Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2731 - Chương 2731 - Thánh Long Huyết, Ngửi Được Mùi Rau Hẹ

Chương 2731 - Thánh Long Huyết, ngửi được mùi rau hẹ
Chương 2731 - Thánh Long Huyết, ngửi được mùi rau hẹ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ngọc Hư hoàng triều bọn họ bởi vì thương thế của phụ hoàng mà đang hỗn loạn.

Cho nên Ngọc Nhàn công chúa và Ngọc Hiên thái tử, cũng muốn giúp phụ hoàng của bọn họ trị thương.

Sau đó biết được tin tức khả năng trong Thiên Tuyệt cổ khoáng có hoa Tuế Nguyệt.

Mà Ô Ma hoàng tử Thiên Ô hoàng triều có tình ý với Ngọc Nhàn công chúa nên trao tặng tình cảm.

Nói hắn có một vật, tên là la bàn Chiêm Thiên, có thể dẫn bọn họ tiến vào sâu trong Thiên Tuyệt cổ khoáng.

Cho nên, ba người cũng mang theo một nhóm hộ vệ cùng nhau đến Thiên Tuyệt cổ khoáng này tìm kiếm.

Ai có thể nghĩ, trên đường đi đến đây, Ô Ma hoàng tử nửa đường phạm sai lầm nhiều lần.

Những hộ vệ kia đều bởi vì bảo vệ bọn họ mà chết.

Mà bây giờ, vất vả lắm mới gặp được Quân Tiêu Dao lai lịch bí ẩn, thực lực khó lường.

Bọn họ không muốn bỏ qua cơ hội duy nhất này.

Có thể nói, dáng vẻ Ngọc Nhàn công chúa mềm giọng cầu xin này khiến người thấy người yêu.

Nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao cũng chẳng có chút dao động nào.

Thứ khiến hắn để ý chính là hoa Tuế Nguyệt trong miệng Ngọc Nhàn công chúa.

“Trong Thiên Tuyệt cổ khoáng này thề mà lại có thứ này sao?”

Quân Tiêu Dao có hơi bất ngờ.

Hoa Tuế Nguyệt này cũng không phải thứ mà ở đây cũng thấy được.

Nó bao hàm lực thời gian, huyền diệu khó lường.

Hơn nữa hoa Tuế Nguyệt cao cấp nhất, chính là chín cánh.

Nghe đồn hoa Tuế Nguyệt chín cánh có thể đảo ngược xoay chuyển thời gian năm tháng.

Đương nhiên, có lẽ chuyện này cũng có phần nào đó khoa trương.

Nhưng cũng đủ để thể hiện sự bất phàm của loài hoa này.

Mà cho dù không phải hoa Tuế Nguyệt chín cánh cao cấp nhất thì thứ đó cũng đủ quý hiếm rồi.

“Thương thế của phụ thân ngươi cần hoa Tuế Nguyệt trị liệu sao?

Quân Tiêu Dao hỏi.

Nhìn thấy dường như có hi vọng, Ngọc Nhàn công chúa vội vàng gật đầu như gà mổ thóc nói.

“Không sai, Quân công tử, phụ hoàng ta chịu vết thương đại đạo, nghe đồn hoa Tuế Nguyệt có thể chữa trị vết thương đại đạo.

“Vết thương đại đạo...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Loại tổn thương này thế nhưng chỉ có cường giả mới có thể lưu lại.

Mà Ngọc Hiên thái tử giống như nhớ ra cái gì đó, trong mắt giống như mang theo vẻ hối hận.

“Nếu như lúc trước, không phải vì Thánh Long Huyết kia, có lẽ còn có dư địa để quay lại.”

“Nhưng ai có thể nghĩ tới, Đại Chu hoàng triều vốn càng ngày càng suy thoái này bỗng nhiên lại xuất hiện loại cường giả có thể đả thương phụ hoàng như vậy…”

Ngọc Hiên thái tử nghĩ tới đây là cảm thấy hối hận và căm hận.

“Ừm?

Mà Quân Tiêu Dao nghe đến đó, trong mắt bỗng nhiên hiện lên ánh sáng lạ.

Thánh Long Huyết?

Đại Chu hoàng triều ngày càng suy thoái?

Bỗng nhiên xuất hiện cường giả bí ẩn?

Quân Tiêu Dao bắt được vài từ mấu chốt trong đó.

Sao hắn lại có cảm giác là vị kia thế?

Chẳng biết tại sao, Quân Tiêu Dao ngủi được một mùi hương rau hẹ.

Chẳng lẽ mình vừa tiến vào Giới Trong Giới cái liền có thể thu hoạch được rau hẹ?

Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ vẻ suy tư.

Chuyện của đám người Ngọc Nhàn công chúa hắn căn bản không quan tâm.

Hắn cũng chỉ có chút hứng thú với hoa hoa Tuế Nguyệt thôi.

Nhưng chỉ có duy nhất manh mối này khiến Quân Tiêu Dao rung động.

Nếu như muốn điều tra rõ ràng thì nhất định phải giúp đỡ bọn họ toàn vẹn sau đó lại tra xét tình huống rõ ràng sau.

Thật ra thì chuyện này đối với Quân Tiêu Dao mà nói chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi, có cũng được không có cũng chẳng sao, không mất chút sức lực nào.

Không có chuyện hắn sẽ chịu thiệt.

Nhưng thu hoạch sau này khả năng sẽ còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Đây chính là lấy nhỏ thắng lớn đó.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao giống như đang sa vào trầm tư.

Ngọc Nhàn công chúa cũng lộ ra dáng vẻ tiểu đáng thương.

Đáng thương nhìn Quân Tiêu Dao, đồng tử ướt át như mèo con.

Quân Tiêu Dao quyết đoán ra quyết định trong lòng trong nháy mắt, cười nhạt với Ngọc Nhàn công chúa một cái.

“Thôi được, ngày đi một trâm, công đầy ba ngàn, chuyện đủ khả năng thì nên làm thôi.”

“Quá tốt rồi, đa tạ Quân công tử.”

Vẻ mặt Ngọc Nhàn công chúa nháy mắt như đóa hoa nở rộ, đẹp không sao tả xiết, vô cùng động lòng người.

Vị Quân công tử này, không chỉ có dung mạo tuyệt thế, đến tâm địa cũng tốt bụng như vậy.

Ngọc Nhàn công chúa nghĩ thầm, khóe miệng có một nụ cười nhàn nhạt xấu hổ.

“Quá tốt rồi, có Quân công tử tương trợ, chuyến này nắm chắc hơn nhiều.”

Ngọc Hiên thái tử cũng thở phào một hơi, biểu cảm vui vẻ mang sắc thái như trút được gánh nặng.

Quân Tiêu Dao mạnh bao nhiêu, bọn họ không biết.

Nhưng chỉ cần mạnh hơn bọn họ là được rồi.

“Có điều phải nói trước, nếu như thật sự lấy được hoa Tuế Nguyệt, ta muốn một phần.”

Quân Tiêu Dao nói.

Ngọc Hiên thái tử gật đầu nói: “Đó là chuyện đương nhiên, chữa trị cho phụ hoàng chỉ cần một hoa Tuế Nguyệt là đủ rồi.”

Bọn họ không có ý kiến với việc này.

Mà lúc này Ô Ma hoàng tử bị lạnh nhạt ở một bên, trong lòng càng thêm khó chịu.

Chẳng lẽ hắn là người qua đường sao?

“Khục, các vị, sâu trong Thiên Tuyệt cổ khoáng trải rộng tàn trận, hung hiểm đầy đất.”

“Nếu là muốn hòa toàn xâm nhập vào trong thì cần đến la bàn Chiêm Thiên.”

Ô Ma hoàng tử thể hiện rõ ràng giá trị và cảm giác tồn tại của bản thân.

Quân Tiêu Dao đương nhiên biết được tính toán trong lòng của vị Ô Ma hoàng tử này, chẳng qua là muốn chiếm được nụ cười của mỹ nhân mà thôi.

Nhưng chỉ cần không tìm đường chết khiêu khích hắn, Quân Tiêu Dao cũng lười quản.

Nghe thấy lời Ô Ma hoàng tử, Ngọc Nhàn công chúa bĩu môi nói.

“Nhưng ngươi cũng đã tính sai mấy lần rồi, còn hại chết hộ vệ.”

Khóe miệng Ô Ma hoàng tử giật một cái.

“Được rồi, các vị, chúng ta vẫn nên tiếp tục thâm nhập sâu vào trong thì hơn, thương thế của phụ hoàng kéo dài càng lâu thì càng bất lợi.” Ngọc Hiên thái tử nói.

Bình Luận (0)
Comment