Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Biểu muội, lần này ngươi có thể yên tâm rồi nha.” Kiếm Vạn Tuyệt cũng cười.
Kiếm Vũ Dực liên tục gật đầu.
“Được rồi, rời khỏi nơi này đi.” Quân Tiêu Dao nói.
Hiện giờ con rồng khí vận cuối cùng đã tìm được, hắn cũng không cần ở lại Ma Vân cổ địa nữa.
“Vâng.”
Đám người Kiếm Vạn Tuyệt, Kiếm Vũ Hạm và Quân Tiêu Dao rời khỏi Ma Vân cổ địa.
Sau đó đi tới chỗ Kiếm gia.
Mà chuyện xảy ra trong Ma Vân cổ địa, đương nhiên là đã oanh truyền ra ngoài trong thời gian rất ngắn.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều thế lực đều giật mình.
Ân gia, sâu trong động thiên phúc địa.
Một nam tử trẻ tuổi, trên người chảy xuôi thần mang, thần võ phi phàm, khí phách nhiếp người, giống như một con chân long đang nằm ẩn núp.
Chính là thiên kiêu đỉnh cấp của Ân gia, Ân Hạo Vũ.
Sau khi biết được tin tức ơe Ma Vân cổ địa, ánh mắt Ân Hạo Vũ trầm xuống.
“Kiếm gia, lá gan thật là lớn.”
Ân Hạo Vũ đứng dậy.
Vẻ mặt hắn dừng lại, suy nghĩ một chút, lẩm bẩm nói: “Trước tiên truyền tin cho Thiên Hoàng các đã.”
Kiếm gia tuy không phải là gia tộc ẩn thế cổ xưa thịnh vượng gì, nhưng cũng không phải là con mèo con chó.
Chỉ riêng Ân gia ra mặt, có lẽ không cách nào chấn nhiếp được.
Cần phải đi mời người của Thiên Hoàng các.
Mà vì sao Ân gia có thể hoành hành bá đạo ở Đông Thiên giới vực.
Còn không phải bởi vì Ân gia bọn họ có quan hệ với Lê Thánh Thiên Hoàng các.
Nghĩ đến đây, Ân Hạo Vũ cũng cho người đi truyền tin.
Bên kia, sau khi đám người Kiếm Vạn Tuyệt và Kiếm Vũ Hạm rời khỏi Ma Vân cổ địa thì dẫn theo Quân Tiêu Dao đi tới Kiếm gia.
Bảy tám ngày sau, Quân Tiêu Dao đến Kiếm gia.
Ngay từ đầu, sau khi biết được Kiếm Vũ Dực đắc tội Ân gia, người Kiếm gia còn có hơi lo lắng.
Nhưng sau khi biết được thân phận của Quân Tiêu Dao.
Tất cả mọi người trong Kiếm gia đều kinh hãi thất sắc, khiếp sợ không thôi.
Sau đó là vội vàng cẩn thận tiếp đón.
Đối với việc này, Quân Tiêu Dao cũng chỉ cười.
Hắn cũng không bày ra cái giá gì.
Điều này ngược lại làm cho Kiếm gia có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Dù sao lại lịch thân phận của Quân Tiêu Dao quá lớn.
Chỉ riêng thân phận thiếu chủ Vân thị cũng đủ để Kiếm gia dùng quy cách đãi ngộ cao nhất để đối đãi.
Quân Tiêu Dao cũng nói, chuyện Ân gia không cần lo lắng.
Dù sao người Ân gia là hắn giết.
Hắn đương nhiên sẽ không để Kiếm gia gánh chịu hậu quả này.
Tảng đá trong lòng mọi người Kiếm gia đều rơi xuống đất.
Thái độ đối với Quân Tiêu Dao càng thêm tôn kính kính cẩn.
Trên đường đi, đã xảy ra một chuyện.
Một mình Kiếm Vũ Hạm đi tìm Quân Tiêu Dao.
Đương nhiên không phải muốn phát sinh chuyện tuyệt vời gì đó.
Tuy rằng Kiếm gia rất muốn cho hai người phát sinh chút chuyện gì.
Không thấy Ân gia kia sao?
Sở dĩ kiêu ngạo như thế còn không phải là bởi vì Ân Ngọc Dung Ân gia là chính thê của Lê Thánh đó sao?
Mà Kiếm gia, tuy rằng Kiếm Vạn Tuyệt có quan hệ khá tốt với Quân Tiêu Dao.
Nhưng cũng chỉ là quan hệ theo hầu.
Nhưng nếu Kiếm Vũ Hạm có thể có chút quan hệ với Quân Tiêu Dao.
Vậy thì Kiếm gia đúng là gà chó thăng thiên, quan hệ sẽ rất vững chắc.
Trong mắt bọn họ, bây giờ không nói đến thực lực của Quân Tiêu Dao, ít nhất về thân phận địa vị là không thua kém Lê Thánh.
Có điều ảo tưởng cuối cùng cũng chỉ là ảo tưởng.
Sau khi Kiếm Vũ Hạm tìm được Quân Tiêu Dao thì lấy thanh Vũ Hóa Thanh Kim cổ kiếm kia ra.
“Vũ Hạm cô nương, ngươi đây là…” Quân Tiêu Dao nói.
“Thiếu chủ đại nhân, gia tổ đã nói với ta, thanh kiếm này hẳn là nơi phong ấn con rồng khí vận trong truyền thuyết.” Kiếm Vũ Hạm nói.
Kiếm gia tuy không phải là đại tộc lánh đời gì.
Nhưng còn không đến mức ngay cả bí ẩn con rồng khí vận cũng không biết.
Sau khi Kiếm Vũ Hạm trở về Kiếm gia thì giao Vũ Hóa Thanh Kim cổ kiếm cho một gia tổ dò xét.
Cuối cùng mới biết được bí mật này.
“Nếu ngươi đã biết được bí mật trong đó thì càng nên cất đi.” Quân Tiêu Dao nói.
Kiếm Vũ Hạm khẽ lắc đầu nói: “Thiếu chủ đại nhân, đạo lý thất phu vô tội, hoài bích có tội, Vũ Hạm vẫn hiểu được.”
“Hiện giờ thế lực trong thế giới Tam Hoàng đều đang tìm kiếm con rồng khí vận.”
“Thiên Hoàng các cũng điều tra rất chặt.”
“Kiếm gia ta, còn không có năng lực đạt được con rồng khí vận này.”
Sắc mặt Kiếm Vũ Hạm bình tĩnh, cũng không có bởi vì mình chiếm được con rồng khí vận mà có bất kỳ kích động hoặc tự mãn nào.
Quân Tiêu Dao nghe vậy, ngược lại nhìn Kiếm Vũ Hạm đầy bất ngờ.
Nói nghiêm túc thì rất ít người có thể đối mặt với con rồng khí vận mà không động tâm.
Nhưng nói không chừng sự thật cũng có khả năng giống như Kiếm Vũ Hạm nói.
Sau khi bí mật con rồng khí vận bị bại lộ, Kiếm gia sẽ gặp nạn, thậm chí là bị diệt.
Kiếm Vũ Hạm thì mượn con rồng khí vận để chạy thoát, cuối cùng đạt được kỳ ngộ, từng bước quật khởi.
Điều này cũng phù hợp với con đường phát triển của đứa con thế giới.
Không bị diệt tộc gì đó, đều ngượng ngùng nói mình là con của thiên mệnh.
Nhưng rất hiển nhiên, Kiếm Vũ Hạm không muốn làm như vậy.
Nàng chỉ muốn gia tộc hòa thuận và an toàn.
Không ngờ bởi vì con rồng khí vận, dẫn đến Kiếm gia phải gặp kiếp nạn.
“Hơn nữa lấy thân phận của thiếu chủ, đạt được con rồng khí vận này mới là thích hợp nhất.”
Giọng nói của Kiếm Vũ Hạm nghiêm túc.
“Là lão tổ Kiếm gia dạy ngươi làm như vậy?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Hắn cũng biết, nếu đổi lại mình là lão tổ Kiếm gia thì nhất định cũng rất muốn thông qua phương thức như vậy làm quan hệ tốt với chính mình.
Lấy một con rồng khí vận, đạt được giao tình của Quân Tiêu Dao.
Trong mắt Kiếm gia, có lẽ là rất có lợi.
Nhưng mà, Kiếm Vũ Hạm lắc đầu nói: “Không, đây cũng là quyết định của Vũ Hạm.”
“Tuy thông qua con rồng khí vận, ta có thể có rất nhiều cơ duyên và kỳ ngộ, có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.”
“Nhưng mà Vũ Hạm cho rằng, với thiên phú hiện tại của ta, cho dù không có con rồng khí vận, tương lai cũng có thể trưởng thành.”
“Ồ?”
Quân Tiêu Dao có hơi bất ngờ.
Tính tình của cô nương này ngược lại không tệ.