Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đúng vậy, Giới Trong Giới có tứ đại giới vực đông tây nam bắc gì đó.”
“Mà tứ đại giới vực, mỗi nơi sẽ ngưng tụ ra một con rồng khí vận.”
“Rồng vàng khí vận trước mắt này, chính là con rồng khí vận của Bắc Thiên giới vực.”
“Còn lại ba phương giới vực, có lẽ còn có ba con rồng khí vận.”
“Sự xuất hiện của con rồng khí vận, cũng đại biểu cho, liên quan đến đại cơ duyên của Giới Trong Giới, có khả năng sắp sửa hiện thế.”
“Nhân Hoàng điện của ta cũng có một vài ghi chép, khi bốn con rồng khí vận đồng loạt hiện thế, đó là thời điểm cơ duyên to lớn xuất hiện.”
Lời nói của Tống Diệu Ngữ làm cho ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi sáng ngời.
Ba đại giới vực còn lại, còn có ba con rồng khí vận.
Đó chẳng phải là nói, còn có ba gốc rau hẹ xanh mượt chờ hắn đi thu gặt?
Chỉ riêng Chu Mộc, niềm vui bất ngờ mang đến Quân Tiêu Dao đã không ít rồi.
Tử Huyền Niết Cổ liên, rồng vàng khí vận, còn vác tới Tống Diệu Ngữ vị thánh nữ Nhân Hoàng điện này.
Có thể nói là thu hoạch đầy ắp.
Người sở hữu ba con rồng khí vận còn lại, sẽ mang đến cho hắn niềm vui bất ngờ gì?
Trong lòng Quân Tiêu Dao bỗng nhiên có chút mong đợi.
“Giới Trong Giới này quả nhiên là phúc địa của ta.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ nói.
Nhìn thấy vẻ mặt của Quân Tiêu Dao, Tống Diệu Ngữ đã biết, hắn khẳng định đang chú ý đến ba con rồng khí vận khác.
Nhưng mà nghĩ đến Chu Mộc cũng thê thảm như thế.
Ba đứa con của thế giới khác có thể lấy được con rồng khí vận, phỏng chừng kết cục cũng không tốt hơn bao nhiêu.
“Hắn quả thực như trong lời đồn....”
Trong lòng Tống Diệu Ngữ cũng không khỏi cảm thán. Trăm nghe không bằng một thấy.
Vị Thiếu chủ Vân thị này danh bất hư truyền!
“Được rồi, xem ra sau này, chúng ta còn có rất nhiều cơ hội hợp tác.”
“Nhưng mà trước mắt, ta cần một chút đồ vật trên người ngươi.” Quân Tiêu Dao ngược lại nói.
“Thứ gì.” Tống Diệu Ngữ hỏi.
Nàng không nghĩ lung tung.
Với tính cách lạnh lùng nhạt nhẽo của vị công tử áo trắng trước mặt.
Sợ là nàng chủ động xáp lại, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không có cảm giác gì.
“Chẳng qua vài giọt máu thôi, nuôi dưỡng Tử Huyền Niết Cổ liên lấy được.” Quân Tiêu Dao nói.
Có sẵn Vạn Dược Bảo Thể ở đây, không lợi dụng một chút, vậy thật sự là phung phí của trời.
Hơn nữa hắn cũng không để ý Tống Diệu Ngữ kháng cự.
Lời thề thiên đạo đối với hắn vô dụng, cũng chứng minh ấn ký của hắn, có thể luôn trói buộc Tống Diệu Ngữ.
Tống Diệu Ngữ đợt này là cho không hắn.
Trái lại Tống Diệu Ngữ không từ chối.
Quân Tiêu Dao ngay cả rồng vàng khí vận cũng sảng khoái cho nàng như thế.
Nàng cũng không đến mức vì vài giọt máu mà rối rắm.
Tống Diệu Ngữ lắc lư tay ngọc, từ trong không gian pháp khí lấy ra một bình sứ nho nhỏ, bên trong có máu của nàng.
“Mỗi tháng ta đều sẽ có chút máu, được ta thu thập ở đây.” Tống Diệu Ngữ nói.
Quân Tiêu Dao nghe vậy, biểu cảm hơi dừng một chút.
Ánh mắt hơi cổ quái.
Cái này....
Tống Diệu Ngữ thoảng khôi phục tinh thần, cũng đã nhận ra nghĩa khác trong lời nói của bản thân.
Khuôn mặt xinh đẹp như tuyết của nàng đụng vào là vỡ, bản năng hiện lên một tia ửng đỏ, nói: “Thói quen của ta mỗi tháng đều sẽ ngưng luyện ra một chút máu, dùng để luyện đan chế thuốc.”
“Khụ, thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao vội ho một tiếng.
Nhận bình máu.
“Đúng rồi, chuyện của ta, tạm thời không cần nói với Nhân Hoàng điện.” Quân Tiêu Dao bổ sung nói.
Kế tiếp, nếu như có thể, hắn còn muốn thu gặt người sở hữu của con rồng khí vận khác.
......
Nếu như bị đám thế lực Tam Hoàng của Nhân Hoàng điện biết được.
Tuy rằng hắn không sợ, nhưng chung quy là sẽ có chút phiền phức, có chút bó tay bó chân.
Tuy rằng chuyện hắn đến Giới Trong Giới, sớm muộn gì cũng sẽ biết được.
Nhưng biết muộn một ngày, hắn có thể có thêm một chút không gian tự do phát huy.
“Diệu Ngữ biết.” Tống Diệu Ngữ khẽ gật đầu.
Tuy rằng nàng và Quân Tiêu Dao là lợi dụng lẫn nhau.
Quân Tiêu Dao lợi dụng nàng nhằm vào Nhân Hoàng điện và Sở Tiêu.
Nàng lợi dụng Quân Tiêu Dao, muốn thoát khỏi vận mệnh lô đỉnh của bản thân.
Nhưng cho dù như thế nào, hiện tại Quân Tiêu Dao chung quy là chủ nhân của nàng.
Tính mạng của nàng, nắm giữ trong tay Quân Tiêu Dao.
Mệnh lệnh của Quân Tiêu Dao, nàng tự nhiên cũng muốn vâng theo.
Sau khi thương lượng một vài chi tiết, Tống Diệu Ngữ rời đi trước.
“Thu hoạch một chuyến này trái lại khá tốt.”
“Có quân cờ Tống Diệu Ngữ này, hướng đi và tình huống của Nhân Hoàng điện, ta đều có thể nắm giữ trước tiên.
“Tiên cơ ở trong tay ta, ta sẽ có thể nhằm vào, từ đó bố cục trước.”
“Sở Tiêu à Sở Tiêu, tuy ngươi từ Ma Tước bay lên ngọn cây biến thành phượng hoàng.”
“Nhưng ở trong mắt ta vẫn chỉ là diều mà thôi.”
“Mà dây diều ở trong tay ta.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Sở Tiêu là trò tiêu khiển của hắn, hiện tại, còn chưa tới thời khắc thu gặt cao triều nhất.
···
Ầm ầm ầm!
Không biết thời gian qua bao lâu.
Ngoài bí cảnh Huyền Không, hư không chấn động, có dao động truyền ra.
“Bí cảnh sắp đóng rồi.”
Cường giả thế lực khắp nơi dừng ở bên ngoài, ánh mắt đều ngưng đọng.
Rất nhiều người bọn họ, trong lòng đều có chờ mong và bất an.
Hy vọng đệ tử nhà mình đừng ngã xuống ở bí cảnh Huyền Không.
Nếu có thể tìm được một vài cơ duyên truyền thừa, vậy càng tốt.
“Hừ, lần này, không biết Thư viện Truyền Thừa, lại có mấy người có thể sống đi ra....”
Bàng Mạc trưởng lão của thư viện Tam Hoàng lạnh lùng hừ một tiếng, khóe miệng cong lên một tia cười khẩy khinh thường.
Với hắn, thất kiệt của thư viện Tam Hoàng, ở trong bí cảnh Huyền Không, sớm muộn gì đều sẽ đụng phải người của Thư viện Truyền Thừa.
Mà có vị thiên kiêu cấp phá cấm Kiếm Vạn Tuyệt ở đây.
Thư viện Truyền Thừa có thể trở mình gây lên sóng gió sao?
Theo thời gian qua đi.
Một vài thiên kiêu bắt đầu từ trong bí cảnh Huyền Không truyền tống ra.
Nhân số ít hơn phân nửa so với khi tiến vào.