Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2754 - Chương 2754 - Chu Mộc Quật Cường, Giải Cứu Lạc Lạc

Chương 2754 - Chu Mộc quật cường, giải cứu Lạc Lạc
Chương 2754 - Chu Mộc quật cường, giải cứu Lạc Lạc

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhìn bóng lưng Quân Tiêu Dao rời đi, Chu Mộc gắt gao cắn răng.

Rất nhanh siết quả đấm, móng tay đâm thật sâu vào lòng bàn tay, toàn tâm đau nhói.

Nhưng loại đau nhói này lại vĩnh viễn không đau đớn bằng tất cả khuất nhục tâm lính hắn chịu.

Hắn biết người trong miệng Quân Tiêu Dao là ai.

Lạc Lạc!

Chu Mộc không khỏi nhớ tới, lúc trước Lạc Lạc chủ động hỏi thăm, phải chăng nàng và Quân Tiêu Dao đã gặp nhau ở nơi nào.

Chẳng lẽ bọn họ thật sự quen biết sao?

Sắc mặt Chu Mộc vô cùng dữ tợn.

Hắn căn bản không biết, rốt cuộc gặp phải Quân Tiêu Dao yêu nghiệt lúc nào.

Tinh vực Bách Quốc từng có biến thái loại này sao?

Bây giờ hắn vẫn không biết, Quân Tiêu Dao rời đi trước mắt chỉ là một pháp thân mà thôi.

Nếu như biết được, hắn càng hoài nghi đời người.

Chẳng qua, đứa con thế giới vẫn là đứa con thế giới.

Cho dù Chu Mộc bị đoạt mất Thánh Long Huyết cũng có thể thừa nhận.

Tuy loại ngăn trở khổng lồ nhưng không thể hoàn toàn sụp đổ hắn.

“Cho dù hỏi như nào, ta cũng không buông tha Lạc Lạc.”

“Ta muốn trở nên mạnh hơn, loại bỏ trở ngại như ngươi!”

Chu Mộc nói từ trong kẽ răng.

Tuy hắn chật vật nhưng không phải là không có cơ hội trở mình.

Hắn tin tưởng có sự che chở của rồng vàng khí vận, nhất định hắn sẽ có cơ duyên lớn hơn nữa.

Thậm chí hắn còn muốn chân chính đi tìm đầy đủ số mệnh Kim Long.

Con rắn màu vàng trong thức hải trước mắt hắn chỉ là một phần nhỏ trong số mệnh Kim Long mà thôi.

Chu Mộc tin tưởng, chỉ cần hắn tìm được đầy đủ số mệnh Kim Long sẽ nhận được bổ sung khổng lồ!

Đến lúc đó, không hẳn không thể đánh bại công tử áo trắng thần bí!

“Điều kế tiếp ta muốn làm chính là tiến vào thư viện truyền thừa, đi tới sân khấu càng rộng rãi.”

“Chẳng qua trước mắt cần chữa thương, đáng ghét, Lạc Lạc bên kia…”

Sắc mặt Chu Mộc đóng băng.

Thương thế của hắn quá nặng, cần an dưỡng. Căn bản không còn kịp đi cứu Lạc Lạc.

Anh hùng cứu mỹ nhân coi như là ảo tưởng.

Hắn cũng chỉ có thể ký thác cho thú cưng Tỳ Hưu có thể bảo vệ chủ nhân của nó.

Mà pháp thân của Quân Tiêu Dao chặn Chu Mộc muốn đi làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Bản thân Quân Tiêu Dao đã lên đường đi tới chỗ Lạc Lạc.

Mà bên này, Lạc Lạc trực tiếp bị bao vây chặn đánh.

Ước chừng hơn mười thiên kiêu hoàng triều vây chặt nàng ở chính giữa.

“Chạy đi, xú nha đầu, sao ngươi không chạy?”

Giọng điệu nữ tử cao quý hà khắc, lạnh lùng nhìn Lạc Lạc.

Nguyên Bảo trong ngực Lạc Lạc bỗng nhiên thoát ra, gào thét về phía mọi người.

“Gâu! Gâu!”

Tuy nó cố gắng gào thét nhưng dáng vẻ khoẻ mạnh kháu khỉnh ngớ ngẩn, còn có tiếng chó sủa, khiến mọi người ở đây cười vang lên.

“Đây mới thật sự là Tỳ Hưu ư, sao cảm giác giống như con chó thế?”

“Có thể vẫn còn nhỏ, chưa lột xác.”

Hình như nó cảm thấy người xung quanh cười nhạo.

Nguyên Bảo lập tức lao ra, thân hình hóa thành một kim quang trực tiếp vọt tới một người trong đó.

Phụt!

Người nọ trực tiếp bị đánh bay, miệng phun máu tươi, xương ngực vỡ vụn, nửa chết nửa sống bị quẳng ra nơi xa.

“Cẩn thận, không thể khinh thường!”

Nam tử hoàng bào bên cạnh ữ tử cao quý nói.

“Lấy lưới Thiên La ra!”

“Cả trận phù nữa!”

Mọi người bắt đầu ra tay muốn trấn áp Nguyên Bảo.

“Các ngươi…”

Thấy Nguyên Bảo bị lưới Thiên La bao lại, còn bị một đám thiên kiêu áp chế.

Ánh mắt Lạc Lạc lập tức hiện đỏ mang theo một luồng tức giận chưa từng có.

Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được loại tâm trạng tức giận.

Nguyên Bảo từ nhỏ làm bạn với nàng, nói là thú cưng nhưng thật ra đã là tồn tại thân thuộc nhất.

“Xú nha đầu này…”

Nữ tử cao quý thấy tròng mắt Lạc Lạc hiện đỏ khiến nàng nhìn càng có loại cảm giác ta thấy yêu tiếc.

Trong lòng nữ tử cao quý nổi lòng đố kỵ.

Nàng không có dung mạo tuyệt mỹ thì nữ tử khác không thể có!

Bàn tay như ngọc của nữ tử cao quý vung lên, một cây chủy thủ xuất hiện ở trong tay, vung về phía Lạc Lạc.

“Xú nha đầu, tại sao trời cao phải cho loại người ngốc bạch ngọt như ngươi dung mạo, nó không nên xuất hiện ở trên mặt của ngươi!”

Ánh mắt nữ tử cao quý ác độc, phải ra tay lấy dao găm phá vỡ nụ cười tuyệt mỹ của Lạc Lạc.

Giờ phút này, ngay cả Lạc Lạc cũng không chú ý tới.

Dường như một đường hoa văn khẽ sáng lên giữa ấn đường trắng nõn của nàng.

Dường như có một loại sức mạnh cực kì khủng bố sắp giải phóng ra.

Mà đúng lúc này, một âm thanh lạnh nhạt bỗng nhiên truyền đến.

“Nhiều người cùng nhau bắt nạt một tiểu cô nương như thế, thật đúng là có mặt mũi đấy?”

“Là ai, muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao?”

Nữ tử cao quý quát lớn theo bản năng, song một mắt nàng nhìn theo cũng ngây dại.

Một công tử tuấn tú không minh không rảnh, áo trắng xuất trần, giống như tiên giáng trần chắp tay ung dung đến.

Hiển nhiên là Quân Tiêu Dao khiến ánh mắt nữ tử cao quý ngu ngơ.

Nhưng ngược lại càng ghen tỵ sâu hơn.

Công tử khôi ngô xuất trần cỡ này lại che chở nha đầu kia!

“Công tử này, chúng ta đến từ Đại Vũ hoàng triều, kính xin đừng nhúng tay.” Nữ tử cao quý nói.

Với tính cách xảo quyệt hà khắc của nàng có thể nói ra lời như thế hoặc là bởi vì Quân Tiêu Dao quá đẹp trai xuất sắc, nàng không muốn kết thù kết oán với ai kia.

Mà Đại Vũ hoàng triều, chính là nhóm ba hoàng triều đứng đầu trong Tinh vực Bách Quốc, thực lực bất phàm.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao nữ tử cao quý có thể bốc đồng như thế.

Đối với nàng, ném ra danh tiếng của Đại Vũ hoàng triều, công tử áo trắng có thể biết khó mà lui? Thậm chí có lẽ còn có thể ngược lại lấy lòng nàng.

Nhưng nữ tử này rõ ràng cho thấy đang suy nghĩ mé gì đó.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao không dao động chút nào, hắn vung một cái tát.

Ba!

Nữ tử cao quý trực tiếp bị vỗ bay, miệng phun máu tươi, hàm răng vỡ vụn.

“Dám ra tay đối với công chúa, ngươi tìm chết!”

Thiên kiêu hoàng triều còn lại thấy thế ra tay.

Quân Tiêu Dao động cũng không động, lực thần hồn mãnh liệt trào ra như đại dương mênh mông tấn công tất cả.

Trong khoảnh khắc, hơn mười thiên kiêu hoàng triều giống như hạ sủi cảo, lao nhao rơi xuống, trực tiếp bỏ mạng!

Bao gồm nữ tử cao quý bị giết chết!

Bình Luận (0)
Comment