Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2830 - Chương 2830 - Vườn Chữ Thiên, Giang Dật Và Ngô Đức Đổ Thạch

Chương 2830 - Vườn chữ Thiên, Giang Dật và Ngô Đức đổ thạch
Chương 2830 - Vườn chữ Thiên, Giang Dật và Ngô Đức đổ thạch

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà Quân Tiêu Dao, đương nhiên cũng biết suy nghĩ trong lòng Giang Dật.

Hắn chỉ cười một tiếng.

Nếu như không có hắn, thì Ngô Đức kia không thể nghi ngờ chính là nhân vật phản diện nhỏ bị Giang Dật giẫm đạp.

Hơn nữa đoán chừng lần này sẽ thua đến rất thảm. Quân Tiêu Dao ngược lại cũng không nói gì, hắn cũng phải vui vẻ xem kịch mới được.

“Hừ, xem ra ngươi đã nắm chắc nhỉ.” Ngô Đức ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Tuy hắn cảm thấy tên Giang Dật này có hơi kỳ quái, nhưng trình độ nguyên thuật của hắn cũng là tồn tại số một số hai trong thế hệ trẻ tuổi của tam đại thế gia nguyên thuật.

Trước đó chỉ có Thái Thi Vận mới miễn cưỡng có thể so đấu nguyên thuật với hắn.

Theo lý thuyết, bất luận tên Giang Dật này có kỳ ngộ gì thì trong thời gian ngắn hẳn là cũng không thể đuổi kịp hắn mới đúng.

Nhưng Ngô Đức lại cũng không biết.

Thứ Giang Dật có được chính là truyền thừa dòng dõi Địa sư vô cùng thần bí trong Nguyên sư.

Chớ nói chi là còn có vận may rồng trắng khí vận thêm vào.

“Vậy thì tốt rôi, chúng ta ai nấy tự chọn cho mình một viên nguyên thạch, cược giá trị trong đó. Của ai có giá trị cao hơn thì người đó thắng, tiền đặt cược là ba mươi vạn tiên nguyên.” Giang Dật cắn răng một cái, nói.

Ba mươi vạn tiên nguyên đã là con số lớn nhất hiện tại hắn có thể lấy ra.

Dù sao trước đó hắn còn phải tìm Thái Thi Vận mượn tiên nguyên.

Nhưng mà lời này vừa dứt, Hoàng Thanh Nhi lập tức không nhịn được cười khanh khách nói.

“Còn tưởng rằng bao nhiêu đâu, mới ba mươi vạn tiên nguyên.”

Không chỉ có nàng.

Rất nhiều tu sĩ ở đây cũng đều lắc đầu. Tuy ba mươi vạn tiên nguyên đối với một tu sĩ mà nói đã là một khoản tiền lớn nhưng có viên ngọc sáng là Quân Tiêu Dao ở trước, tùy tiện vung ra trăm vạn, ngàn vạn tiên nguyên.

Cho nên làm nổi bật Giang Dật, có chút keo kiệt đập tham.

Gân xanh trên huyệt thái dương Giang Dật cũng nảy lên kịch liệt, có Quân Tiêu Dao ở đây, quả nhiên hắn biến thành một trò cười.

Có điều tuy kéo đến không ít lời chế nhạo, nhưng đổ thạch vẫn bắt đầu như cũ.

Tuy Ngô Đức từ trước đến giờ vẫn luôn chèn ép Giang Dật nhưng lần này, hắn không dám khinh thường.

Cũng sử dụng nguyên thuật tổ truyền của Ngô gia bắt đầu cẩn thận kiên định tìm kiếm một vài viên nguyên thạch.

Mà Giang Dật, đã sớm khóa chặt mục tiêu. Dù sao hắn cũng có mang Địa Cực Âm Đồng. Đây là thiên phú đồng thuật hiếm thấy trong dòng dõi Địa sư.

Về sau, Ngô Đức cũng tìm được một viên nguyên thạch, hai người bắt đầu cắt đá đổ thạch.

Ngô Đức cắt trước.

Hoàn toàn khác biệt so với vầng sáng trong tưởng tượng, lúc mở viên nguyên thạch này ra, không có bất kỳ khí tức nào tản ra.

Chẳng lẽ thiếu chủ Ngô gia lật xe rồi sao? Trong lòng rất nhiều người đều có suy nghĩ này.

Nhưng bản thân Ngô Đức mang vẻ tự tin trên mặt. Hắn vẫn rất có lòng tin đối với trình độ nguyên thuật của mình.

Cảm nhận được dao động không bình thường trong đó. Ánh mắt mọi người nhìn lại. Trong đó bất ngờ có một tấm bản đồ khuyết thiếu. Bên trong bản đồ có sông núi nhật nguyệt, mây mù phun trào.

Càng thêm khiến người kinh hãi là trong đó lại có trận pháp!!

Dao động truyền ra, có không gian dao động phát ra.

“Đây là một món... Bí bảo không gian!”

“Không chỉ như thế, trong đó còn có các loại trận pháp, như khốn trận, sát trận vân vân.”

“Nếu có thể cuốn kẻ địch vào trong không gian này, sau đó trói buộc diệt sát!”

“Nhìn như vậy, đây thật sự là một món chí bảo khó mà có được đó!”

“Đáng tiếc có chỗ không trọn vẹn, bằng không, ít nhất cũng là binh khí cấp Chuẩn Đế.”

Một chút tu sĩ kinh ngạc nói.

Chính là một vài người thợ già cắt đá cảm thán, thủ đoạn nguyên thuật của thiếu chủ Ngô gia đúng thật là bất phàm, chỉ một lần liền có thể cắt ra được chí bảo.

“Vậy mà lại không trọn vẹn, đáng tiếc.” Ngô Đức lắc đầu.

Khó trách hắn có cảm giác trận pháp bên trong tấm tàn đồ này có xuất hiện liên kết với Thiên Trận Thể của hắn.

“Tiếp theo đến ngươi.” Ngô Đức nhìn về phía Giang Dật.

Khóe miệng Giang Dật cong lên một nụ cười, hắn cũng bắt đầu cắt đá.

Đao vừa mới hạ xuống đã lập tức thấy khí huyết ngút trời, khiến rất nhiều người đều giật mình.

“Luồng sát khí kia, là cắt ra đại ma nào đó sao?”

“Hay là ma chủng bị phong ấn?” Rất nhiều tu sĩ giật mình.

Quá khứ cũng không thiếu cố một số người cắt ra đại ma cái thế bị phong ấn, hoặc là ma chủng sát khí chẳng lành, trực tiếp thân tử đạo tiêu.

Mà Giang Dật, cũng không có vẻ gì là sợ hãi, mà liên tiếp đánh ra một vài ấn quyết.

“A?”

Nhìn thấy ấn quyết này, trong mắt hai người Ngô Đức và Thái Thi Vận đều lộ ra ánh sáng lạ.

Bởi vì bọn họ là Nguyên sư, cho nên có thể thấy được thủ đoạn mà Giang Dật thi triển rõ ràng là một loại phù văn nguyên thuật nào đó.

Nhưng bọn họ cũng biết thứ này không quá giống nguyên thuật của Giang gia.

Chuyện này khiến người ta phải nghiền ngẫm.

Cuối cùng, trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, món đó được mở ra từ trong nguyên thạch lọt vào mắt mọi người.

Đó rõ ràng là một thanh chiến mâu cổ xưa nhuốm máu! Thanh chiến mâu cổ xưa kia mang sát khí khôn cùng, dường như đã nhiễm máu tươi của không biết bao nhiêu sinh linh.

Mà đồng thời, làn sóng chấn động chiến mâu cổ xưa phát tán ra khiến tu sĩ tứ phương kinh hãi.

Chuẩn Đế binh!

Thứ này thế mà lại là một món binh khí cấp Chuẩn Đế!

Chuẩn Đế binh, tuy không tính là hiếm có khắp thế gian nhưng cũng cực kì hiếm thấy.

Đừng nhìn thấy Quân Tiêu Dao đây nhìn Đế binh giống như rau cải trắng mà coi thường.

Đó là bởi vì của cải mà Quân Tiêu Dao có đối với đại đa số tu sĩ mà nói, có khả năng cả đời này bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy Đế binh.

Chuẩn Đế binh đã coi như là hiếm thấy rồi.

“Đậu xanh rau má, thế mà lại cắt ra được một món binh khí cấp Chuẩn Đế.”

“Xem ra thiếu chủ Giang gia này thật sự có bản lĩnh trong người.”

“Lần này thiếu chủ Ngô gia phải ăn quả đắng rồi.” Ngô Đức cắt ra bí bảo không gian, tuy cũng vô cùng quý giá hiếm thấy nhưng dù sao cũng không trọn vẹn.

Nếu như hoàn chỉnh, vậy thì thật sự có thể đặt lên bàn cân so sánh với chiến mâu cổ nhuốm máu mà Giang Dật cắt ra.

Chẳng qua hiện tại, hiển nhiên bảo bối mà Giang Dật cắt ra càng quý giá hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment