Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Còn thiếu Giang Dật bỗng nhiên làm người ta kinh ngạc tại đổ thạch thịnh hội, sau đó điên cuồng vả mặt đám người.
Khiến thiếu chủ Ngô gia kinh ngạc, khiến Hoàng Thanh Nhi hối hận.
Chỉ tiếc, có Quân Tiêu Dao ở đây, tất cả đều sẽ không xảy ra.
“Ngược lại ta nghe nói, thiếu chủ Giang gia kia gần đây hình như cắt ra được món đồ hiếm có gì đó, hình như hắn cũng không giống phế vật lắm đâu?”
Quân Tiêu Dao dường như tùy ý dò hỏi.
Thái Thi Vận thì nói: “Cái này ta biết, nhưng tu vi nguyên thuật của hắn như thế nào, Thi Vận thật đúng là không rõ lắm.”
“Có điều, ta nghe chính miệng Giang Dật từng nói, sau khi hắn bế quan ở tổ địa Giang gia thì hình như có thu hoạch.”
Nghe đến đó, khóe môi Quân Tiêu Dao cong lên một nụ cười nhạt.
Hắn đã đoán được bảy tám phần.
Lúc đó hẳn là Giang Dật lấy được bàn tay vàng ở trong tổ địa Giang gia.
Chắc cũng là một con con rồng khí vận.
Nói không chừng còn có các loại cơ duyên khác kèm theo.
Nhưng bất luận như thế nào, bó rau hẹ này, Quân Tiêu Dao quyết định thu hoạch.
Mà lúc Quân Tiêu Dao và Thái Thi Vận ở đây trò chuyện vui vẻ.
Tại một tổng bộ khác ở Tây Cực cổ thành.
Đây là một trong số tam đại thế gia nguyên thuật, tổng bộ Giang gia.
Giờ phút này, trong tổng bộ Giang gia, trong một lầu các.
Một thanh niên anh tuấn thân mặc trường bào Nguyên sư đang ngồi xếp bằng.
Cặp mắt của hắn bị che bởi một mảnh vải đen, dường như mắt không thể nhìn được.
Thanh niên này chính là thiếu chủ Giang gia, Giang Dật.
Nhưng giờ phút này, sắc mặt của Giang Dật lại không quá đẹp mắt.
Bởi vì mới nãy, hắn nhận được tin tức của cấp dưới.
“Thi Vận...”
Vẻ mặt Giang Dật nặng nề.
Căn cứ theo miêu tả của hạ nhân, Thái Mộng Lan Thái gia chọc vào một vị công tử áo trắng thâm sâu khó lường.
Sau đó Thái Thi Vận để Thái Mộng Lan quỳ xuống dập đầu trước mặt tất cả mọi người.
Không chỉ như thế, còn chủ động mời công tử kia, thiết yến khoản đãi.
Mà trong mắt Giang Dật.
Đây không thể nghi ngờ là công tử áo trắng kia bắt nạt Thái Thi Vận.
Thái Thi Vận là ai?
Chính là nữ thần trong lòng hắn.
Thời điểm hắn bị thiếu chủ Ngô gia ác ý bắt nạt, là Thái Thi Vận thay hắn hóa giải xấu hổ.
Thái Thi Vận ở trong lòng Giang Dật không thể nghi ngờ chính là nữ thần tâm địa thiện lương, là ánh trăng sáng trong lòng hắn.
Mà một nữ thần như vậy, sao lại có thể khúm na khúm núm vì một nam tử được?
Trong lòng nàng chắc chắn rất khó chịu, đầy uất ức.
Giờ khắc này, Giang Dật hận không thể trực tiếp đi đến bên cạnh Thái Thi Vận an ủi tâm linh của nàng.
Nhưng Giang Dật cũng không ngốc, hắn cũng nghe được tin công tử áo trắng kia trực tiếp dùng một trưởng đánh nổ một Hỗn Độn Đạo Tôn.
Đúng thật là nghịch thiên mà.
Luận võ lực, Giang Dật hắn xách giày cho Quân Tiêu Dao cũng không xứng.
“Cho nên, có thể giúp Thi Vận báo thù thì chỉ có một cơ hội.”
“Đổ thạch thịnh hội!”
Trong lòng Giang Dật biết, tu sĩ đến Tây Cực cổ thành trong khoảng thời gian này phần lớn đều là đến vì đổ thạch thịnh hội.
Vị công tử áo trắng kia, cũng coi là như thế.
Trên phương diện vũ lực, Giang Dật hắn đừng nói đối phó với Quân Tiêu Dao.
Ngay cả người hầu của Quân Tiêu Dao, Kiếm Vạn Tuyệt cấp phá cấm, hắn cũng không phải là đối thủ.
Đổi lại là trước đó, cho dù Thái Thi Vận bị người khác khi nhục, Giang Dật cũng có lòng mà không có lực.
Nhưng hiện tại hắn đã khác xưa.
Hắn có năng lực có thể bảo vệ Thái Thi Vận.
Loại năng lực này không phải năng lực tu vi phương diện vũ lực.
Mà là... nguyên thuật.
“Nhờ có vật này.”
Giang Dật nghĩ thầm, lấy một bức tranh ra.
Cuộn tranh này trông vô cùng cũ kỹ, thậm chí có chút ố vàng.
Vừa mở ra thì có thể nhìn thấy, trên đó có giang sơn cẩm tú, nhật nguyệt tinh thần.
Hơn nữa cũng không phải được vẽ lên như vật chết, mà giống như cảnh vật đang chuyển động
Thậm chí có thể nhìn thấy tinh quỹ vận chuyển, nhật nguyệt thay đổi, mây mù biến ảo, giống như trong đó có giấu một thế giới vậy!
Còn nếu là người hữu tâm thì sẽ phát hiện, cảnh tượng bên trong cuộn tranh này, bất ngờ giống như Tây Thiên giới vực.
Nhưng quan trọng nhất chính là.
Ở giang sơn bên trong cuộn tranh này có một con rồng.
Đó là một con rồng trắng mây mù hầm hập, vô cùng hùng dũng, vảy giáp dày đặc.
Rồng trắng khí vận.
Bốn phương giới vực của Giới Trong Giới đều có một con rồng khí vận.
Nhưng không phải tất cả đều là kim long.
Bắc Thiên giới vực là rồng vàng khí vận.
Mà Tây Thiên giới vực này thì là rồng trắng khí vận
Mà khác với Chu Mộc trước đó chính là.
Ngay từ đầu Chu Mộc kia chỉ là có được một phần nhỏ của rồng vàng khí vận.
Sau đó mới tìm được bản nguyên rồng vàng chân chính trong bí cảnh Huyền Không.
Nhưng rồng trắng khí vận được phong ấn trong cuộn tranh này đã là bản nguyên đầy đủ nhất.
Giang Dật là chủ nhân của con rồng khí vận đã hoàn chỉnh.
Cái này có bản chất khác với Chu Mộc trước đó.
“Thật không nghĩ tới, tổ tiên Giang gia ta thế mà lại có liên quan đến dòng dõi Địa sư trong truyền thuyết...”
Giang Dật lẩm bà lẩm bẩm tự nói.
Cuộn tranh này có tên là Phong Long đồ, chính là đồ vật hắn bất ngờ phát hiện ra lúc bế quan ở tổ địa Giang gia.
Mà cũng là thông qua Phong Long đồ này, Giang Dật mới hiểu được bí mật của Giang gia bọn họ.
Tổ tiên Giang gia bọn họ thế mà lại có mối liên hệ với Địa sư.
Cái gọi là dòng dõi Địa sư chính là một môn phái cổ xưa trong Nguyên sư.
Giống như tu luyện có môn phái tu luyện.
Nguyên thuật đương nhiên cũng có môn phái nguyên thuật.
Dòng dõi Thiên sư, dòng dõi Địa sư, đó cũng đều là những môn phái cổ xưa nhất trong Nguyên sư.
Đừng nói ở trong Giới Hải, có phóng mắt ra toàn vạn giới Chư Thiên, những phe phái cổ xưa như dòng dõi Thiên sư, dòng dõi Địa sư đều cực kỳ cường đại.
Mà lại hiếm có, rất ít truyền thừa.