Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bốp!
Quân Tiêu Dao đánh xuống một chưởng.
Chu Mộc bị đánh thành sương máu, ngay cả nguyên thần cũng không thể thoát đi.
Đồng thời, có một đường kim mang chui ra từ trong nguyên thần Chu Mộc thoát phá, bị Quân Tiêu Dao bóp lấy.
Rõ ràng là rồng nhỏ màu vàng kia.
“Chính là thứ này sao?”
Quân Tiêu Dao đánh giá rồng nhỏ màu vàng trong tay, lẩm bẩm.
Lúc này, bản nguyên rồng vàng khí vận kia cũng nhốn nháo.
Nhưng mà, nó cũng không thể làm gì.
Nó chỉ là bản nguyên khí vận cụ thể hóa hiện ra mà thôi.
Chu Mộc còn chưa hoàn toàn lấy được nó, tự nhiên không lấy được khí vận thêm vào.
Về phần rồng nhỏ màu vàng này, tuy rằng cũng có khí vận thêm vào, nhưng hiển nhiên không thể so sánh với bản nguyên rồng vàng khí vận chân chính.
Hơn nữa quan trọng là, khí vận của Quân Tiêu Dao cũng không kém, dù sao thu gặt nhiều đứa con thiên mệnh, đứa con thế giới, đứa con khí vận như vậy.
Chỉ dựa vào sự phù hộ của rồng nhỏ màu vàng này, còn không thể làm cho Chu Mộc, trốn thoát khỏi ma chưởng của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao là một hộ cắt rau hẹ chuyên nghiệp thuần thục.
Nhìn thấy người sở hữu rồng vàng khí vận nguyên bản này, giống như đập ruồi bọ, bị Quân Tiêu Dao một chưởng đập chết.
Tống Diệu Ngữ bên cạnh, trong ánh mắt cũng toát ra một chút ngưng trọng.
Không có cách, thân phận vị nam tử áo trắng trước mắt này, làm cho nàng không thể không thận trọng.
Dù sao lai lịch của hắn kinh thiên.
Về phần Quân Tiêu Dao giống như không chú ý tới Tống Diệu Ngữ.
Hắn đi đến bên tiên trì, nhìn đóa tiên liên màu tím ở giữa tiên trì kia.
Hoa sen tổng cộng mười tám cánh hoa, giống như tử ngọc tạo hình mà thành, lượn lờ tử khí và sương khói.
Vô cùng kỳ mỹ, xa hoa, tản mát ra một khí tức thơm cực kỳ ngào ngạt.
“Tử Huyền Niết Cổ liên, nhưng mà có vẻ vẫn chưa sinh trưởng hoàn toàn, không thể xem như tiên dược chân chính, nhưng tuyệt đối mạnh hơn bán tiên dược bình thường.”
Quân Tiêu Dao nói xong, trực tiếp ngắt lấy Tử Huyền Niết Cổ liên.
Tống Diệu Ngữ chỉ nhìn, cũng không có bất kì động tác nào.
Trước đó, ở ngoài bí cảnh Huyền Không.
Tống Diệu Ngữ nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã có nghi hoặc.
Mà hiện tại, sau khi Quân Tiêu Dao lộ ra thể chất Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.
Nếu nàng không biết thân phận thật sự của Quân Tiêu Dao.
Vậy xấu hổ cho thân phận thánh nữ Nhân Hoàng điện của nàng.
Mà Tống Diệu Ngữ có nghe nói thực lực của vị đó.
Tuy rằng hiện tại Giới Trong Giới đều đang truyền, truyền nhân Nhân Hoàng Sở Tiêu ưu tú cỡ nào, xuất sắc ra sao.
Nhưng chỉ có người nội bộ biết được, Sở Tiêu khi đó chật vật đến mức nào.
Quả thực giống như là chó nhà có tang, được Nhân Hoàng điện thu nạp.
Mà làm cho Sở Tiêu vị truyền nhân Nhân Hoàng này chật vật không chịu nổi.
Chính là Thiếu chủ đế tộc Vân thị, Vân Tiêu!
Cũng chính là người trước mắt nàng!
Cho nên, Tống Diệu Ngữ cũng không có động tác gì, càng không có ý tưởng tranh đoạt Tử Huyền Niết Cổ liên với Quân Tiêu Dao.
Cho dù nàng là thiên kiêu cấp phá cấm, cũng không có năng lực kia!
Quân Tiêu Dao ngắt lấy Tử Huyền Niết Cổ liên.
Có thứ này, cho dù Quân Tiêu Dao trực tiếp luyện hóa, hay là dùng để luyện đan đều không tệ.
Sẽ khiến cho nhục thân của hắn tiến thêm một bước nữa.
Có thể nói, so với việc bản thân Quân Tiêu Dao đi tìm cơ duyên.
Cơ duyên mà những đứa con khí vận mang đến cho hắn, mới là lớn nhất.
“Thiếu chủ Vân thị, trăm nghe không bằng một thấy, quả thực khiến Diệu Ngữ kinh ngạc đó.”
Tống Diệu Ngữ mở miệng, mâu quang bình tĩnh, phong tư sở sở.
“Xem ra ngươi đã biết.”
Lời nói Quân Tiêu Dao cũng bình tĩnh.
Tống Diệu Ngữ nhận ra thân phận của hắn, hắn cũng không bất ngờ.
Tuy rằng cái tên Quân Tiêu Dao này, ở Giới Trong Giới người biết đến không nhiều lắm.
Nhưng Tống Diệu Ngữ là thánh nữ Nhân Hoàng điện, tin tức nắm trong tay, đương nhiên không phải người bình thường có thể so sánh.
“Thiếu chủ Vân thị nổi tiếng Giới Hải, muốn không biết cũng khó.”
“Nhưng mà, không ngờ, thiếu chủ Vân Tiêu lại lặng yên không một tiếng động tới Giới Trong Giới.” Tống Diệu Ngữ nói.
“Là thánh địa của Giới Hải đương nhiên làm cho người ta hướng tới.” Quân Tiêu Dao thản nhiên cười nói.
Tống Diệu Ngữ biết, đây chẳng qua là lời khách sáo.
Quân Tiêu Dao là chủ của vũ trụ trẻ tuổi nhất Giới Hải, nắm trong tay một vũ trụ Huyền Hoàng to như vậy.
Giới Trong Giới này hắn thật sự không nhất định để ý.
Hơn nữa quan trọng nhất là, Nhân Hoàng điện chỗ nàng ở và Quân Tiêu Dao, có vẻ không xem như vui vẻ gì.
“Thiếu chủ Vân Tiêu cũng biết, rồng vàng khí vận này đến đây quá nhiều, liên quan tới bố cục khí vận của Giới Trong Giới.” Tống Diệu Ngữ nói.
Lời này cũng rất ý vị thâm trường.
Đưa ra tầm quan trọng của rồng vàng khí vận.
Nếu Quân Tiêu Dao lấy được, vậy không thể thiếu sẽ có một chút phiền toái.
Trái lại Quân Tiêu Dao cũng không để ý, thản nhiên nói: “Cho nên, thánh nữ muốn kêu ta tặng rồng vàng khí vận này cho Nhân Hoàng điện?”
“Diệu Ngữ không nói như vậy.” Tống Diệu Ngữ rũ mắt nói.
“Thật à?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy.
Không biết vì sao, Tống Diệu Ngữ tự hỏi, tâm tư của nàng rất tinh tế rồi.
Nhưng đối mặt với ánh mắt của công tử áo trắng này, nàng luôn luôn một loại cảm giác bị nhìn thấu từ trong ra ngoài.
“Đó là đương nhiên, mới vừa rồi Thiếu chủ coi như là cứu tính mạng của Diệu Ngữ, bằng không sợ là Diệu Ngữ sẽ gặp phải độc thủ của người nọ.”
Thật ra trong lòng Tống Diệu Ngữ cũng có nghi hoặc.
Khi đó Quân Tiêu Dao có thể trực tiếp ngồi xem thánh nữ Nhân Hoàng điện như nàng ngã xuống.
Nhưng cố tình trực tiếp hiện thân, tương đương là gián tiếp cứu tính mạng của nàng.
Lấy quan hệ của Sở Tiêu và hắn.
Tống Diệu Ngữ không cảm thấy Quân Tiêu Dao sẽ có bất kì hảo cảm nào đối với nàng và Nhân Hoàng điện.
“Giai nhân như thánh nữ, nếu ngã xuống trong tay tiểu tốt vô danh đó thật sự cũng có chút đáng tiếc.” Quân Tiêu Dao nói.
“Nào có, Thiếu chủ quá khen rồi.” Tống Diệu Ngữ nói.
Nhưng mâu quang Quân Tiêu Dao thâm thúy, tiếp theo nói: “Huống hồ khi đó, ngươi tựa hồ cũng không sợ hãi cái chết.”
“Chẳng lẽ điều này đối với ngươi, là một loại giải thoát?”