Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2815 - Chương 2815 - Chém Giá Khách Hàng

Chương 2815 - Chém giá khách hàng
Chương 2815 - Chém giá khách hàng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Rất nhiều người cũng đều muốn biết, thiếu chủ Giang gia này rốt cuộc là gặp vận cứt chó, hay là thật sự một tiếng hót làm người kinh ngạc?

Đổ thạch thịnh hội lần này không thể nghi ngờ là sân khấu tốt nhất để giám định năng lực Giang Dật.

Mà địa điểm tổ chức Đổ thạch thịnh hội tự nhiên cũng ở Tây Cực cổ thành.

Lúc này, ở bên ngoài Tây Cực cổ thành, một chiếc phi thuyền độ không bay tới.

Tự nhiên là nhóm người Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao đứng trên boong tàu, ánh mắt trông về nơi xa.

Toàn bộ Tây Cực cổ thành vô cùng rộng lớn, được xây dựng trên một viên tinh thần.

Tường thành rộng lớn cổ xưa, nguy nga vô cùng, bên trên có từng điểm kim quang lập loè, lại pha trộn rất nhiều bảo liệu hi hữu.

Hơn nữa còn có đủ loại trận văn lập loè, làm cho cả thành trì nguy nga hùng vĩ.

“Không hổ là thành trì nguyên thuật thế gia xây dựng.”

Quân Tiêu Dao hờ hững nói.

Tuy trong mắt hắn, cổ thành này cũng chỉ có vậy.

Nhưng đối với thế lực khác, đây đã là bút tích rất lớn rồi.

Chỉ có thể nói, Nguyên sư vẫn là chức nghiệp rất kiếm tiền, không kém hơn luyện đan sư, luyện khí sư.

Mà có lẽ vì Đổ thạch thịnh hội sắp mở.

Xung quanh Tây Cực cổ thành cũng có vô số dòng người qua lại.

Đủ loại phi thuyền, lâu thuyền khổng lồ lơ lửng ngừng ở bến tàu.

“Quân công tử, ta cũng có chỗ trú ngụ ở Tây Cực cổ thành, nếu công tử không ngại, có thể đến đó dừng chân.” Hách Nhân nói.

“Được.”

Quân Tiêu Dao nói.

Đổ thạch thịnh hội tiếp theo đây, thiếu chủ Giang gia chắc hẳn cũng sẽ tham gia.

Đến lúc đó là Quân Tiêu Dao có thể nhìn thấy kết quả rồi.

Sau đó, đám người Quân Tiêu Dao tiến vào Tây Cực cổ thành.

Trong cổ thành rộng lớn vô cùng, liếc mắt không nhìn đến cuối, cung khuyết chằng chịt, cung điện liên miên.

Có đủ loại cửa tiệm, hàng rong rao hàng bên đường.

Còn có đủ loại Thần nguyên, Tiên nguyên, Nguyên thạch cổ xưa, bảo bối kỳ lạ, vân vân.

Dù là tu sĩ kiến thức rộng rãi đi vào đây cũng sẽ hoa mắt.

Loại thiếu nữ chưa trải sự đời như Lạc Lạc càng là xem không kịp nhìn.

Những việc trải qua trong khoảng thời gian bên cạnh Quân Tiêu Dao.

Còn thú vị hơn nhân sinh nàng cộng lại khi trước.

Rất nhanh, Hách Nhân mang Quân Tiêu Dao vào dừng chân trong một khách điếm.

Trong đó có Tụ Linh trận tự nhiên, là một nơi đặt chân không tệ.

Lão bản khách điếm nhìn thấy Hách Nhân thì cười híp mắt, vô cùng khách khí.

Nhưng làm hắn kinh ngạc là, vị tôn tử cướp lớn nổi danh này thế mà lại vô cùng nhiệt tình với một công tử áo trắng.

Thậm chí cảm giác cho người ta có một loại nịnh nọt.

Điều này làm cho lão bản khách điếm cũng kinh hãi không thôi.

Hắn tự nhiên cũng không dám hỏi thăm gì nhiều, nhưng hiển nhiên cũng biết, công tử áo trắng này cực kỳ bất phàm.

Khách điếm đưa sương phòng tốt nhất cho Quân Tiêu Dao.

Mà đám người Lạc Lạc không chịu nổi yên tĩnh, vào một cổ thành phồn hoa như thế, tự nhiên muốn ra ngoài đi dạo.

Quân Tiêu Dao trái lại cũng không ngăn cản, bảo Kiếm Vạn Tuyệt đi the.

Tây Cực cổ thành phồn hoa vô cùng.

Mà ở trung tâm cổ thành là một mảnh phường thị vô cùng náo nhiệt.

Đủ quán hàng rong ở đây rao hàng, rất nhiều tu sĩ, người tầm bảo đều là dáng vẻ mặt đầy phong trần mệt mỏi.

Nhưng ở đây, bình thường không ai dám gây chuyện.

Đã từng xảy ra chuyện quý công tử của một vài đại thế lực muốn ép mua ép bán.

Kết quả chủ hàng rong nhìn qua vẻ mặt phong trần mộc mạc trực tiếp bộc phát tu vi Chuẩn Đế, một tát đem chụp chết hắn.

Cho nên, ở nơi này, bình thường không ai dám xằng bậy.

Lạc Lạc ôm Nguyên Bảo đi dạo trong phường thị.

Còn Kiếm Vạn Tuyệt cũng đi tìm một vài tài liệu thần tiên liệu, muốn lần nữa ưu hoá bội kiếm của mình.

Mà đúng lúc này.

Nguyên Bảo trong ngực Lạc Lạc dường như chợt cảm ứng được gì đó, kêu lên với Lạc Lạc, sau đó nhìn về một phía.

Nơi đó có một lão giả đang bày sạp.

Đều là các loại đồ vật hiếm lạ cổ quái, bao gồm một số Nguyên thạch chưa cắt ra, vân vân.

Nguyên Bảo kêu lên, có một tia bức thiết.

“Là có thứ gì sao?”

Lạc Lạc lẩm bẩm nói.

Nàng biết, Nguyên Bảo là thụy thú Tì Hưu, trời sinh có năng lực tầm bảo.

Có thể cảm giác được một số bảo bối.

Nàng tới trước sạp hàng.

Lão giả thấy thế, trên mặt lộ ra ý cười nói.

“Tiểu cô nương, muốn mua đồ gì, đồ chỗ ta không rẻ đâu, đều là thứ tốt sinh ra từ Tây Lăng thần khoáng...”

Lạc Lạc do dự, nhìn về phía Nguyên thạch.

Thứ Nguyên Bảo cảm ứng chính là thứ này.

“Cái này bán thế nào?” Lạc Lạc hỏi.

Lão giả thấy thế, trong mắt hiện lên một luồng tinh quang.

Lạc Lạc thoạt nhìn là loại nha đầu chưa từng trải sự đời.

Loại người này là chém giá tốt nhất.

Trong mắt hắn, quả thực là tồn tại như dê con béo mập.

“Cái này à, tuy không biết là cái gì, nhưng lại do ta thu mua giá cao từ chỗ một Nguyên sư, nghe nói là hắn phát hiện ở chỗ sâu trong Tây Lăng thần quặng.”

“Ừm, một vạn tiên nguyên.”

Lão giả nói lảm nhảm.

Hắn cũng không nói sai, khối Nguyên thạch chưa từng cắt này đúng là hắn thu mua từ trong tay một Nguyên sư.

Nhưng thu mua giá cao tự nhiên là gạt người.

Giá thu mua của hắn chỉ có mười viên tiên nguyên mà thôi.

Bây giờ lại muốn bán cho Lạc Lạc một vạn tiên nguyên.

Thu hoạch này coi như rất khiếp người, trực tiếp tăng giá một ngàn lần.

Lời của lão giả làm Lạc Lạc cắn môi.

Một vạn viên tiên nguyên, đây tuyệt đối không phải con số nhỏ.

Hơn nữa bởi vì Lạc Lạc không tiếp xúc với bên ngoài nhiều.

Cho nên cũng chẳng có tài sản gì.

Nhưng nàng lại không muốn tìm Quân Tiêu Dao xin xỏ.

Quân Tiêu Dao đã đủ chiếu cố nàng rồi, làm sao còn có thể để hắn tiêu tiền chứ.

Nhìn thấy dáng vẻ mặt mày rối rắm của Lạc Lạc, ý cười trên mặt lão giả vụt tắt.

Thì ra là nha đầu nghèo không có tiền.

“Cô nương, không có tiền thì đi giùm đi, thấp hơn một vạn tiên nguyên, không bán!” Lão giả nói.

Lạc Lạc cắn môi.

Dáng vẻ Nguyên Bảo vô cùng khát vọng, nàng không muốn làm nó thất vọng.

Lạc Lạc như hạ quyết tâm nói: “Vậy được, ta đi lấy tiền, khối đá này nhất định phải để lại cho ta.”

Ánh mắt lão giả sáng lên, nói: “Đương nhiên.”

Lạc Lạc vẫn chỉ có thể đi tìm Quân Tiêu Dao.

Đương nhiên, không phải trực tiếp xin, mà là mượn.

Về phần trả thế nào, Lạc Lạc không biết.

Nhưng nàng nguyện ý vì Quân Tiêu Dao làm bất cứ chuyện gì để trả nợ.

Tuyệt đối không quỵt tiền!

Bình Luận (0)
Comment