỏm, nhìn Quân Tiêu Dao.
“Quân công tử, ta biết chuyện này đối với ngươi có lẽ là một phiền phức.”
“Có điều chúng ta nhất định phải tiến vào sâu trong Thiên Tuyệt cổ khoáng, tìm hoa Tuế Nguyệt, như vậy thì mới có thể cứu được phụ hoàng ta.”
“Nếu không có thể người sẽ phải chết…”
Nghĩ tới đây, Ngọc Nhàn công chúa cũng cắn môi.