Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2843 - Chương 2843 - Đội Ngũ Thâm Nhập, Âm Binh Quá Cảnh

Chương 2843 - Đội ngũ thâm nhập, âm binh quá cảnh
Chương 2843 - Đội ngũ thâm nhập, âm binh quá cảnh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ở sâu trong thung lũng truyến tới tiếng nổ chấn động.

Đồng thời, có âm khí màu đen cuồn cuộn dâng trào, lao ra như làn sóng lớn, che khuất bầu trời.

Đến cả ánh sao trên bầu trời cũng bị che đậy.

Mà điều khiến người ta cảm thấy kỳ lạ hoảng sợ hơn chính là.

Trong âm khí màu đen cuồn cuộn đó, lại như có tiếng chấn động của thiên quân vạn mã truyền tới.

Tiếng bước chân, tiếng vó ngựa, ầm ầm vang lên.

Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của rất nhiều thế lực có mặt ở đây.

Từng đoàn âm bình quỷ mã hùng dũng xông tới, chấn động đến mức mặt đất cũng sắp bị nứt ra.

“Âm binh quá cảnh!”

Thấy cảnh tượng này, một vị lão Nguyên sư không nhịn được khẽ hô lên.

Trước đó, nghe nói đã có người nhìn thấy âm binh xuất hiện ở sâu trong Tây Lăng thần khoáng.

Còn bây giờ, nhìn đoàn âm binh trùng trùng điệp điệp này, rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy da đầu tê dại.

Giữa trời đất, mây đen lượn quanh,

Mà từng lớp âm binh này, cứ như thể đi ra từ Diêm La địa ngục.

Cảnh tượng này trông rất đáng sợ.

“Các vị chớ lo lắng, đám âm binh này chính là những xác chết đến từ nơi âm u bẩn thỉu dưới Tây Lăng thần khoáng, được âm khí ngưng tụ, nuôi dưỡng ra, nên chúng không phải là hoàn toàn bất khả chiến bại.”

“Nếu muốn thâm nhập vào trong đó, thì nhất định phải giết hết đám âm binh này.”

Giang Dật nói, giọng điệu hệt như người đứng đầu.

Nhưng truyền thừa Mạch Địa sư của hắn đang ở đây, còn có cả Địa Cực Âm Đồng.

Cho nên cũng khiến những người có mặt ở đây không thể không tin tưởng và nghe theo.

“Vậy còn do dự gì nữa, giết!”

Đám chiến tướng Tông Hoằng, Vương Húc của Địa Hoàng cung có vẻ mặt lạnh lùng, cũng không có vẻ gì là sợ hãi.

Lần này bọn họ dẫn theo không ít nhân mã, còn có các lại bí bảo, nên có lòng tin có thể đối phó với tình huống này.

Ngoài ra, các tu sĩ đạo thống của Tây Thiên giới vực như Thanh Vân Động Thiên, Bái Nguyệt đạo cũng đồng thời lao lên.

Nếu rút lui ở đây, thì bọn họ căn bản không cần đi vào tiếp nữa.

Trong thung lũng, khí thế của âm binh quỷ mã hừng hực, xông tới như dòng nước lũ, mặt đất như muốn bị nứt vỡ ra, sát khí ngợp trời.

Sát niệm đáng sợ cuồn cuộn như đã hóa thành mây mù màu máu bao trùm nơi đây.

Một đám tu sĩ thế lực, va chạm với những đội ngũ âm binh này, lập tức gợn lên cơn sóng dữ.

Nhưng điều khiến người khác kinh ngạc chính là.

Chỉ vừa đối mặt mà thôi.

Một số tu sĩ đã bị giáo sắt trường kích của âm binh chém rụng đầu.

Điều quan trọng hơn nữa là, những âm binh này, còn mang theo một năng lượng sát khí đặc biệt.

Những sát khí này xâm nhập vào cơ thể, sẽ trực tiếp cắn nuốt nguyên thần của tu sĩ, khiến nó vỡ tan, lực sát thương rất kinh khủng.

“Đáng chết, không ngờ thực lực của đám âm binh này lại mạnh tới vậy!”

“Chúng ta đã coi thường bọn nó rồi!”

Một vài tu sĩ không nhịn được nói.

Rất nhanh, cuộc chém giết tàn khốc đã bắt đầu.

Tuy đây là những đội ngũ được tổ hợp thành từ các thế lực, thực lực rất mạnh.

Nhưng những âm binh lao ra từ sâu trong thung lũng cũng không yếu.

Hai bên giao chiến, trời đất cũng phát run.

Bên phía Quân Tiêu Dao, vẻ mặt thản nhiên, hắn không hề ra tay.

Đám người Hoàng Thanh Nhi, Hách Nhân, Lạc Lạc, Ngô Đức, Thái Thi Vận đều ở bên cạnh hắn.

Còn Kiếm Vạn Tuyệt không kìm được ngứa tay, nên đã trực tiếp ra tay, kiếm khí xẹt qua, mở ra một con đường tiến về phía trước.

Đội ngũ bắt đầu chậm rãi tiến lên.

Nhưng thương vong cũng không ít.

Thấy tốc độ tiến lên chậm như vậy.

Tông Hoằng nhíu chặt mày.

Sau đó, hắn lấy ra một bí bảo, đó chính là một tấm phù triện màu tím.

Sau khi tấm phù triện này đánh ra, một ánh sáng tím đáng sợ nổ tung bắn ra, hủy diệt mọi thứ dọc đường đi.

Phía trước, đột nhiên được cày ra một con đường lớn, nối thẳng vào sâu trong thung lũng.

“Không hổ là đệ tử chân truyền của Thánh Vương Địa Hoàng cung, tùy tiện lấy ra một món bí bảo mà đã có uy lực kinh người tới vậy.”

Cảnh tượng này khiến mọi người ở xung quanh nhìn thấy cảm thán không thôi.

Gia sản của Địa Hoàng cung đúng là rất nhiều.

“Hừ.”

Tông Hoằng hừ lạnh, khóe mắt liếc về phía Quân Tiêu Dao.

Nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Quân Tiêu Dao, đáy mắt hắn lại lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.

Tông Hoằng đã thầm quyết định.

Nếu sau này Quân Tiêu Dao thức thời, giao tiên căn không hoàn chỉnh ra thì còn được.

Còn nếu không thức thời, thì hắn sẽ không thể rời khỏi Tây Lăng thần khoáng được.

Tiếp theo, mọi người cũng nhân cơ hội đó nhanh chóng đi vào trong, thâm nhập vào thung lũng.

Nhưng điều khiến vẻ mặt mọi người khẽ biến đổi chính là.

Sau khi Tông Hoằng lấy bí bảo ra giết chết rất nhiều âm binh.

Thì phía sau vẫn có âm binh như thủy triều, ùn ùn lao tới.

“Nhanh chóng đi vào trong, nếu không thì e rằng sẽ không còn cơ hội nữa!”

Nhìn cảnh tượng này, tất cả tu sĩ đều hiểu, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, không thể dây dưa ở đây nữa.

Nếu không thì, không nói tới việc có nhìn thấy bảo bối hay không, thậm chí tới việc thực sự bước vào sâu trong Tây Lăng thần khoáng cũng rất khó khăn.

Lần này, các thế lực cũng thể hiện thần thông.

Thanh Vân Động Thiên, thiên kiêu trẻ tuổi Thanh Vân Tử lấy một cây phất trần ra.

Một tay lướt qua.

Trên phất trần, muôn vàn sợi tơ, như hóa thành những sợi dây thần pháp tắc, xuyên thủng hư không, xiên qua những âm binh kia.

Còn Bái Nguyệt thánh nữ của Bái Nguyệt đạo, cũng lấy pháp bảo như Nghị Luận Viên Nguyệt ra, ánh sáng chiếu xuống, âm khí tan rã ra như băng tuyết.

Những đạo thống cổ xưa của Tây Thiên giới vực có thể truyền thừa tới ngày nay, hiển nhiên đều có chút khả năng, không thể nào đến chút tác dụng cũng không có.

Quân Tiêu Dao vẫn không ra tay.

Ở đây vẫn chưa cần tới hắn ra tay.

Dư quang khóe mắt hắn lại chú ý tới Giang Dật.

Có lẽ là do Giang Dật có quan hệ với Cực Địa Âm Đồng.

Nên cũng không có âm binh nào tấn công phía hắn.

Thậm chí, Quân Tiêu Dao còn phát giác ra, Giang Dật đó lại mượn âm khí sát khí để tu luyện Địa Cực Âm Đồng.

Bình Luận (0)
Comment