Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2799 - Chương 2799 - Chu Mộc Đường Cùng Phản Kích, Thiên Mệnh Do Ta

Chương 2799 - Chu Mộc đường cùng phản kích, thiên mệnh do ta
Chương 2799 - Chu Mộc đường cùng phản kích, thiên mệnh do ta

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đáng chết....”

Vẻ mặt Chu Mộc lạnh lùng.

Tốt xấu gì hắn cũng là người sở hữu rồng vàng khí vận, sao cảm giác làm chuyện gì cũng không thuận?

Bị Quân Tiêu Dao chèn ép cũng thôi đi.

Hiện giờ lại bị thánh nữ Nhân Hoàng điện nhìn chằm chằm, đây là chuyện gì.

Lúc này, Tống Diệu Ngữ lần thứ hai ra tay, thi triển ra Nhân Hoàng tán thủ hiếm thấy.

Nhân Hoàng tán thủ này chính là thần thông linh tinh mà Nhân Hoàng Hiên Viên Đại Đế lưu lại.

Tuy rằng không giống Nhân Hoàng thần thông mà Quân Tiêu Dao đoạt được, Phương Thốn Càn Khôn hoàn chỉnh đó, nhưng uy năng cũng lớn mạnh.

Chu Mộc cũng toàn lực thúc giục sức mạnh bản thân ra chiêu.

Nhất thời, nơi này phát ra gợn sóng rộng lớn, giống như tinh thần nổ tung, thần liên pháp tắc bốn phía.

Dao động to lớn như sóng triều thổi quét, khiến nơi này rung chuyển.

“Khụ....”

Trong va chạm này, Chu Mộc ho ra máu bay ngược, thương thế không nhỏ, có chút chật vật.

“Làm sao bây giờ....”

Vẻ mặt Chu Mộc ngưng trọng.

Đúng lúc này, rồng vàng khí vận trong thức hải của hắn bỗng nhiên rung động một chút.

Giống như có tin tức gì truyền lại. ánh mắt Chu Mộc thoáng chốc sáng ngời.

Hắn phát hiện có thể thông qua rồng nhỏ màu vàng trong thức hải của mình, kết nối với bản nguyên rồng vàng khí vận chân chính.

Do đó dẫn dắt đại thế ở đây, trấn áp đối thủ. Nghĩ đến đây, Chu Mộc không có chút chần chờ.

Trực tiếp thúc giục rồng nhỏ màu vàng trong thức hải của mình.

Một luồng bí lực phát ra, làm cho rồng vàng khí vận như núi cao thái cổ xoay quanh trong hư không, cũng nổi lên cộng minh nào đó.

Trong khoảnh khắc, ở bốn phương không gian chỗ này, có phù văn huyền diệu cổ xưa hiện ra lưu chuyển, như hàng vạn hàng nghìn tinh thần chuyển động.

Ngay lập tức, hóa thành một tràng vực khủng bố, có thể trấn áp mọi thứ.

Dung nhan tuyệt mỹ của Tống Diệu Ngữ cũng hơi biến sắc.

Nàng cảm giác được một luồng sức mạnh không thể ngăn cản, giống như hàng tỉ núi cao nặng nghiền áp xuống.

Tống Diệu Ngữ nháy mắt bị áp chế.

Thậm chí thân thể mềm mại cũng không thể động đậy.

Chu Mộc thấy thế, không nhịn được lộ ra ý cười.

Trời không tuyệt đường người!

Hắn không hổ là đứa con của thiên mệnh!

Dưới tình huống như vậy, cũng có thể chuyển bại thành thắng, gặp dữ hóa lành.

Chu Mộc lau đi máu tươi trên khóe miệng, đi đến bên cạnh Tống Diệu Ngữ.

Thân thể mềm mại của Tống Diệu Ngữ giãy giụa, nhưng không cách nào thoát khỏi áp chế của tràng vực.

“Thánh nữ điện hạ, xem ra lần này, vận khí là hướng về bên ta.” Chu Mộc mỉm cười, mang theo thong dong.

Ánh mắt hắn nhìn quét Tống Diệu Ngữ.

Thân thể mềm mại thướt tha dưới sự phác họa của chiếc váy sa màu nhạt, trong thánh khiết lại mang theo một chút hương vị câu dẫn người.

Tống Diệu Ngữ không kinh sợ, nàng biết kinh sợ cũng vô dụng.

Hơn nữa, nàng biết Chu Mộc không dám thật sự động tới mình.

Bản thân vị thánh nữ Nhân Hoàng điện này xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Chu Mộc có thể hoàn toàn trốn được sao?

“Ngươi muốn thế nào” Tống Diệu Ngữ bình tĩnh nói.

Chu Mộc nghe vậy, khẽ nhíu mày.

Nói thật, dáng vẻ của Tống Diệu Ngữ này, thật sự làm cho người ta muốn ức hiếp một chút.

Nhưng hắn thật sự không dám ra tay.

Lỡ như xảy ra sai lầm gì, vậy phiền phức của hắn sẽ rất lớn.

Cho nên, Chu Mộc nói thẳng “Thánh nữ điện hạ, ta cũng không nói dối.”

“Nếu ngươi có thể lập lời thề thiên đạo, thề không nói ra chuyện ta còn có rồng vàng khí vận, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”

Chu Mộc tự nhận là điều kiện của hắn đã xem như cực kỳ hợp lý.

Nhưng mà Tống Diệu Ngữ lại nói “Rồng vàng khí vận liên quan đến quá nhiều, thậm chí liên hệ tới cơ duyên và khí vận to lớn của Giới Trong Giới.”

“Đây không phải là thứ mà một tiểu tu sĩ như ngươi có thể tiêu hóa.”

“Cho nên, lựa chọn tốt nhất của ngươi chính là chủ động giao ra rồng vàng khí vận.”

“Nhân Hoàng điện ta còn có thể tiếp nhận ngươi, thậm chí, ngươi còn có thể trở thành người hầu của điện hạ.”

Tống Diệu Ngữ nói chưa dứt lời.

Vừa nói ra lời này, lúc này đồng tử của Chu Mộc dựng thẳng lên, mang theo lãnh ý.

“Trở thành người hầu của truyền nhân Nhân Hoàng, ha, buồn cười đến cực điểm!”

“Biết vì sao Chu Mộc ta có thể lấy được rồng vàng khí vận không, bởi vì thiên mệnh của Giới Trong Giới do ta!”

Chu Mộc rất khó chịu.

“Thánh nữ điện hạ, ngươi đang cược ta không dám ra tay với ngươi sao?”

Tống Diệu Ngữ không nói một lời.

“A, nếu đã như vậy, vậy đây là ngươi ép ta.”

“Vạn Dược Bảo Thể, hẳn cũng là một loại đại dược nhân thể tuyệt thế nhỉ.”

Chu Mộc chậm rãi đi về hướng Tống Diệu Ngữ.

Có thể nói, vị đứa con khí vận này sau khi bị Quân Tiêu Dao liên tiếp đả kích.

Tâm tính không nói hoàn toàn vặn vẹo, nhưng đã không phải loại hình tượng quang minh chính đại nữa.

Chỉ cần là chuyện có lợi cho mình, hắn đều làm ra được.

Mà mọi thứ này chỉ là vì, muốn rửa nỗi nhục trước kia, trả thù Quân Tiêu Dao!

Nhìn thấy Chu Mộc tiến lên, trong ánh mắt toát ra một loại ánh sáng đáng sợ.

Tống Diệu Ngữ cắn môi, sau đó nhắm hai mắt lại.

Có lẽ....

Như vậy cũng tốt nhỉ.

Chết trong tay tiểu tu sĩ này.

Dù sao, cho dù không phải như thế.

Kết cục ngày sau của nàng cũng không khác Chu Mộc nói lắm.

Chẳng qua là trở thành lô đỉnh và thị thiếp của Sở Tiêu.

Thật ra ngoại giới nói không sai.

Vạn Dược Bảo Thể của nàng chính là vì thành toàn Sở Tiêu, ở thời khắc mấu chốt, giúp hắn đột phá.

Đến lúc đó, một thân tu vi của nàng đều có có thể đánh mất.

Nhưng không có cách nào, thân là thánh nữ Nhân Hoàng điện. Đây là số mệnh mà nàng gánh vác, tuy rằng bi thảm, nhưng không thể thay đổi.

Nghĩ đến đây, Tống Diệu Ngữ lại cảm thấy, đây cũng chưa chắc không phải một loại giải thoát.

Nhưng mà đúng lúc này, một âm thanh thản nhiên bỗng nhiên truyền đến.

“Một vở kịch thật thú vị.”

“Nhưng mà, cũng nên kết thúc rồi.”

Bình Luận (0)
Comment