Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2837 - Chương 2837 - Hộp Nguyền Rủa

Chương 2837 - Hộp nguyền rủa
Chương 2837 - Hộp nguyền rủa

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đến ta.”

Khác với sự tưởng tượng của mọi người, vẻ mặt của Quân Tiêu Dao vẫn bình thản ung dung.

“Nhà giàu chính là nhà giàu, tổn thất năm mạch khoáng cũng không để ý.”

“Tuy đối với công tử này, thua tiền không quan trọng, nhưng dù sao cũng sẽ mất mặt chứ.”

“Quân công tử, cắt loại tảng đá này có thể sẽ gặp nguy hiểm.”

Thái Thi Vận có chút lo lắng nhắc nhở Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao cười nhẹ gật đầu.

Giang Dật thấy vậy, ánh mắt tối đi.

Tuy hắn cảm giác mình đã thắng nhưng sao lại cảm giác mình thua thành thói quen.

Quân Tiêu Dao đi đến trước tảng đá bị nguyền rủa này.

Lực lượng nguyền rủa kì dị trong đó khiến Quân Tiêu Dao hơi nhìn lâu một chút.

Sau đó, hắn bắt đầu cắt đá.

Sau khi hạ đao thứ nhất xuống, một luồng sát khí hỗn hợp nồng đậm lực lượng nguyền rủa bắn thẳng về phía Quân Tiêu Dao.

Chỉ là lần này, cho dù là Hỗn Độn Đạo Tôn cũng chịu không được.

Nếu bị dính phải, lực lượng nguyền rủa kia sẽ giống đỉa ăn chân, bám mãi không dứt.

“Cẩn thận!”

Đám người Lạc Lạc, Hoàng Thanh Nhi cũng kêu lên đầy lo lắng.

Nhưng Quân Tiêu Dao có vẻ như hoàn toàn không thèm để ý.

Ở trong cơ thể hắn, có phù văn thần thánh lấp lánh, có thánh khí lưu chuyển mênh mông cuồn cuộn.

Phải biết là khoan nói đến Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, cho dù là thánh thể Hoang Cổ trước đó cũng là chí cương chí dương, có thể khắc chế hết thảy ma quỷ hắc ám.

Lực lượng nguyền rủa cỏn con này còn lâu mới uy hiếp được Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.

“Ô, công tử kia vậy mà không có việc gì?”

“Lạ ghê, cho dù là một đại sư nguyên thuật cũng không dám cắt tảng đá này.”

Biểu hiện của Quân Tiêu Dao khiến rất nhiều người không hiểu ra sao.

Đôi mắt Giang Dật càng tối đi.

Nhưng hắn cũng không có lo lắng gấp gáp cái gì.

Tuy Quân Tiêu Dao có thể miễn dịch nguyền rủa kì dị này.

Nhưng ai biết hắn có thể cắt ra được cái gì chứ?

Giữa sự chú ý sốt ruột của mọi người, Quân Tiêu Dao từng chút một mà cắt ra tảng đá bị nguyền rủa.

Cuối cùng.

Một luồng lực lượng nguyền rủa mãnh liệt dâng trào.

Quân Tiêu Dao giơ tay ở giữa, trấn áp luồng lượng lượng nguyền rủa này.

Sau đó, mọi người nhìn thấy được thứ ở trong màn sương đen.

Đó là một chiếc hộp gỗ đen ngòm!

“Cái này là nguồn gốc của lực lượng nguyền rủa?”

Rất nhiều người trợn tròn mắt.

Cái hộp gỗ đen ngòm này là nguồn gốc của nguyền rủa?

“Đây là cái gì, một vũ khí ma đạo à?”

“Chắc vậy, đây có lẽ là một pháp bảo nguyền rủa.”

“Hóa ra là vậy, tuy pháp bảo nguyền rủa này uy lực không yếu, nhưng vẫn không thể so với Thánh Linh sơ khai.”

Sau khi thấy hộp gỗ đen ngòm này, vài tu sĩ âm thầm lắc đầu.

Tuy hộp nguyền rủa đen ngòm này có thể được coi là một vũ khí hiếm, âm thầm dùng nó cũng được.

Nhưng vẫn chỉ là cũng được mà thôi.

Hoàn toàn không thể so với Thánh Linh sơ khai.

“Ha… chỉ vậy?”

Giang Dật nhịn không được cười lạnh một tiếng.

Một cái hộp nguyền rủa là có thể so với Thánh Linh sơ khai của hắn sao?

Hoàn toàn không thể so sánh.

Ván này hắn đã thắng!

Ánh mắt Quân Tiêu Dao không chút để ý, không quan tâm sự huyên náo xung quanh.

Hắn giơ tay định mở ra hộp nguyền rủa này.

Nhưng luồng lực lượng nguyền rủa kì lạ này khiến Quân Tiêu Dao cũng phải hơi nhíu mày.

Hắn lập tức ép ra một giọt máu nơi đầu ngón tay, nhỏ lên trên hộp nguyền rủa.

Đột nhiên luồng lực lượng nguyền rủa kia tan rã như băng tuyết!

“Cái này…”

Rất nhiều người đều trố mắt.

Một giọt máu của Quân Tiêu Dao vậy mà lại có thể làm biến mất lực lượng nguyền rủa kinh khủng như vậy.

“Vị công tử này rốt cuộc có thể chất gì vậy?”

Rất nhiều tu sĩ đánh giá Quân Tiêu Dao giống như bản thân hắn là một chí bảo hình người.

“Nếu có thể có được mấy giọt máu của công tử này vậy đi chỗ quỷ quái nào cũng không sợ.”

Vài Nguyên sư già nhìn Quân Tiêu Dao với ánh mắt rực lửa.

Sau khi nguyền rủa biến mất, Quân Tiêu Dao mở hộp nguyền rủa ra.

Vừa mở ra, chớp mắt, giữa đất trời tràn ngập một hương thơm trước nay chưa từng có.

Hương thơm ấy khiến cho ai ngửi một hơi đều cảm giác giống như muốn phi thăng.

Giữa đất trời xuất hiện đủ loại dị tượng đáng kinh ngạc, có chim thần mổ trời, Kỳ Lân nhảy lên, rồng phượng báo điềm lành.

Luồng khí tức này đến trận pháp của vườn chữ thiên cũng không thể áp chế, toàn bộ Tây Cực cổ thành đều có thể cảm giác được.

“Chuyện gì xảy ra, chấn động này!”

“Đến từ vườn chữ thiên bên kia, là đại sư nguyên thuật nào cắt ra chí bảo kinh người sao?”

“Mau đi xem!”

Toàn bộ Tây Cực cổ thành chấn động!

Mà trong vườn chữ thiên bên này, vô số tu sĩ, Nguyên sư vây xem náo nhiệt cũng đều choáng váng.

Rốt cuộc là chí bảo gì mới có thể có chấn động kiểu này?

Giữa tiên khí mờ mịt lượn lờ, tất cả mọi người thấy được đồ trong hộp.

Ngược lại với lực lượng nguyền rủa kì dị trong hộp gỗ đen ngòm, đồ bên trong hộp lại là chí tiên chí thánh.

Cái kia rõ ràng là một đoạn thân rễ như ngọc bích, nhìn qua giống như một con rồng trắng nhỏ, có đầu rồng, mình rồng, móng vuốt rồng.

Rõ ràng là một đoạn thân rễ mà lại giống như là một con rồng trắng được chạm khắc.

“Cái kia… đó là…”

Một Nguyên sư đứng tuổi có hiểu biết rộng rãi hít một hơi, trong đầu oanh một tiếng nổ tung, không thể tin được.

“Tiên… tiên căn, đây là một đoạn rễ của tiên dược!”

Nghe được lời kinh hô đầy hoài nghi của Nguyên sư ấy, tiếng ồn ào khắp nơi trong phút chốc im bặt.

Tất cả mọi người trừng to mắt, nhìn chằm chằm vào thân rễ có hình giống con rồng ngọc trong hộp gỗ đen ngòm.

“Tiên… tiên căn?”

Một tu sĩ giọng điệu hơi lắp bắp, ấp úng nói.

Miệng Nguyên sư già nói là tiên căn dược.

Là tiên dược!

Không phải bán tiên dược!

Tuy là bán tiên dược cũng có một chữ tiên, vô cùng hiếm hoi trân quý.

Nhưng dù vậy cũng không thể so với tiên dược chân chính!

Đây thực sự là tiên căn dược, không phải là rễ bán tiên dược!

Bình Luận (0)
Comment