Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2895 - Chương 2895 - Chỉ Cần Giết Chết Sẽ Không Phiền Phức Nữa

Chương 2895 - Chỉ cần giết chết sẽ không phiền phức nữa
Chương 2895 - Chỉ cần giết chết sẽ không phiền phức nữa

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Không biết các hạ có thân phận gì, muốn nhúng tay vào chuyện Ân gia và Kiếm gia chúng ta sao?” Ân Mặc trầm giọng nói.

“Kiếm Vạn Tuyệt là người hầu của ta, xem như là người của ta.”

“Người của ta xảy ra chuyện, sao ta có thể ngồi yên không để ý?” Quân Tiêu Dao lạnh lùng nói.

“Cái gì… người hầu?”

Đám người Ân Mặc và một số thiên kiêu phía xa nghe thế thì đều như hóa đá.

Vị yêu nghiệt này của Kiếm gia lại trở thành người hầu của người khác?

“Biểu ca, ngươi…”

Kiếm Vũ Hạm cũng chấn động.

Tuy vị công tử áo trắng này xuất chúng đến mức làm nào hoang mang bối rối nhưng Kiếm Vạn Tuyệt trở thành người hầu của người khác là chuyện nàng tuyệt đối không thể tin được.

“Mặc kệ các hạ có quan hệ gì với Kiếm Vạn Tuyệt, nhưng nếu các hạ cố ý nhúng tay vào chuyện này, sợ đến lúc đó sẽ gây phiền toái cho bản thân.”

Giọng nói Ân Mặc bình tĩnh, thậm chí còn có uy hiếp.

“Phiền toái?”

Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu.

Sau đó hắn giơ tay lên, lập tức vung cao.

Vù!

Giữa mày Ân Mặc xuất hiện một lỗ máu, sau đó cả người đều nổ tung, ngay cả nguyên thần cũng trực tiếp tan thành mây khói!

“Chỉ cần giết chết thì sẽ không còn phiền phức nữa.”

Giọng nói Quân Tiêu Dao thản nhiên như không.

Tất cả mọi người ở đây đều câm như hến, con ngươi chấn động!

Chỉ trong nháy mắt, thiên kiêu ngã xuống!

Giết chết một vị thiên kiêu như đập một con ruồi muỗi! Đây là thủ đoạn gì?

Mà điều khiến người ta ngạc nhiên là Quân Tiêu Dao lại có can đảm giết người Ân gia.

Có thể nói là ở Đông Thiên giới vực, cho dù là một số thế lực đạo thống mạnh hơn Ân gia cũng phải nể mặt ba phần.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại tùy tiện ra tay giết một người của Ân gia, thậm chí ngay cả sắc mặt cũng không dao động tí nào.

“Rốt cuộc vị công tử kia là ai?”

Xa xa một số thiên kiêu xem náo nhiệt đều cảm thấy sợ hãi, run lẩy bẩy.

“Sao… sao ngươi lại…” Ân Lâm kia đứng cách Ân Mặc không xa.

Cho nên khi thân thể Ân Mặc nổ tung, cả người nàng dính đầy máu.

Giờ phút này, không chỉ có nàng mà những thiên kiêu Ân gia còn lại đều chưa lấy lại tinh thần. Bởi vì bọn họ hoành hành bá đạo ở Đông Thiên giới vực đã quen, từ trước đến nay đều là bọn họ ức hiếp người khác.

Căn bản không nghĩ đến, có một ngày mình sẽ rơi vào tình cảnh như vậy.

Mà phía khác, sắc mặt Kiếm Vũ Hạm cũng thay đổi.

Nàng nhịn không được nói với Kiếm Vạn Tuyệt: “Biểu ca, vị công tử giết người Ân gia kia, đến lúc đó…”

Thấy sắc mặt Kiếm Vũ Hạm tái nhợt thì Kiếm Vạn Tuyệt thấy hơi buồn cười.

Có lẽ dưới cái nhìn của nàng, Ân gia là không thể động vào.

Nhưng…

“Biểu muội, không sao đâu…” Kiếm Vạn Tuyệt mỉm cười.

Đưa mắt nhìn ra toàn bộ Giới Trong Giới, có thế lực khiến vị công tử này xảy ra chuyện chắc là không tồn tại.

Không, phải là tuyệt đối không tồn tại!

Mà lúc này, cuối cùng Ân Lâm cũng lấy lại tinh thần.

Nàng hét lớn.

“Ngươi… ngươi dám giết người Ân gia!”

“Làm sao? Không được giết à?”

Quân Tiêu Dao thấy buồn cười.

Những người này lấy đâu ra cảm giác ưu việt đó, cảm thấy chỉ biết ức hiếp người khác, mà những người khác không thể đối phó với họ sao?

Mặt Ân Lâm vặn vẹo, oán độc nói.

“Vị gia mẫu của Ân gia chúng ta là thê tử của Lê Thánh đại nhân, các chủ Thiên Hoàng các! Ngươi đắc tội với Ân gia ta là đắc tội với Lê Thánh các chủ của Thiên Hoàng các!”

Nàng vừa nói xong, thiên địa yên lặng.

Sau khi nói xong, Ân Lâm và mấy vị Ân gia còn lại cũng đều thở ra một hơi.

Giống như chỉ cần báo ra thân phận bối cảnh này thì những người khác sẽ sợ hãi vậy.

Nhưng Ân Lâm còn chưa nói xong chuyện này, sắc mặt Quân Tiêu Dao đã thay đổi.

Có điều chỉ là trở nên thờ ơ hơn mà thôi.

Ánh mắt hắn sâu thẳm.

Thê tử của Lê Thánh?

Chính là nữ nhân độc ác hãm hại mẫu thân của Đông Phương Ngạo Nguyệt sao?

“Thật trùng hợp.” Quân Tiêu Dao cười lạnh.

Ban đầu hắn còn muốn điều tra ít chuyện liên quan đến Lê Thánh.

Nhưng ngược lại bây giờ đã trực tiếp đụng phải người nhà vợ của Lê Thánh.

Hơn nữa đúng là người một nhà, đều như nhau.

Chính thê của Lê Thánh khắc nghiệt cay độc.

Mà Ân gia này lại kiêu ngạo bá đạo, bộ dạng tiểu nhân.

Kiêu ngạo, không sao, nhưng phải có sức mạnh mới được.

Mà nếu chỉ là dựa vào người khác mà có được thì đúng là ngu xuẩn.

“Thế nào, sợ à, đáng tiếc muộn rồi.”

“Nếu như bây giờ ngươi cầu xin tha thứ thì có lẽ tâm trạng ta sẽ tốt hơn, còn có thể cứu vãn.”

Vẻ mặt Ân Lâm thể hiện vẻ hờ hững.

Nhìn Quân Tiêu Dao, vị công tử anh tuấn này nếu chết thì khá đáng tiếc.

Nếu hắn thức thời, lấy lòng mình thì Ân Lâm có thể giữ hắn bên cạnh.

Nhưng Quân Tiêu Dao cụp mắt xuống.

Ầm ầm ầm!

Mấy vị thiên kiêu Ân gia kia đều nổ tung đầu, máu tươi văng hết lên người Ân Lâm, nhuộm cơ thể nàng đỏ tươi màu máu.

Ân Lâm ngây dại, sau đó cảm giác cả người lạnh toát, thân thể mềm mại run rẩy co rúm lại như chú chim sợ hãi.

“Ngươi điên rồi…” Dung nhan xinh đẹp của nàng vặn vẹo, sau đó hét lên.

“Chẳng lẽ ngươi dám đắc tội với Lê Thánh đại nhân!”

Ầm!

Ánh mắt Quân Tiêu Dao hạ xuống.

Chỉ một cái liếc mắt, thân thể mềm mại của Ân Lâm nổ tung, xương cốt máu thịt bay tứ tung, chết không toàn thây. Trong khoảnh khắc, toàn bộ thiên kiêu Ân gia đều chết hết!

Thủ đoạn nghiền chết thiên kiêu như giẫm chết con kiến như vậy, khiến đám thiên kiêu phía xa xem náo nhiệt đều cảm giác cổ họng lạnh lẽo.

“Này…”

Kiếm Vũ Hạm thì hoàn toàn sững sờ.

Nếu như Quân Tiêu Dao chỉ giết một mình Ân Mặc thì còn có thể cứu vãn được nhưng toàn bộ người Ân gia đều bị giết.

Có thể đoán, sau này Ân gia chắc chắn sẽ nổi giận, tìm đến cửa.

Đến lúc đó, Kiếm gia cũng sẽ gặp nguy hiểm!

Không chỉ có nàng mà đám thiên kiêu ở phía xa kia cũng hít vào một hơi lạnh, ồn ào bàn tán.

“Rốt cuộc lai lịch của vị công tử này là gì?”

“Ở Đông Thiên giới vực dám giết người Ân gia, chậc chậc, nên nói là can đảm hay lỗ mãng đây?”

“Chắc hẳn sau này sẽ có phiền phức đến thôi, Ân gia cũng không dễ động vào như vậy đâu.”

“Đúng vậy, trừ phi vị công tử áo trắng này có lai lịch bất phàm, nếu không chỉ sợ Ân gia sẽ không bỏ qua.”

Bình Luận (0)
Comment