Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao nói xong, chuẩn bị ra tay thu rồng vàng khí vận kia.
Không biết một câu cuối cùng của hắn đối với Tống Diệu Ngữ mà nói, là một sự bạo kích.
Nàng không muốn trở thành thiếp thất hoặc là phụ thuộc ai. Lại càng không muốn tu vi của mình, làm áo cưới cho Sở Tiêu.
“Vân Tiêu thiếu chủ, đợi đã!”
Rốt cục Tống Diệu Ngữ mở miệng nói.
Động tác Quân Tiêu Dao dừng một chút.
Đôi mắt xinh đẹp trong suốt của nàng thẳng tắp nhìn Quân Tiêu Dao, nói.
“Thiếu chủ cam đoan, có thể dùng lời thề thiên đạo thề sao?”
“Đương nhiên.” Quân Tiêu Dao thản nhiên cười.
“Vậy mục đích cuối cùng của Thiếu chủ ngươi là gì, đối phó Sở Tiêu?” Tống Diệu Ngữ hỏi.
Quân Tiêu Dao hơi bật cười nói.
“Sở Tiêu cơ á, ngươi không khỏi đánh giá hắn quá cao rồi.”
“Đừng nói Sở Tiêu, cho dù là Nhân Hoàng điện, thậm chí là cả thế lực Tam Hoàng, ở trong mắt ta cũng như vậy thôi.”
“Đối với ta, đây chẳng qua là một trò tiêu khiển thôi.”
Quân Tiêu Dao nói cũng không sai.
Sở Tiêu vốn là đứa con phiên bản mà hắn một tay dung túng ra.
Nếu hắn không muốn, Sở Tiêu không biết đã chết bao nhiêu lần.
Quân Tiêu Dao thuộc loại thả lưới dài, câu cá lớn.
Chờ đến cuối cùng lúc thu gặt Sở Tiêu, thu hoạch của hắn sẽ rất lớn.
Tống Diệu Ngữ cũng hết chỗ nói.
Hùng cứ Giới Trong Giới, thế lực Tam Hoàng uy chấn Giới Hải.
Ở trong mắt Quân Tiêu Dao lại xấu xa như thế.
Nhưng mà nghĩ đến thân phận của hắn, Tống Diệu Ngữ cũng bình thường trở lại.
Dù sao lúc trước, vị đó của đế tộc Vân thị, cũng từng đại náo thế lực Tam Hoàng, làm cho rất nhiều đại nhân vật của thế lực Tam Hoàng đều bất kham không thôi.
“Nói như vậy, thánh nữ đồng ý rồi.” Quân Tiêu Dao nói.
Tống Diệu Ngữ cúi đầu rũ mắt.
Hiển nhiên là ngầm thừa nhận.
“Vậy thì tốt....”
Quân Tiêu Dao không chần chờ gì.
Trực tiếp lập lời thề thiên đạo.
Tuy rằng lời thề thiên đạo với hắn mà nói, không khác gì câu chào hỏi.
Tiếp theo, hắn cho Tống Diệu Ngữ rồng vàng khí vận.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao tự mình thu rồng nhỏ màu vàng trên người Chu Mộc.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thật sự giao rồng vàng khí vận cho mình, cho dù Tống Diệu Ngữ thì trong lòng cũng cảm thấy có chút bất khả tư nghị.
Cơ duyên cỡ này đổi làm bất luận kẻ nào đều sẽ điên cuồng.
Kết quả Quân Tiêu Dao lấy ra, ngay cả ánh mắt cũng không chớp một chút.
Nhưng nàng không biết chính là.
Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, tuy rồng vàng khí vận cho Tống Diệu Ngữ.
Nhưng cuối cùng vẫn là của hắn.
Hắn muốn, đương nhiên có thể lấy lại.
Mà sau khi lấy được rồng vàng khí vận, Quân Tiêu Dao cũng muốn trồng xuống ấn ký cho Tống Diệu Ngữ.
Tuy rằng chính tai nghe thấy lời thề thiên đạo của Quân Tiêu Dao.
Nhưng là thánh nữ Nhân Hoàng điện, bị người khác trồng xuống ấn ký, trở thành nữ bộc.
Bản thân Tống Diệu Ngữ đều cảm thấy không thể tưởng tượng.
Nếu truyền ra ngoài, vậy càng không biết sẽ nổi lên bao nhiêu gợn sóng, cả Giới Trong Giới đều sẽ nổi lên sóng lớn.
Mặt Nhân Hoàng điện sẽ quét rác.
Quan trọng nhất là Sở Tiêu.
Biết nàng bị nam nhân khác, còn là nam nhân hắn hận nhất, trồng xuống ấn ký.
Sở Tiêu sẽ có phản ứng gì?
Hội nổi giận hay là điên cuồng?
Dù sao điều này đối với Sở Tiêu mà nói, có thể xem như một nhục nhã thật lớn.
Nhưng cho dù như thế nào, nghĩ đến những điều này, tâm trạng của Tống Diệu Ngữ đúng là có chút bình tĩnh.
Nàng vốn sẽ không muốn trở thành của riêng của Sở Tiêu.
Nếu Nhân Hoàng điện chỉ là đơn thuần để nàng phụ tá Sở Tiêu, trở thành phụ tá đắc lực của hắn.
Tống Diệu Ngữ tuyệt đối sẽ nghiêm túc thực hiện chức trách thánh nữ của mình.
Nhưng, trở thành của riêng, lô đỉnh của Sở Tiêu, đây không phải vận mệnh mà Tống Diệu Ngữ muốn nhận.
Nàng không cam lòng.
Mà hiện tại nàng cũng phản kháng.
Về phần kết quả như thế nào, vậy mặc cho số phận.
Quá trình trồng xuống ấn ký rất ngắn ngủi.
Rất nhanh đã hoàn thành.
Sau khi hoàn thành, Tống Diệu Ngữ nhìn về phía nam nhân áo trắng tuyệt thế tuấn tú trước mặt.
Đáy lòng đúng là có một loại cảm giác không tự chủ được kính sợ, giống như muốn phủ phục dưới chân hắn.
Đây là một loại ảo giác.
Nhưng Quân Tiêu Dao quả thật đã có thể chi phối sống chết của nàng.
Nhưng mà ít nhất, Quân Tiêu Dao sẽ không biến nàng thành lô đỉnh, cũng sẽ không ép khô tu vi của nàng.
So với thần phục Sở Tiêu, tốt hơn nhiều lắm.
“Chủ nhân.”
Tống Diệu Ngữ rũ mắt, vuốt cằm nói với Quân Tiêu Dao.
Một màn này nếu để cho người khác nhìn thấy, tuyệt đối sẽ rung động.
Nếu làm cho tu sĩ Nhân Hoàng điện nhìn thấy, da đầu sẽ nổ tung.
Thánh nữ Nhân Hoàng điện cao quý tuyệt lệ thận trọng của bọn họ, lại có thể gọi người khác là chủ nhân?
Đây quả thực giống như giấc mơ.
Ngay cả Quân Tiêu Dao cũng hơi sửng sốt.
Hắn còn tưởng rằng, vị thánh nữ Nhân Hoàng điện Tống Diệu Ngữ này, trở thành nữ hầu của hắn, còn sẽ cảm thấy thẹn, thận trọng, không thích ứng gì đó.
Hiện tại xem ra, Tống Diệu Ngữ vẫn rất thức thời.
Có lẽ là bởi vì bản thân Tống Diệu Ngữ, đối với Sở Tiêu và Nhân Hoàng điện, cũng có bất mãn nhỉ.
Cho nên quá trình thu phục thuận lợi một cách không ngờ.
“Ta thích hợp tác với người thông minh.”
“Đúng rồi, về chuyện rồng vàng khí vận, trước tiên ta nói một chút vậy.” Quân Tiêu Dao nói.
Tống Diệu Ngữ hơi vuốt cằm, không có bất kì giấu diếm, cũng nói tình huống mà nàng biết cho Quân Tiêu Dao.
Con rồng khí vận chính là hạch ngưng tụ khí vận Giới Trong Giới thể hiện.
Người có thể lấy được con rồng khí vận, đều có thể được chia khí vận của Giới Trong Giới.
“Hơn nữa con rồng khí vận không chỉ có một con.”
Tống Diệu Ngữ giải thích.
“Không chỉ có một con.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ một tia kỳ dị.
Điều này trái lại hơi ngoài dự đoán của hắn.