Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2800 - Chương 2800 - Tử Huyền Niết Cổ Liên, Tiễn Tài Đồng Tử

Chương 2800 - Tử Huyền Niết Cổ liên, tiễn tài đồng tử
Chương 2800 - Tử Huyền Niết Cổ liên, tiễn tài đồng tử

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nghe thấy âm thanh quen thuộc, vẻ mặt Chu Mộc kịch biến, da đầu giống như nổ tung.

Ánh mắt hắn nhìn về phía sau Tống Diệu Ngữ.

Một bóng dáng áo trắng đi tới từ thông đạo bên kia.

“Quân Tiêu Dao!”

Huyết sắc trên mặt Chu Mộc vèo cái thối lui, hiện ra một loại trắng bệch.

Đối với Quân Tiêu Dao, hắn đã sinh ra một loại bóng ma bản năng.

Thậm chí, cho dù đối mặt với Tống Diệu Ngữ, hắn cũng không có loại cảm giác này.

Tuy rằng thân phận Tống Diệu Ngữ bất phàm, nhưng tốt xấu hắn còn có thể thương lượng một chút.

Nhưng Quân Tiêu Dao quá mức thần bí, quá mức siêu nhiên.

Hắn làm cho người ta không nhìn thấu, giống như đang đối mặt một loại sợ hãi không biết.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao bình tĩnh, vân đạm phong khinh, mỉm cười nói: “Chu Mộc, đại lễ này của ngươi, tặng ta mà có chút giật mình đó.”

Thật sự, Quân Tiêu Dao có chút bất ngờ.

Loại bất ngờ này, không chỉ số mệnh kim long thật sự chiếm cứ trong hư không.

Còn có đóa tiên liên màu tím trong tiên trì kia.

Nhãn giới Chu Mộc không cao, không biết đó là cái gì.

Nhưng Quân Tiêu Dao biết.

Tiên liên màu tím kia tên là Tử Huyền Niết Cổ liên.

Cho dù trong bán tiên dược cũng là tồn tại cực kỳ trân quý.

Thậm chí nghe đồn, nếu Tử Huyền Niết Cổ liên thật sự sinh trưởng hoàn chỉnh, có thể so với tiên dược!

Chỉ là trước mắt, Tử Huyền Niết Cổ liên này tuy rằng có chứa tiên ý, nhưng còn chưa đạt tới cấp tiên dược.

Nhưng ở trong bán tiên dược cũng là cực phẩm tuyệt đối.

Rồng vàng khí vận cộng thêm Tử Huyền Niết Cổ liên.

Chu Mộc này quả thật tặng hắn một phần đại lễ kinh người.

Nghe thấy lời nói của Quân Tiêu Dao, vẻ mặt Chu Mộc trầm xuống.

Làm sao hắn không biết ý tứ trong lời nói của Quân Tiêu Dao.

Đây là hoàn toàn xem như hắn tặng tài đồng tử!

Về phần Tống Diệu Ngữ, lúc Quân Tiêu Dao xuất hiện, ánh mắt đã dừng trên người hắn.

Trong ánh mắt nàng mang theo suy tư.

“Quân Tiêu Dao....”

Trong lòng Tống Diệu Ngữ thì thào tự nói.

Nhãn cầu Chu Mộc mang theo tơ máu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.

Hắn không ngờ, không chỉ là Tống Diệu Ngữ đi theo phía sau hắn.

Quân Tiêu Dao vậy mà cũng đi theo.

Nếu để hắn tiêu hóa cơ duyên ở đây, hắn tuyệt đối nắm chắc chiến một trận với Quân Tiêu Dao.

Nhưng hiện tại, hắn còn chưa tiêu hóa cơ duyên, lúc này chống lại Quân Tiêu Dao, tình huống không ổn lắm.

“Quân Tiêu Dao, ngươi thật sự cho rằng ngươi ăn chắc ta sao?”

Âm thanh của Chu Mộc mang theo khàn khàn trầm thấp.

Tuy rằng tu vi thực lực hiện giờ của hắn còn lâu mới là đối thủ của Quân Tiêu Dao.

Nhưng đừng quên, hắn có thể dẫn động đại thế nơi này.

Thậm chí ngay cả Tống Diệu Ngữ cũng bị hắn trấn áp.

“Nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành, cũng nên xuống sân hạ màn rồi.”

Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu không muốn nói thêm gì nữa.

Hắn trực tiếp ra tay, pháp tắc đan xen, trực tiếp phá tung tràng vực kia.

Ngay lập tức, Tống Diệu Ngữ khôi phục sức hành động.

Nàng lui sang một bên, nhìn Quân Tiêu Dao, không nói cái gì.

Quân Tiêu Dao, đây xem như cứu nàng một mạng sao?

Nhìn thấy hành động của Quân Tiêu Dao, ánh mắt Chu Mộc lại trầm xuống.

Lần thứ hai hắn thúc giục rồng vàng khí vận trong thức hải, sau đó sinh ra cộng minh với bản nguyên rồng vàng khí vận ở đây.

Trong hư không chung quanh, phù văn càng phiền phức hơn hiển hóa ra.

Một luồng lực tràng vực càng thêm khủng bố trấn áp xuống.

Có thể nói, luồng sức mạnh này, cho dù là Hỗn Độn Đạo Tôn, thậm chí một vài Chuẩn Đế thực lực hơi thấp cũng bị nghiền nát thành sương máu.

Nhưng mà, ánh mắt Quân Tiêu Dao thản nhiên.

Tuy rằng thân hình hắn thon dài như trúc, nhưng có một loại sức mạnh mênh mông khủng bố khiến cho hư không cũng nổ tung.

Sức mạnh mênh mông mãnh liệt mà ra, xông thẳng lên trời.

Khí huyết xuyên ngang ra, bí mật mang theo đại đạo thần huy lấp lóe.

“Đây.... Đây là....”

Chu Mộc nhìn, ánh mắt dại ra!

Cho dù nhãn giới hắn không cao đi nữa, cũng hiểu được tình huống Quân Tiêu Dao trước mắt, là xảy ra chuyện gì.

“Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai!”

Chu Mộc hoảng sợ thất thanh!

Cho dù trước đó Quân Tiêu Dao yêu nghiệt như thế nào đi nữa, hắn cũng không khiếp sợ như thế.

Nhưng hiện tại, hắn thật sự đã tê rần, cả người giống như tượng đất đứng thẳng bất động.

Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai!

Loại thể chất cấp truyền thuyết này xuất hiện ở trước mắt hắn, hắn có thể không ngơ sao?

Chả trách hắn luôn cảm giác, Quân Tiêu Dao là một núi lớn không thể vượt qua.

Buồn cười.

Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, nếu dễ vượt qua như vậy, vậy thì không gọi là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai rồi.

Mà suy tư và nghi hoặc trong mắt Tống Diệu Ngữ nháy mắt sáng tỏ.

Là người đó!

Hắn vậy mà đến Giới Trong Giới!

Ánh mắt Quân Tiêu Dao bình thản không gợn sóng nhìn Chu Mộc, không có bất kì cảm xúc.

Hắn chỉ là một con chuột tầm bảo, một người công cụ, nếu cơ duyên đã lấy được.

Vậy hắn cũng không cần thiết tồn tại.

Về phần khu vực này, với thực lực của Quân Tiêu Dao, đương nhiên không có bất kì vấn đề.

Hắn trực tiếp ra tay, đại đạo thần huy lóe ra, lực pháp tắc mênh mông, giống như đại dương mênh mông.

Tràng vực gì đều bị phá hư.

Một màn này Tống Diệu Ngữ nhìn thấy, đồng tử đều ngưng đọng.

Không hổ là vị đã đánh cho Sở Tiêu chật vật!

“Dừng tay, Quân Tiêu Dao, tốt xấu ngươi cũng là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.”

“Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh, vậy thả ta đi, chờ ta ngày sau quật khởi tái chiến, ngươi có sức lực đó không!?”

Chu Mộc đang gào thét, không cam lòng cứ như vậy ngã xuống. Hắn vừa mới tìm được bản nguyên rồng vàng khí vận, chính là thời điểm hắn quật khởi.

Đối với một người mà nói, nỗi hận lớn nhất cũng không phải là không có hy vọng.

Mà là đồng thời đang nhìn thấy hy vọng, nháy mắt đã bị hủy diệt.

Loại tuyệt vọng này khó có thể đánh giá.

Đối với điều này, Quân Tiêu Dao chỉ phun ra hai chữ.

“Ngây thơ.”

Bình Luận (0)
Comment