Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2844 - Chương 2844 - Đội Ngũ Thâm Nhập, Âm Binh Quá Cảnh (Tt)

Chương 2844 - Đội ngũ thâm nhập, âm binh quá cảnh (tt)
Chương 2844 - Đội ngũ thâm nhập, âm binh quá cảnh (tt)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Không hổ là đứa con thế giới, còn tu luyện cả trên chiến trường.”

Quân Tiêu Dao thầm cười nhạt.

Hắn cũng không ngăn cản.

Giang Dật càng cố gắng tu luyện thì sau này sẽ càng hiểu, chênh lệch giữa hắn và Quân Tiêu Dao rốt cuộc lớn tới mức nào.

Dưới sự hợp lực của tất cả mọi người.

Cuối cùng bọn họ cũng thành công thâm nhập vào trong thung lũng.

Phóng tầm mắt nhìn, ở bên trong thung lũng, đột nhiên có một cửa động khổng lồ, trông cứ như một cái miệng khổng lồ do mãnh thú cổ xưa đang há to vậy.

Âm khí cuồn cuộn từ trong đó tuôn ra.

Còn có rất nhiều âm binh cũng xuất hiện từ trong đó.

“Giết!”

Nơi đây tiếng hét giết rung trời, các thế lực đều thi triển hết các thủ đoạn, muốn đánh vào trong Tây Lăng thần khoáng.

Mà tới bây giờ, Quân Tiêu Dao vẫn chưa ra tay.

Bởi vì hắn bị một đám người bao vây, còn có một vài người của Ngô gia và Thái gia ở bên cạnh.

Nhưng, sau khi mọi người hao hết sức lực vất vả đánh vào trong hang động.

Lại hơi sững sờ.

Trong hang động, sương mù dày đặc, còn có trận vựa áp chế thần hồn đặc biệt.

Nhìn ra xa, rất nhiều thông đạo chi chít nhau, hệt như tổ kiến vậy.

Khiến người khác căn bản không thể phân biệt được lối đi đúng.

Hơn nữa còn có hàng loạt âm binh, vọt ra từ trong các thông đạo.

Tình hình này, cho dù có là đám tu sĩ Địa Hoàng cung như Tông Hoằng và Vương Húc thì vẻ mặt cũng y hệt nhau.

“Giang Dật, mau sử dụng thủ đoạn của ngươi, dò xét đường đi!”

Tông Hoằng hét lên với Giang Dật.

“Đã rõ.”

Giang Dật gật đầu, trong tròng mắt, có phù văn bắt đầu hiện ra.

Cộng thêm thủ đoạn của Mạch Địa sư.

Thử thách này không làm khó được hắn.

Hoặc chi bằng nói, ở đây, mới là động thiên phúc địa khiến hắn như cá gặp nước.

Thậm chí Giang Dật cảm giác được có một thế giới kỳ lạ ở đây.

Nếu có thể điều động, dùng thực lực của hắn dù cho Hỗn Độn Đạo Tôn cũng có thể trấn áp được.

Đương nhiên điều này đòi hỏi một số phương tiện và chuẩn bị.

Giang Dật tuyệt đối không có kiên nhẫn này.

Hắn thầm cười lạnh, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ đã hiểu ra.

Lúc này có một số tu sĩ thế lực khác muốn tìm thông đạo.

Tu sĩ của một trong những thế lực đó trực tiếp bước vào một thông đạo nào đó.

Kết quả là trận văn trong hư không lóe lên, thân thể một đám tu sĩ trực tiếp nổ tung, hóa thành huyết nhục, nguyên thần bị tiêu diệt trong nháy mắt.

“Cẩn thận, nơi này trải rộng tàn trận cổ xưa, đừng hành động thiếu suy nghĩ!” Có Nguyên sư quát lên.

Cạm bẫy ở khắp mọi nơi, cộng với dòng chảy liên tục của âm binh ma quỷ khiến nơi này cực kỳ hỗn loạn.

Đám người Ngô Đức và Thái Thi Vận cũng bắt đầu thi triển nguyên thuật, tìm kiếm lối thoát.

Thân là truyền nhân của nguyên thuật thế gia, thủ đoạn của Ngô Đức và Thái Thi Vận cũng không tệ.

Họ nhanh chóng tìm thấy lối ra.

Có người mở đường, Quân Tiêu Dao cũng vui vẻ thoải mái.

Hắn là loại người lười biếng, có thể không phải làm thì sẽ cố gắng không làm.

Chẳng bao lâu sau một số thế lực, cũng chọn thông đạo để đi vào.

Đến đây, các thế lực từ các nơi bắt đầu phân tán.

Giang Dật không lựa chọn đường giống với Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao cũng biết, sợ là Giang Dật đang nghĩ thủ đoạn gì đó.

Hắn cũng không quan tâm nhiều.

Mọi người bắt đầu đi sâu vào thông đạo.

Một số âm binh ma quỷ trên đường đi đều được giải quyết.

Ngay sau đó đột nhiên phía trước vang lên tiếng động.

Có sương máu tung bay.

Đó là cơ thể tu sĩ bị đánh bom, mưa máu bắn tung tóe.

“Kỵ sĩ, một kỵ sĩ không đầu có thực lực rất mạnh!”

Có tu sĩ sắc mặt trắng bệch, trên người dính máu điên cuồng bỏ chạy.

Có một quỷ mã, một kỵ sĩ đen không đầu, cầm mâu đen đẫm máu trong tay xông lên từ phía bên kia thông đạo.

“Đáng chết!”

Thân hình Kiếm Vạn Tuyệt lóe lên, tay cầm trường kiếm chém ngang ra, đánh nhau với kỵ sĩ không đầu.

Thực lực của kỵ sĩ không đầu này cũng không kém.

Thậm chí còn có thể miễn dịch với một ít pháp tắc thần thông.

Lại khá tương tự như pháp lực miễn dịch của Quân Tiêu Dao.

Nhưng rõ ràng chỉ là tương tự, không phải miễn dịch hoàn toàn.

Nhưng tuy như vậy, Kiếm Vạn Tuyệt là thiên kiêu cấp phá cấm cũng khó có thể bắt được hắn.

Trong lúc đó.

Sâu trong hành lang lại có tiếng vó ngựa vang lên, một số kỵ sĩ không đầu xuất hiện.

“Không ổn, nếu bị giữ chân ở chỗ này thì rất dễ bị người khác chiếm lấy tiên cơ.”

“Quan nhất trọng nhất là chờ âm binh đuổi đến, chúng ta sẽ bị chặn lại!”

Khuôn mặt mập của Ngô Đức run lên.

Tây Lăng thần khoáng này đúng là hung hiểm, không phải người bình thường có thể đi vào được.

“Chúng ta cùng ra tay!”

Thanh Vân Tử của Thanh Vân Động Thiên và Bái Nguyệt Thánh Nữ của Bái Nguyệt đạo cắn môi, chuẩn bị lấy ra thủ đoạn.

Bọn họ có hợp tác với Ngô gia và Thái gia, đương nhiên đi cùng nhau.

Mà lúc này, Quân Tiêu Dao thản nhiên nói: “Không cần phiền phức như vậy.”

Nói xong, hắn bước ra.

Giơ tay lên rồi hạ xuống!

Ầm!

Trong khoảnh khắc giống như thiên địa lật chuyển, có thần văn kinh khủng tràn ngập ra, mang theo thần năng đáng sợ!

Luồng thần năng kia thậm chí làm cho mọi người ở đây đều cảm thấy nghẹt thở.

Rõ ràng một chiêu này, không hạ xuống bọn họ nhưng lại khiến họ có cảm giác được một áp lực kinh thiên động địa.

Một số tu sĩ còn không thể chịu được áp lực này, trực tiếp quỳ xuống!

Vô cùng kinh khủng!

Quân Tiêu Dao chỉ đơn giản xuất chiêu, vận dụng năm triệu lực thế giới Tu Di trong cơ thể mà thôi.

Nếu đã tu luyện ra, vậy đương nhiên phải dùng một lần.

Tuy còn cách thế giới Tu Di cấp Chuẩn Đến chục triệu cấp bậc, còn một nửa chênh lệch nữa.

Nhưng Quân Tiêu Dao cảm thấy thế nào cũng không nên quá yếu mới đúng.

Và sự thật cũng như vậy.

Ngay khi bàn tay Quân Tiêu Dao hạ xuống.

Trên người những kỵ sĩ không đầu đều vang lên tiếng răng rắc và tiếng kim loại vỡ vụn.

Bình Luận (0)
Comment