Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng dù có ồn ào ra sao thì mọi người cũng đều biết, so về giá trị thì đúng là ván này Giang Dật cao hơn một bậc.
Khóe miệng Giang Dật lộ ra ý cười.
Hắn đã chiếm thế thượng phong.
Mà Quân Tiêu Dao vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt.
Hắn ngắt một cánh hoa Bất Lão, quan sát một chút.
Hắn không có nuốt vào.
Bởi vì Quân Tiêu Dao cảm thấy với thể chất của hắn thì e là thời gian cũng không thể lưu lại bất kì dấu vết nào ở trên người hắn.
Tuổi tác năm tháng từ trước tới giờ không đánh bại được người đẹp trai.
Hoa Bất Lão này không có tác dụng gì với hắn.
Nhưng nó cũng là vũ khí sắc bén lung lạc lòng người.
Quân Tiêu Dao đưa cánh hoa Bất Lão này cho Lạc Lạc.
Tiểu nha đầu cũng là vui mừng vô cùng.
Sau đó, hắn lại đưa một cánh cho Hoàng Thanh Nhi.
Hoàng Thanh Nhi còn hưng phấn hơn, tí thì không nhịn được mà tiến lên hôn Quân Tiêu Dao một cái.
Nàng cảm thấy mình quả thật quá may mắn khi có thể gặp được một công tử như vậy.
Có vẻ như phát giác có ánh mắt rụt rè nhìn về phía này, Quân Tiêu Dao mỉm cười, lấy một cánh hoa Bất Lão đưa cho Thái Thi Vận.
Thái Thi Vận cũng là vui mừng khôn xiết, khóe mắt với đuôi lông mày giấu không được sự mừng rỡ.
“Đa tạ Quân công tử…”
Thái Thi Vận nhận cánh hoa, trên mặt không khỏi đỏ lên đầy mừng rỡ thẹn thùng.
Nhìn đến đây, nắm đấm Giang Dật nắm chặt.
Tuy ván này có vẻ là hắn trên cơ.
Nhưng sao hắn lại cảm giác mình thua đến mất cảm giác luôn?
Nữ thần và vị hôn thê hình như ngày càng cách xa hắn.
Sau một ván, trong con mắt của mọi người, Quân Tiêu Dao có chút bất lợi.
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn vô cùng bình tĩnh, không thèm để ý chút nào, giống như có thua cuộc cũng không quan trọng.
Sau đó, hai người bắt đầu mở tảng đá thứ hai.
Hiện tại đã không có ai còn dám khinh thường Giang Dật.
Suy cho cùng, Giang Dật cũng là nhận được truyền thừa của dòng dõi Địa sư, lại còn có được Địa Cực Âm Đồng.
Rất nhiều người đều cực kì tò mò tảng nguyên thạch thứ hai mà Giang Dật chọn lựa sẽ cắt ra bảo bối gì.
Giang Dật cũng động thủ.
Chỉ cần tảng nguyên thạch thứ hai, có giá trị cao hơn là có thể đè ép Quân Tiêu Dao.
Vậy thì về cơ bản là hắn nắm chắc chiến thắng.
Giang Dật lại bắt đầu cắt đá tiếp lần nữa.
Mà khi tảng nguyên thạch thứ hai được cắt ra, một gợn sóng có chút quen thuộc khiến Quân Tiêu Dao hơi ngạc nhiên.
“Hưm?”
Mọi người ở đây cũng nhìn.
Bên trong tảng nguyên thạch thứ hai rõ ràng là một cây cỏ!
“Cảm giác này, chẳng lẽ là cỏ Luân Hồi!”
“Thật á, thế mà cắt ra được thần dược thế này!”
“Nếu là luyện hóa cỏ Luân Hồi thì có xác suất nhất định lĩnh ngộ áo nghĩa Luân Hồi!”
Khi thấy Giang Dật cắt ra cỏ Luân Hồi, ai nấy cũng ngạc nhiên.
Quân Tiêu Dao thì giật mình, thảo nào cảm giác có chút quen thuộc.
Hắn đã quá quen thuộc với lực lượng luân hồi.
Thậm chí trong vũ trụ của hắn còn mới trồng tiên căn Lục Đạo Luân Hồi.
Mà cỏ Luân Hồi này tuy quý giá nhưng cũng không thể sánh bằng loại thần vật trong thiên địa như tiên căn Lục Đạo Luân Hồi được, thậm chí còn không xừng để so sánh.
Nhưng cái mà ở trong mắt Quân Tiêu Dao là rác rưởi không có nghĩa là ở trong mắt những người khác cũng là rác rưởi.
Nhìn mọi người xung quanh ngạc nhiên cảm thán, Giang Dật nhếch miệng cười nhạt.
Hắn quay lại nhìn Quân Tiêu Dao.
Cắt ra được thứ quý giá như cỏ Luân Hồi cũng không có đơn giản như vậy.
Quân Tiêu Dao cũng không chần chừ, cắt ra tảng nguyên thạch thứ hai mà bản thân đã chọn lựa.
Mà ngay lúc cắt ra, ánh sáng bảy màu chói lòa tràn ngập khắp nơi đây.
“Đó là cái gì!”
Tất cả mọi người cảm thấy một luồng thần năng mạnh mẽ tuôn trào, không khỏi mở to mắt ra nhìn.
Trong tảng nguyên thạch thứ hai có một chút ánh sáng bảy sắc, trông rất nhỏ và tạo thành sự tương phản rõ rệt với cả nguyên thạch.
Mọi người nhìn kĩ.
Điểm phát ra ánh sáng bảy màu kia hóa ra là một chiếc nhẫn rực rỡ!
Chiếc nhẫn kia có bảy sắc màu, giống như là một đoạn cầu vồng đã bị cắt ra và hòa vào trong đó, lộng lẫy tráng lệ.
Quan trọng nhất là mọi người đều có thể cảm nhận được khí tức của bảy loại thuộc tính khác nhau trong chiếc nhẫn.
“Chất liệu của chiếc nhẫn đó là gì?”
“Sao cảm giác có chút giống tiên kim, nhưng hình như còn hơn thế nữa?”
Rất nhiều người nghi hoặc.
Mà một Nguyên sư có vẻ già dặn kinh nghiệm tiến lên, sau khi quan sát tỉ mỉ, chép miệng cảm thán.
“Đây là một chiếc nhẫn được rèn đúc bằng tiên kim, nhưng lại không chỉ như vậy.”
Nghe được Nguyên sư già đó nói lấp lửng, tu sĩ xung quanh đều nóng lòng thúc giục hắn nói tiếp cho rõ ràng.
Nguyên sư già này chậc chậc ngạc nhiên nói: “Chiếc nhẫn này được rèn đúc dung hợp từ bảy loại chất liệu tiên kim mà thành.”
“Có lẽ có thể gọi là Thất Thải Tiên Kim!”
“Cái gì cơ, nhẫn Thất Thải Tiên Kim - được rèn đúc từ bảy loại chất liệu tiên kim mà thành!”
Nghe vậy, toàn bộ tu sĩ đều có chút mất bình tĩnh.
Mọi người đều biết tiên kim chính là nguyên liệu rèn đúc Đế Binh, thậm chí còn là nguyên liệu Tiên Khí hàng đầu.
Mỗi một loại tiên kim đều cực kì hiếm hoi quý giá.
Tiên kim chỉ cần to như hạt đậu thôi cũng có thể bán đi với giá trên trời.
Mà bây giờ, bọn họ lại thấy được một chiếc nhẫn được tạo thành từ bảy loại tiên kim dung hợp lại.
Trước khoan nói đến việc chiếc nhẫn kia có năng lực gì, chỉ riêng xét về giá trị chất liệu là đã không thể cân đo đong đếm được.
“Hầy, đáng tiếc, lượng quá ít, nếu như là một binh khí thì sẽ vô cùng giá trị, thậm chí còn thuộc dạng hàng hiếm hơn so với Đế Binh bình thường!”
Nguyên sư già cảm thán một câu.
Rốt cuộc thì xét về lượng thì chiếc nhẫn vẫn hơi ít.
Nếu như là Đế Binh được chế tạo từ Thất Thải Tiên Kim thì mới thực sự là bảo vật vô giá.
Thậm chí có thể tế luyện vũ khí chứng đạo, truyền thừa muôn đời, trở thành vũ khí quan trọng trấn áp vận mệnh gia tộc.
Nhưng dù lượng có nhẹ như thế nào đi nữa thì chất liệu cũng là Thất Thải Tiên Kim, hết sức hiếm hoi.