Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2821 - Chương 2821 - Thiếu Chủ Giang Gia Giang Dật, Đầy Đủ Yếu Tố

Chương 2821 - Thiếu chủ Giang gia Giang Dật, đầy đủ yếu tố
Chương 2821 - Thiếu chủ Giang gia Giang Dật, đầy đủ yếu tố

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau đó, bọn người Quân Tiêu Dao dưới sự dẫn dắt của Thái Thi Vận tiến về tổng bộ Thái gia ở Tây Cực cổ thành.

Tuy Tây Cực cổ thành do tam đại thế gia nguyên thuật nắm giữ nhưng tộc địa của tam đại thế gia nguyên thuật hiển nhiên không ở đây, chỉ có tổng bộ.

Tiếp đó, Thái Thi Vận cũng thiết yến khoản đãi bọn người Quân Tiêu Dao.

Cấp bậc lễ nghĩa có thể nói là làm không thể hơn được nữa.

Quân Tiêu Dao cũng âm thầm gật đầu, vị kiêu nữ Thái gia này đúng thật là biết cấp bậc lễ nghĩa, là nữ tử có mắt nhìn.

Hắn thích giao lưu với nữ nhân thông minh như thế này.

Thái Thi Vận nói một vài tin tức liên quan đến đổ thạch thịnh hội cho Quân Tiêu Dao, giải thích cho hắn.

“Quân công tử có biết gì về nguyên thật không?” Thái Thi Vận hỏi.

“Chưa từng nghe nói.” Quân Tiêu Dao nói đúng sự thật.

Lời này của hắn cũng là thật.

Thái Thi Vận âm thầm gật đầu, cũng không bất ngờ.

Đạo nguyên thuật, tuy là thiên môn nhưng cũng không phải tùy tiện thì có thể đọc lướt qua.

Cho dù là nàng, tuy có thiên phú dị bẩm trên phương diện nguyên thuật nhưng cũng chỉ có thể tính là có chút thành tựu.

Dù sao nàng vẫn cần phân tâm tu luyện, không phải một Nguyên sư thuần túy.

“Đổ thạch thịnh hội lần này, nếu Quân công tử như không ngại thì Thi Vận có thể chọn cho công tử một vài nguyên thạch khá có giá trị.” Thái Thi Vận khẽ mỉm cười nói.

“Không phải còn có Nguyên Bảo sao?”

Lạc Lạc ở một bên bỗng nhiên nháy mắt, hiếu kỳ hỏi.

Tỳ Hưu chính là loài trời sinh vô cùng mẫn cảm với bảo bối.

Thái Thi Vận nhìn Nguyên Bảo, trong đôi mắt đẹp cũng không nhịn được hiện lên ánh sáng khác lạ.

Đối với Nguyên sư, chỉ sợ không ai có thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của một con Tỳ Hưu.

Thậm chí, nhìn dáng vẻ khờ khạo của Nguyên Bảo, cho dù không phải Tỳ Hưu, đoán chừng cũng rất có thể mang đến niềm vui cho nữ tử.

Thái Thi Vận cũng kiên nhẫn giải thích.

“Tỳ Hưu đương nhiên là một loại thụy thú hiếm có, có cảm ứng đặc biệt đối với bảo bối.”

“Nhưng có một vài nguyên thạch, tiên nguyên lai lịch bí ẩn xa xưa tự có đủ loại huyền ảo, thậm chí có thể ngăn chặn nhìn trộm.”

“Tuy cảm giác của Tỳ Hưu rất nhạy bén nhưng chưa chắc có thể tìm được tất cả bảo bối.”

“Lúc này sẽ cần dùng đến một chút nguyên thuật.”

“Thì ra là thế.” Lạc Lạc nhẹ gật đầu.

“Vậy đến lúc đó phải làm phiền Thi Vận tiên tử rồi, dù sao Quân mỗ đối với nguyên thuật một chữ cũng không biết.” Quân Tiêu Dao cười nhạt nói.

Nghe thấy Quân Tiêu Dao xưng hô với nàng là tiên tử, Thái Thi Vận cũng có cảm giác thụ sủng nhược kinh.

“Nào có, Quân công tử khách khí.”

Quân Tiêu Dao chỉ cười.

Thật sự đúng là hắn không biết một tí nguyên thuật nào.

Nhưng đừng quên.

Quân Tiêu Dao chính là có được nguyên thần cấp Hằng Sa đại viên mãn ngay cả Chuẩn Đế cũng khó mà tu thành được.

Sức cảm giác của loại nguyên thần này, thậm chí còn cao hơn hiệu suất cảm ứng bảo bối của Tỳ Hưu.

Chớ nói chi là, Quân Tiêu Dao còn có Bảo Thư trong Cửu Đại Thiên Thư, chỉ cần là thuật pháp có liên quan đến bảo bối đều được ghi chép ở trong đó.

Ví dụ như khí đạo, chính là đạo có liên quan đến bảo vật.

Nguyên thuật, tự nhiên cũng là thuật loại tìm báu vật, giám bảo vật, mà bên trong Bảo Thư đương nhiên cũng có ghi chép rất nhiều loại nguyên thuật.

Lấy bất cứ loại nguyên thuật nào trong đó ra cũng đều đủ để khiến nguyên thuật đại sư điên cuồng.

Nếu như nói Tỳ Hưu tìm kiếm bảo vật có hiệu suất một trăm điểm thì thông qua nguyên thuật huyền ảo được ghi lại trong Bảo Thư, hiệu suất của nó chính là một vạn điểm.

Hoàn toàn không thể so sánh với nhau.

...

Trước đó, bởi vì Quân Tiêu Dao không có chút hứng thú nào với Nguyên sư cho nên đương nhiên cũng không đọc lướt qua làm gì.

Có điều dựa vào thiên phú yêu nghiệt của hắn, tùy tiện tu tập hai môn nguyên thuật, khó lắm sao?

“Nếu nói như vậy, có Thi Vận tiên tử ở đây, đổ thạch thịnh hội lần này hẳn là sẽ có thu hoạch.”

“Dù sao trình độ nguyên thuật của Thi Vận tiên tử chính là có một không hai trong lớp thế hệ trẻ tuổi của tam đại thế gia nguyên thuật.” Quân Tiêu Dao cười nhạt nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Thái Thi Vận ửng đỏ.

Được một công tử siêu nhiên như vậy tán thường, e rằng không có bất kỳ nữ tử nào không vui.

Nhưng nàng vẫn hơi lắc đầu nói: “Lời này của Quân công tử đúng là phủng sát Thi Vận rồi.”

“Trong tam đại thế gia nguyên thuật, vị thiếu chủ của Ngô gia có trình độ nguyên thuật siêu phàm, còn có một loại thể chất đặc thù hiếm thấy.”

“Mặt khác, về phần Giang Dật...”

Thái Thi Vận nói tới chỗ này, muốn nói lại thôi.

Ở đây, có một người lúc này mặt đen, dĩ nhiên là Hoàng Thanh Nhi.

Dù sao nàng và Giang Dật kia cũng có hôn ước.

Đáy mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia khó hiểu.

Nghe xưng hô của Thái Thi Vận, có vẻ như nàng và Giang Dật có chút quan hệ.

Trên thực tế, Quân Tiêu Dao đúng thật là đang nói lời khách sáo, muốn biết Thái Thi Vận có phải là biết chút gì đó không.

“Thế nào, hẳn là Thi Vận tiên tử và Giang Dật kia có giao tình?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Thái Thi Vận lắc đầu nói: “Chỉ là có gặp nhau chút thôi.”

“Trước đó Giang Dật được xưng là thiếu chủ mù, chịu đủ mọi loại chế nhạo.”

“Thiếu chủ Ngô gia cũng thường xuyên ức hiếp hắn, ta không quen nhìn nên sẽ ngẫu nhiên giúp đỡ hắn một chút, nhưng cũng chỉ có vậy thôi, cũng không giao thiệp sâu hơn.”

Thái Thi Vận nói, cũng là giải thích với Quân Tiêu Dao.

Giống như sợ hắn sẽ hiểu lầm bản thân và Giang Dật có quan hệ gì đó.

Quân Tiêu Dao nghe đến đây, cảm giác người kia có chút thú vị.

Thiếu chủ mù bị ức hiếp.

Sau đó Thái Thi Vận sẽ trở thành ánh trăng sáng trong lòng Giang Dật.

Ngoài ra, còn có vị hôn thê từ chối kết hôn Hoàng Thanh Nhi này nữa.

Khá lắm, các yếu tố đều đầy đủ.

Bình Luận (0)
Comment