Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bốn người tiếp tục đi sâu vào trong Thiên Tuyệt cổ khoáng tìm kiếm.
Mà trên đường tìm kiếm, Ô Ma hoàng tử cũng rất cố gắng thể hiện năng lực của mình.
Thông qua la bàn Chiêm Thiên, dò xét lành dữ, tìm đường xâm nhập.
Quân Tiêu Dao đi phía sau cùng, chỉ nhàn nhạt lắc đầu cười một tiếng.
Hắn cũng vui vẻ đến thanh nhàn.
Tuy dựa vào nguyên thần cấp Hằng Sa đại viên mãn của hắn, phía trước có nguy hiểm gì đại khái hắn đều biết hết.
Nhưng nếu như có tên lâu la muốn thể hiện thì cứ để hắn thể hiện đi.
Hành động này trong mắt Quân Tiêu Dao có chút ngây thơ.
Mà không biết có phải tâm linh hay không mà trên trường xâm nhập Thiên Tuyệt cổ khoáng
Ô Ma hoàng tử mấy lần đều mê mở nguy hiểm ẩn tàng.
Chuyện này khiến niềm tin của hắn tăng lên nhiều, dáng vẻ nhìn về phía Ngọc Nhàn công chúa cũng mang theo sự đắc ý, giống như đang tranh công.
Có điều Ngọc Nhàn công chúa cũng không có chú ý.
Bởi vì dư quang trong khóe mắt nàng luôn luôn đặt trên người Quân Tiêu Dao đang đi phía sau cùng.
Ô Ma hoàng tử thấy thế, khóe mắt lại lần nữa run rẩy.
Cuối cùng, không lâu sau đó.
Bọn họ đi tới trước một tòa cổ khoáng đen nhánh nguy nga.
Cổ khoáng đen nhánh này giống như chọc cả vào sao trời, vô cùng bao la hùng vĩ.
Mặt ngoài trải rộng các loại quặng mỏ.
Còn có máu tươi màu đỏ sậm tích tụ lại, rừng xương trắng không biết tên vân vân.
Nói tóm lại là rất quỷ dị.
“Có tàn trận kinh khủng.”
Chuyện này khiến ánh mắt Ô Ma hoàng tử cũng có hơi nặng nề.
Trước khoáng mỏ đen nhánh này, trong hư không ẩn ẩn có trận văn không trọn vẹn hiện lên.
Nếu không cẩn thận đụng dính, dựa vào cảnh giới tu vi của bọn họ chính là chết không cần nghĩ!
Ô Ma hoàng tử hít sâu một hơi, dùng lực lượng pháp tắc thúc giục la bàn Chiêm Thiên.
Sau đó xác định phương hướng rồi bắt đầu dẫn đầu đám người từng bước tiến lên.
Mà về sau, bọn họ dần dần tiếp cận cổ khoáng đen nhánh.
Ô Ma hoàng tử cũng thở dài một hơi.
“Phía trước không đáng ngại, chúng ta đi thôi.”
Ô Ma hoàng tử là người đầu tiên bước ra, bình yên vô sự.
Sau đó Ngọc Hiên thái tử theo sát phía sau, cũng an toàn thông qua.
Ngọc Nhàn công chúa cũng đi theo sau lưng Ngọc Hiên thái tử.
Nhưng ngay tại thời điểm nàng muốn đi qua.
Bỗng nhiên trong hư không có trận văn không trọn vẹn lấp lóe.
Lập tức, không gian kia giống như vỡ ra, có lực hư không kinh khủng quét ngang mà đến!
Lần này quét qua này, cảnh giới dưới Chuẩn Đế đều phải một phân thành hai, nguyên thần cũng phải bị cắt!
“Hoàng muội!”
Sắc mặt Ngọc Hiên thái tử đại biến.
Đồng tử Ô Ma hoàng tử cũng trừng lớn.
Đừng nói bọn họ có kịp cứu hay không.
Cho dù có tới kịp.
Thì kết quả chẳng qua cũng là ba người cùng chết mà thôi.
Tàn trận này, những ai có cảnh giới dưới Chuẩn Đế đều không có đường sống!
“Ta phải chết sao?”
Ngọc Nhàn công chúa nhìn lưỡi đao hư không chém đến trước mắt trong nháy mắt kia, thậm chí ngay cả thời gian suy nghĩ và phản ứng cũng không có.
Mà ngay trước thời khắc sinh tử.
Bỗng nhiên, Ngọc Nhàn công chúa cảm nhận mình được một cái ôm ôm trọn.
Ngay sau đó nàng mới hồi phục tinh thần lại.
Thân thể của mình, cũng không có bị một phân thành hai.
Mà là đang ở trong một lồng ngực ấm áp.
Ngọc Nhàn công chúa nâng gương mặt xinh đẹp lên nhìn thấy tuấn nhân tuyệt thế kia từ đầu đến cuối đều mang vẻ không bận tâm.
Lúc này nàng mới phản ứng lại được.
Mình bị Quân Tiêu Dao ôm vào trong ngực.
Gương mặt xinh đẹp của Ngọc Nhàn công chúa lập tức nóng bỏng.
Vành tai trắng trong cũng đều đỏ ửng.
Nàng thế nhưng vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ chưa xuất các.
Lần đầu tiên nắm tay với nam tử, là Quân Tiêu Dao.
Lần đầu tiên bị nam tử ôm, cũng là Quân Tiêu Dao.
Tuy Quân Tiêu Dao chỉ là cứu nàng mà thôi.
Nhưng cũng khiến bên tai nàng đỏ đến rối tinh rối mù.
“Đa tạ Quân công tử cứu giúp...”
Ngọc Nhàn công chúa, tiếng nói mềm mềm như mèo con, sợ hãi nói.
“Việc nhỏ.”
Quân Tiêu Dao buông lỏng tay ra.
Ô Ma hoàng tử thấy cảnh này, khó chịu như nuốt phải con ruồi.
Nhưng khó chịu thì khó chịu, biểu hiện của Quân Tiêu Dao vẫn khiến hắn phải rung động.
Ngọc Hiên thái tử cũng giống như thế.
“Phản ứng và tốc độ nhanh thật...”
Tâm hắn có giật mình.
Chỉ là tốc độ này, gần như là vô địch dưới Chuẩn Đế nhỉ.
Dù sao không ai có thể chạm được đến góc áo của hắn.
Tuy Quân Tiêu Dao không cố ý tu luyện thần thông thân phap gì.
Nhưng hắn nắm giữ Không Thư, lý giải rất sâu sắc đạo lý hư không.
Cộng thêm đại thần thông trong Côn Bằng, cũng có cái gọi là Côn Bằng cực tốc.
Cho nên, dù là Quân Tiêu Dao không cố ý tu luyện thân pháp.
Thì tốc độ thân pháp của hắn cũng tuyệt đối có một không hai trong cùng thế hệ, những người dưới Chuẩn Đế khó có ai có thể sánh với hắn.
“Tại sao lại có thể như vậy, rõ ràng chúng ta đi qua đều không có gặp nguy hiểm...”
Sắc mặt Ô Ma hoàng tử không dễ coi.
Lần này, hắn mất mặt.
Suýt chút nữa còn hại Ngọc Nhàn công chúa hương tiêu ngọc vẫn.
Quân Tiêu Dao thì thản nhiên nói: “Tàn trận này sẽ theo thời gian biến hóa mà thay đổi phương hướng.”
Vậy sao ngươi không nói sớm?
Ô Ma hoàng tử rất muốn hỏi.
Nhưng nghĩ lại, hình như vẫn luôn là hắn chủ động thể hiện cảm giác tồn tại.
Nếu như khi đó Quân Tiêu Dao nói, hắn sẽ để ý sao?
Đoán chừng cũng sẽ không để ý thôi.
Nghĩ tới đây, Ô Ma hoàng tử cũng không thể phản bác được.
“Quân công tử, ngươi biết nhiều thứ thật.”
Ngọc Nhàn công chúa nháy đôi mắt sáng óng ánh.
Nam tử tuyệt thế như Quân Tiêu Dao đối với thiếu nữ hoàng tộc chưa xuất các như nàng mà nói.
Có lực hấp dẫn quá lớn.
“Có đọc lướt qua chút thôi.” Quân Tiêu Dao tùy ý nói.
Hắn chưa từng chuyên tu trận pháp, nhưng có thể nhìn ra một chút.
Thiên phú yêu nghiệt, không có cách nào.
Ô Ma hoàng tử nhìn thấy vẻ mặt sùng bái nhìn chằm chằm Quân Tiêu kia của Dao Ngọc Nhàn công chúa.
Da mặt hắn đều đang run rẩy.